Tác giả:

Ngoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt…

Quyển 1 - Chương 3

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Mười phút sau.“Uy, ông xã… Anh thật sự xuyên qua sao?”“Bà xã, thật xin lỗi khi phải nói với em, đây có thể là sự thật. Hiện tại anh ở trong một khu rừng, ánh trăng chiếu sáng, nhìn không thấy nhà cao tầng. Nhưng dưới chân núi hình như có ánh đèn, lại nói, anh té xỉu rõ ràng là ở trên đường cái a, làm sao choáng váng một chút đã thay đổi khung cảnh a, người trên đường cùng lắm là đưa anh tới bệnh viện đi, không có khả năng đem anh ném lên rừng a! Anh cũng không biết gần nơi chúng ta sống có rừng a!”“Như vậy… Vì sao em còn có thể nhận được điện thoại của anh?”“Đại khái... Bởi vì khi bị sét đánh anh vẫn chưa ngắt máy, cho nên tín hiệu không bị đứt đoạn đi?”“... Nga, vậy anh kiểm tra di động một chút xem tổng đài còn thu phí điện thoại của anh không.”“Được... Bà xã, hiện tại anh thấy có một chuyện rất may mắn.”“Cái gì?”“Lúc trước đã kiên trì mua di động chạy bằng năng lượng mặt trời.”“... Kiểm tra xem có mất phí điện thoại không!”“Được, nếu điện thoại có thu phí thì cũng không chỉ thu phí quốc tế đường dài nha.”“Đô... Đô... Đô...”Một giờ sau.“Tinh Y,anh đã xác định qua, điện thoại không không bị trừ tiền.”“Đây là tình huống gì a?”“Bà xã, anh có thể gọi được cho em, hẳn là không phải do điện thoại thôi a.”“Vâng, vậy hiện tại anh thế nào?”“Tìm được một cái thôn, đến thăm hỏi cái nhà lớn nhất, lừa gạt vài câu chủ nhà đồng thời cũng là trưởng thôn này, thành công được cho ở lại đêm nay.”“Cảnh vật tối thui vậy mà anh cúng thấy đường tìm được thôn mà không ngã chết sao? Hay xung quanh anh tỏa ra ánh sáng? Vậy anh còn nghe được cái gì nữa không? Lịch sử hay quyền lực gì đó?”“Năm thứ ba Long Sóc, đại khái giống như đang ở Đường triều, Tinh Y, em giúp anh tìm hiểu một chút đi.”“Vâng, được, hiện tại em kiểm tra một chút.”“Không xong…Anh phải mau trở về, nếu không chủ nhà này sẽ nghĩ anh tiêu chảy đến mức rớt xuống hầm cầu mất.”“Được rồi... Ngày mai liên lạc.”“Ngày mai chờ điện thoại của anh."

Mười phút sau.

“Uy, ông xã… Anh thật sự xuyên
qua sao?”

“Bà xã, thật xin lỗi khi phải
nói với em, đây có thể là sự thật. Hiện tại anh ở trong một khu rừng, ánh trăng
chiếu sáng, nhìn không thấy nhà cao tầng. Nhưng dưới chân núi hình như có ánh
đèn, lại nói, anh té xỉu rõ ràng là ở trên đường cái a, làm sao choáng váng một
chút đã thay đổi khung cảnh a, người trên đường cùng lắm là đưa anh tới bệnh
viện đi, không có khả năng đem anh ném lên rừng a! Anh cũng không biết gần nơi
chúng ta sống có rừng a!”

“Như vậy… Vì sao em còn có thể
nhận được điện thoại của anh?”

“Đại khái... Bởi vì khi bị sét
đánh anh vẫn chưa ngắt máy, cho nên tín hiệu không bị đứt đoạn đi?”

“... Nga, vậy anh kiểm tra di
động một chút xem tổng đài còn thu phí điện thoại của anh không.”

“Được... Bà xã, hiện tại anh
thấy có một chuyện rất may mắn.”

“Cái gì?”

“Lúc trước đã kiên trì mua di
động chạy bằng năng lượng mặt trời.”

“... Kiểm tra xem có mất phí
điện thoại không!”

“Được, nếu điện thoại có thu
phí thì cũng không chỉ thu phí quốc tế đường dài nha.”

“Đô... Đô... Đô...”

Một giờ sau.

“Tinh Y,anh đã xác định qua,
điện thoại không không bị trừ tiền.”

“Đây
là tình huống gì a?”

“Bà
xã, anh có thể gọi được cho em, hẳn là không phải do điện thoại thôi a.”

“Vâng,
vậy hiện tại anh thế nào?”

“Tìm
được một cái thôn, đến thăm hỏi cái nhà lớn nhất, lừa gạt vài câu chủ nhà đồng
thời cũng là trưởng thôn này, thành công được cho ở lại đêm nay.”

“Cảnh
vật tối thui vậy mà anh cúng thấy đường tìm được thôn mà không ngã chết sao?
Hay xung quanh anh tỏa ra ánh sáng? Vậy anh còn nghe được cái gì nữa không?
Lịch sử hay quyền lực gì đó?”

“Năm
thứ ba Long Sóc, đại khái giống như đang ở Đường triều, Tinh Y, em giúp anh tìm
hiểu một chút đi.”

“Vâng,
được, hiện tại em kiểm tra một chút.”

“Không
xong…Anh phải mau trở về, nếu không chủ nhà này sẽ nghĩ anh tiêu chảy đến mức
rớt xuống hầm cầu mất.”

“Được
rồi... Ngày mai liên lạc.”

“Ngày
mai chờ điện thoại của anh."

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Mười phút sau.“Uy, ông xã… Anh thật sự xuyên qua sao?”“Bà xã, thật xin lỗi khi phải nói với em, đây có thể là sự thật. Hiện tại anh ở trong một khu rừng, ánh trăng chiếu sáng, nhìn không thấy nhà cao tầng. Nhưng dưới chân núi hình như có ánh đèn, lại nói, anh té xỉu rõ ràng là ở trên đường cái a, làm sao choáng váng một chút đã thay đổi khung cảnh a, người trên đường cùng lắm là đưa anh tới bệnh viện đi, không có khả năng đem anh ném lên rừng a! Anh cũng không biết gần nơi chúng ta sống có rừng a!”“Như vậy… Vì sao em còn có thể nhận được điện thoại của anh?”“Đại khái... Bởi vì khi bị sét đánh anh vẫn chưa ngắt máy, cho nên tín hiệu không bị đứt đoạn đi?”“... Nga, vậy anh kiểm tra di động một chút xem tổng đài còn thu phí điện thoại của anh không.”“Được... Bà xã, hiện tại anh thấy có một chuyện rất may mắn.”“Cái gì?”“Lúc trước đã kiên trì mua di động chạy bằng năng lượng mặt trời.”“... Kiểm tra xem có mất phí điện thoại không!”“Được, nếu điện thoại có thu phí thì cũng không chỉ thu phí quốc tế đường dài nha.”“Đô... Đô... Đô...”Một giờ sau.“Tinh Y,anh đã xác định qua, điện thoại không không bị trừ tiền.”“Đây là tình huống gì a?”“Bà xã, anh có thể gọi được cho em, hẳn là không phải do điện thoại thôi a.”“Vâng, vậy hiện tại anh thế nào?”“Tìm được một cái thôn, đến thăm hỏi cái nhà lớn nhất, lừa gạt vài câu chủ nhà đồng thời cũng là trưởng thôn này, thành công được cho ở lại đêm nay.”“Cảnh vật tối thui vậy mà anh cúng thấy đường tìm được thôn mà không ngã chết sao? Hay xung quanh anh tỏa ra ánh sáng? Vậy anh còn nghe được cái gì nữa không? Lịch sử hay quyền lực gì đó?”“Năm thứ ba Long Sóc, đại khái giống như đang ở Đường triều, Tinh Y, em giúp anh tìm hiểu một chút đi.”“Vâng, được, hiện tại em kiểm tra một chút.”“Không xong…Anh phải mau trở về, nếu không chủ nhà này sẽ nghĩ anh tiêu chảy đến mức rớt xuống hầm cầu mất.”“Được rồi... Ngày mai liên lạc.”“Ngày mai chờ điện thoại của anh."

Quyển 1 - Chương 3