Ngoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt…
Quyển 1 - Chương 10
Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… “Tiểu Y, đã nghĩ ra cái tên nào cho cục cưng chưa?”“Ô... Còn chưa có, chỉ nghĩ ra nhũ danh.”“Em cách ngày sinh không bao lâu, hẳn là có nghĩ đến vài cái tên chứ?”“Không, em hi vọng tên đứa nhỏ sẽ do anh đặt, xem như lễ vật anh tặng cục cưng được không?“Đúng vậy, tặng cho cục cưng một phần lễ vật, anh phải suy nghĩ cẩn thận, suy nghĩ cẩn thận, một cái tên phải dùng cả đời, không thể tùy tiện. A, đúng rồi Tiểu Y, sau khi sinh hạ cục cưng thì nói ngày sinh tháng đẻ cho anh, anh sẽ căn cứ vào vận mệnh Ngũ Hành mà đặt tên cho cục cưng.”“A, ông xã, anh còn nói về Ngũ Hành, hành nghề đạo sĩ càng ngày càng chuyên nghiệp nha.”“Đương nhiên, ông xã em rất có đạo đức nghề nghiệp, bằng không sao có thể có tư cách tiến cung… A, Tiểu Y, em đặt nhũ danh cho cục cưng là gì? Nói nghe một chút?”“Ông xã, khi nãy anh mới nói tiến cung cái gì? Em nghe không rõ a.”“Ách, anh có nói gì đâu, em đang hỏi em đặt nhũ danh gì cho cục cưng? A, em không nói thì để anh đoán, nói đúng có gì thưởng không a?”“Hừ.”“Anh đoán… Có phải là Đường Đường không? Bà xã thích ăn kẹo như vậy mà.”“Anh cho rằng em là anh sao, thật không có đẳng cấp.”“Kia...”“Nhũ danh của cục cưng là Niệm Niệm.”“Niệm... Niệm?”Cắt đứt điện thoại, Hàn Tinh Y ngẩn người nhìn trần nhà tuyết trắng của bệnh viện, đồ ngốc, Niệm Niệm, nghĩa là có yêu mới có nhớ a.Có một số việc anh không muốn cho em biết, em xem như không biết là được. Nhưng mà anh ở một mình nơi đó, phải bình an a.
“Tiểu Y, đã nghĩ ra cái tên nào
cho cục cưng chưa?”
“Ô... Còn chưa có, chỉ nghĩ ra
nhũ danh.”
“Em cách ngày sinh không bao
lâu, hẳn là có nghĩ đến vài cái tên chứ?”
“Không, em hi vọng tên đứa nhỏ
sẽ do anh đặt, xem như lễ vật anh tặng cục cưng được không?
“Đúng vậy, tặng cho cục cưng
một phần lễ vật, anh phải suy nghĩ cẩn thận, suy nghĩ cẩn thận, một cái tên
phải dùng cả đời, không thể tùy tiện. A, đúng rồi Tiểu Y, sau khi sinh hạ cục
cưng thì nói ngày sinh tháng đẻ cho anh, anh sẽ căn cứ vào vận mệnh Ngũ Hành mà
đặt tên cho cục cưng.”
“A, ông xã, anh còn nói về Ngũ
Hành, hành nghề đạo sĩ càng ngày càng chuyên nghiệp nha.”
“Đương nhiên, ông xã em rất có
đạo đức nghề nghiệp, bằng không sao có thể có tư cách tiến cung… A, Tiểu Y, em
đặt nhũ danh cho cục cưng là gì? Nói nghe một chút?”
“Ông xã, khi nãy anh mới nói
tiến cung cái gì? Em nghe không rõ a.”
“Ách, anh có nói gì đâu, em
đang hỏi em đặt nhũ danh gì cho cục cưng? A, em không nói thì để anh đoán, nói
đúng có gì thưởng không a?”
“Hừ.”
“Anh đoán… Có phải là Đường
Đường không? Bà xã thích ăn kẹo như vậy mà.”
“Anh cho rằng em là anh sao,
thật không có đẳng cấp.”
“Kia...”
“Nhũ danh của cục cưng là Niệm
Niệm.”
“Niệm... Niệm?”
Cắt đứt điện thoại, Hàn Tinh Y
ngẩn người nhìn trần nhà tuyết trắng của bệnh viện, đồ ngốc, Niệm Niệm, nghĩa
là có yêu mới có nhớ a.
Có một số việc anh không muốn
cho em biết, em xem như không biết là được. Nhưng mà anh ở một mình nơi đó,
phải bình an a.
Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… “Tiểu Y, đã nghĩ ra cái tên nào cho cục cưng chưa?”“Ô... Còn chưa có, chỉ nghĩ ra nhũ danh.”“Em cách ngày sinh không bao lâu, hẳn là có nghĩ đến vài cái tên chứ?”“Không, em hi vọng tên đứa nhỏ sẽ do anh đặt, xem như lễ vật anh tặng cục cưng được không?“Đúng vậy, tặng cho cục cưng một phần lễ vật, anh phải suy nghĩ cẩn thận, suy nghĩ cẩn thận, một cái tên phải dùng cả đời, không thể tùy tiện. A, đúng rồi Tiểu Y, sau khi sinh hạ cục cưng thì nói ngày sinh tháng đẻ cho anh, anh sẽ căn cứ vào vận mệnh Ngũ Hành mà đặt tên cho cục cưng.”“A, ông xã, anh còn nói về Ngũ Hành, hành nghề đạo sĩ càng ngày càng chuyên nghiệp nha.”“Đương nhiên, ông xã em rất có đạo đức nghề nghiệp, bằng không sao có thể có tư cách tiến cung… A, Tiểu Y, em đặt nhũ danh cho cục cưng là gì? Nói nghe một chút?”“Ông xã, khi nãy anh mới nói tiến cung cái gì? Em nghe không rõ a.”“Ách, anh có nói gì đâu, em đang hỏi em đặt nhũ danh gì cho cục cưng? A, em không nói thì để anh đoán, nói đúng có gì thưởng không a?”“Hừ.”“Anh đoán… Có phải là Đường Đường không? Bà xã thích ăn kẹo như vậy mà.”“Anh cho rằng em là anh sao, thật không có đẳng cấp.”“Kia...”“Nhũ danh của cục cưng là Niệm Niệm.”“Niệm... Niệm?”Cắt đứt điện thoại, Hàn Tinh Y ngẩn người nhìn trần nhà tuyết trắng của bệnh viện, đồ ngốc, Niệm Niệm, nghĩa là có yêu mới có nhớ a.Có một số việc anh không muốn cho em biết, em xem như không biết là được. Nhưng mà anh ở một mình nơi đó, phải bình an a.