Tác giả:

Ngoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt…

Quyển 2 - Chương 13

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Tháng mười hai năm Lân Đức (năm 664), thái giám Vương Phục Thắng tố giác Võ Tắc Thiên, nói nàng ở trong cung làm càn, khiến nhiều người chán ghét! Tể tướng Thượng Quan Nghi trình tấu chương thỉnh phế hoàng hậu, sau đó Võ Tắc Thiên phản ứng mạnh mẽ, kế hoạch phế hậu chết từ trong bụng. Tây Đài thị lang Thượng Quan Nghi âm mưu phế hoàng hậu thất bại nên bị nhốt ngục. Mười ba ngày sau, Thượng Quan Nghi chết trong nhà giam, bị phế bỏ danh hiệu trung thần. Từ nay về sau, Cao Tông lên triều, Võ hậu giật dây phía sau, được người ta xưng là “Nhị thánh”. (Cao Tông hoàng đế lâm triều, Võ hậu lại buông rèm ngồi sau chấp chính, người ta gọi là Nhị thánh lâm triều)Quẻ của Diệp Dương đều chuẩn! Quách Hành Chân lại có cảm giác dựng tóc gáy. Diệp Dương Diệp Dương, ngươi bốc ta thiên hạ đại sự, nhưng cũng bốc ra tương lai của ngươi, một trận này tuy rằng Võ hậu thắng, nhưng ngươi lại xem nhẹ sự nghi kỵ của Võ hậu, xem nhẹ Cao Tông giận chó đánh mèo. Đi sai một bước vạn kiếp bất phục a! Diệp Dương, chẳng lẽ ngươi hành động bất kể hậu quả chỉ để đổi mấy tháng quyền thế ngắn ngủi sao?Tháng một năm thứ hai Lân Đức (năm 665), hoàng gia muốn đi về Thái Sơn, sợ xảy ra rủi ro nên phái đạo sĩ Diệp Dương đi trước cầu phúc.Ngày 28 tháng 10 năm Lân Đức thứ hai (năm 665), Võ hậu cùng thái tử đi phong thiện (đây là từ dừng để chỉ vua chúa thời xưa khi đến núi Thái Sơn cúng tế), văn võ bá quan đứng mấy trăm dặm không dứt, phía Đông đến Triều Tiên, phía Tây tới Ba Tư, các quốc gia khác đều cho người đi theo. Năm đó, được mùa thu hoạch.

Tháng
mười hai năm Lân Đức (năm 664), thái giám Vương Phục Thắng tố giác Võ Tắc
Thiên, nói nàng ở trong cung làm càn, khiến nhiều người chán ghét! Tể tướng
Thượng Quan Nghi trình tấu chương thỉnh phế hoàng hậu, sau đó Võ Tắc Thiên phản
ứng mạnh mẽ, kế hoạch phế hậu chết từ trong bụng. Tây Đài thị lang Thượng Quan
Nghi âm mưu phế hoàng hậu thất bại nên bị nhốt ngục. Mười ba ngày sau, Thượng
Quan Nghi chết trong nhà giam, bị phế bỏ danh hiệu trung thần. Từ nay về sau,
Cao Tông lên triều, Võ hậu giật dây phía sau, được người ta xưng là “Nhị
thánh”. (Cao Tông hoàng đế lâm triều, Võ
hậu lại buông rèm ngồi sau chấp chính, người ta gọi là Nhị thánh lâm triều)

Quẻ
của Diệp Dương đều chuẩn! Quách Hành Chân lại có cảm giác dựng tóc gáy. Diệp
Dương Diệp Dương, ngươi bốc ta thiên hạ đại sự, nhưng cũng bốc ra tương lai của
ngươi, một trận này tuy rằng Võ hậu thắng, nhưng ngươi lại xem nhẹ sự nghi kỵ
của Võ hậu, xem nhẹ Cao Tông giận chó đánh mèo. Đi sai một bước vạn kiếp bất
phục a! Diệp Dương, chẳng lẽ ngươi hành động bất kể hậu quả chỉ để đổi mấy
tháng quyền thế ngắn ngủi sao?

Tháng
một năm thứ hai Lân Đức (năm 665), hoàng gia muốn đi về Thái Sơn, sợ xảy ra rủi
ro nên phái đạo sĩ Diệp Dương đi trước cầu phúc.

Ngày
28 tháng 10 năm Lân Đức thứ hai (năm 665), Võ hậu cùng thái tử đi phong thiện (đây là từ dừng để chỉ vua chúa thời xưa khi
đến núi Thái Sơn cúng tế), văn võ bá quan đứng mấy trăm dặm không dứt, phía
Đông đến Triều Tiên, phía Tây tới Ba Tư, các quốc gia khác đều cho người đi
theo. Năm đó, được mùa thu hoạch.

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Tháng mười hai năm Lân Đức (năm 664), thái giám Vương Phục Thắng tố giác Võ Tắc Thiên, nói nàng ở trong cung làm càn, khiến nhiều người chán ghét! Tể tướng Thượng Quan Nghi trình tấu chương thỉnh phế hoàng hậu, sau đó Võ Tắc Thiên phản ứng mạnh mẽ, kế hoạch phế hậu chết từ trong bụng. Tây Đài thị lang Thượng Quan Nghi âm mưu phế hoàng hậu thất bại nên bị nhốt ngục. Mười ba ngày sau, Thượng Quan Nghi chết trong nhà giam, bị phế bỏ danh hiệu trung thần. Từ nay về sau, Cao Tông lên triều, Võ hậu giật dây phía sau, được người ta xưng là “Nhị thánh”. (Cao Tông hoàng đế lâm triều, Võ hậu lại buông rèm ngồi sau chấp chính, người ta gọi là Nhị thánh lâm triều)Quẻ của Diệp Dương đều chuẩn! Quách Hành Chân lại có cảm giác dựng tóc gáy. Diệp Dương Diệp Dương, ngươi bốc ta thiên hạ đại sự, nhưng cũng bốc ra tương lai của ngươi, một trận này tuy rằng Võ hậu thắng, nhưng ngươi lại xem nhẹ sự nghi kỵ của Võ hậu, xem nhẹ Cao Tông giận chó đánh mèo. Đi sai một bước vạn kiếp bất phục a! Diệp Dương, chẳng lẽ ngươi hành động bất kể hậu quả chỉ để đổi mấy tháng quyền thế ngắn ngủi sao?Tháng một năm thứ hai Lân Đức (năm 665), hoàng gia muốn đi về Thái Sơn, sợ xảy ra rủi ro nên phái đạo sĩ Diệp Dương đi trước cầu phúc.Ngày 28 tháng 10 năm Lân Đức thứ hai (năm 665), Võ hậu cùng thái tử đi phong thiện (đây là từ dừng để chỉ vua chúa thời xưa khi đến núi Thái Sơn cúng tế), văn võ bá quan đứng mấy trăm dặm không dứt, phía Đông đến Triều Tiên, phía Tây tới Ba Tư, các quốc gia khác đều cho người đi theo. Năm đó, được mùa thu hoạch.

Quyển 2 - Chương 13