Tác giả:

Ngoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt…

Quyển 2 - Chương 17: Phiên ngoại (3)

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Sau khi Diệp Dương du lịch một năm ở Đại Đường, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể là thời hiện đại cùng già đi với Hàn Tinh Y, hô, thức dậy trên cái giường của mình vẫn là thoải mái nhất.Mục tiêu sắp tới của Diệp Dương là dạy Niệm Niệm kêu ba ba. Điều khiến Diệp Dương vui mừng chính là thằng nhóc này rất cho anh mặt mũi, tuy rằng đã sáu tháng nhưng mở miệng chỉ gọi mẹ, trước kia chưa từng gọi ba ba, ô, không có bỏ qua tiếng kêu ba ba đầu tiên của con, tâm tình Diệp Dương cực kỳ tốt.“Con, đến, kêu ba ba…, ba… ba…” Diệp Dương không biết mệt mỏi mà nằm trên giường đùa giỡn với con.Hàn Tinh Y đang tra tư liệu trên máy tính ở bên cạnh đột nhiên quay đầu nói: “Ông xã, anh có biết khi anh ở Đại Đường em đã tra xét rất nhiều tư liệu lịch sử về nó, cho nên cuốn tiểu thuyết tiếp theo em định chọn đề tài Đại Đường không?”“Ừ, có biết, sao vậy?” Diệp Dương đột nhiên lại có dự cảm không tốt, anh ngẫm lại bản thân mình ở Đại Đường cũng không làm ra việc gì oanh oanh liệt liệt, chắc là không…“Em vừa mới tra xét tư liệu, hừ hừ, anh tới đây nói với xem đây là gì?”Hàn Tinh Y mang màn hình máy tính quay về phía Diệp Dương, Diệp Dương nhìn qua thì thấy trên màn hình có những dòng này: Võ Tắc Thiên bí sử --- Quách Hành Chân cùng Diệp Dương. Sau lưng Diệp Dương toát mồ hôi lạnh, chuyện mà anh định gạt Tiểu Y đã vị vạch trần nha… Sao sự nghiệp nhiều chuyện của anh ở Đại Đường lại phát đạt như vậy… Chút chuyện ấy thôi mà có thể lưu truyền tới hiện đại…Đợi đến khi Diệp Dương hồi phục tinh thần trở lại thì đã thấy anh chân không đứng trước cửa phòng ngủ, trên tay mang cái chăn cùng gối đầu, cửa phòng ngủ thì không lưu tình mà đóng lại trước mặt anh: “Tiểu Y! Nghe anh giải thích!” Hai tay đều ôm đồ nên Diệp Dương chỉ có thể hi vọng dùng âm thanh để ngăn cản Tiểu Y khép cửa phòng ngủ.“Hôm nay anh ngủ phòng khách.” Tiếng khóa cửa phòng ngủ cùng với lời này truyền ra.Ô... Mới được ngủ giường có vài ngày, Diệp Dương vô lực ôm chăn gối đến sô pha ở phòng khách, nhưng mà sao Tiểu Y lại tra ra được những thứ kia?Trong phòng ngủ Hàn Tinh Y nhẹ nhàng đi tới giường, trong lòng thầm nghĩ: đồ ngốc kia, là cô làm trang web lừa anh mà cũng nhìn không ra, không phát hiện địa chỉ IE chính là giả sao. Ai bảo anh trong thời gian kia khiến cô lo lắng như vậy, hiện tại đương nhiên muốn trả thù a.Hàn Tinh Y vừa lên giường đã bị Niệm Niệm vừa “y y nha nha” vừa vươn tay đòi ôm, Hàn Tinh Y ôm lấy Niệm Niệm lắc lắc, sau đó nghe thấy Niệm Niệm nói một tiếng: “Mẹ… Mẹ… Ba ba!”Kẻ ngốc kia vẫn không nghe được tiếng ba ba đầu tiên của Niệm Niệm, Hàn Tinh Y khẽ cười một tiếng, ngày mai vẫn không nên nói với anh chuyện Niệm Niệm đã kêu ba ba đi.

Sau
khi Diệp Dương du lịch một năm ở Đại Đường, nguyện vọng lớn nhất chính là có
thể là thời hiện đại cùng già đi với Hàn Tinh Y, hô, thức dậy trên cái giường
của mình vẫn là thoải mái nhất.

Mục
tiêu sắp tới của Diệp Dương là dạy Niệm Niệm kêu ba ba. Điều khiến Diệp Dương
vui mừng chính là thằng nhóc này rất cho anh mặt mũi, tuy rằng đã sáu tháng
nhưng mở miệng chỉ gọi mẹ, trước kia chưa từng gọi ba ba, ô, không có bỏ qua
tiếng kêu ba ba đầu tiên của con, tâm tình Diệp Dương cực kỳ tốt.

“Con, đến, kêu ba ba…, ba… ba…”
Diệp Dương không biết mệt mỏi mà nằm trên giường đùa giỡn với con.

Hàn
Tinh Y đang tra tư liệu trên máy tính ở bên cạnh đột nhiên quay đầu nói: “Ông
xã, anh có biết khi anh ở Đại Đường em đã tra xét rất nhiều tư liệu lịch sử về
nó, cho nên cuốn tiểu thuyết tiếp theo em định chọn đề tài Đại Đường không?”

“Ừ,
có biết, sao vậy?” Diệp Dương đột nhiên lại có dự cảm không tốt, anh ngẫm lại
bản thân mình ở Đại Đường cũng không làm ra việc gì oanh oanh liệt liệt, chắc
là không…

“Em
vừa mới tra xét tư liệu, hừ hừ, anh tới đây nói với xem đây là gì?”

Hàn
Tinh Y mang màn hình máy tính quay về phía Diệp Dương, Diệp Dương nhìn qua thì
thấy trên màn hình có những dòng này: Võ Tắc Thiên bí sử --- Quách Hành Chân
cùng Diệp Dương. Sau lưng Diệp Dương toát mồ hôi lạnh, chuyện mà anh định gạt
Tiểu Y đã vị vạch trần nha… Sao sự nghiệp nhiều chuyện của anh ở Đại Đường lại
phát đạt như vậy… Chút chuyện ấy thôi mà có thể lưu truyền tới hiện đại…

Đợi
đến khi Diệp Dương hồi phục tinh thần trở lại thì đã thấy anh chân không đứng
trước cửa phòng ngủ, trên tay mang cái chăn cùng gối đầu, cửa phòng ngủ thì
không lưu tình mà đóng lại trước mặt anh: “Tiểu Y! Nghe anh giải thích!” Hai
tay đều ôm đồ nên Diệp Dương chỉ có thể hi vọng dùng âm thanh để ngăn cản Tiểu
Y khép cửa phòng ngủ.

“Hôm
nay anh ngủ phòng khách.” Tiếng khóa cửa phòng ngủ cùng với lời này truyền ra.

Ô...
Mới được ngủ giường có vài ngày, Diệp Dương vô lực ôm chăn gối đến sô pha ở
phòng khách, nhưng mà sao Tiểu Y lại tra ra được những thứ kia?

Trong
phòng ngủ Hàn Tinh Y nhẹ nhàng đi tới giường, trong lòng thầm nghĩ: đồ ngốc
kia, là cô làm trang web lừa anh mà cũng nhìn không ra, không phát hiện địa chỉ
IE chính là giả sao. Ai bảo anh trong thời gian kia khiến cô lo lắng như vậy,
hiện tại đương nhiên muốn trả thù a.

Hàn
Tinh Y vừa lên giường đã bị Niệm Niệm vừa “y y nha nha” vừa vươn tay đòi ôm,
Hàn Tinh Y ôm lấy Niệm Niệm lắc lắc, sau đó nghe thấy Niệm Niệm nói một tiếng:
“Mẹ… Mẹ… Ba ba!”

Kẻ
ngốc kia vẫn không nghe được tiếng ba ba đầu tiên của Niệm Niệm, Hàn Tinh Y khẽ
cười một tiếng, ngày mai vẫn không nên nói với anh chuyện Niệm Niệm đã kêu ba
ba đi.

Xuyên Không Ký SựTác giả: Quân Tản DuTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNgoài cửa sổ sấm chớp đùng đùng khiến cho trong lòng Hàn Tinh Y không yên. Cô ngồi bên bàn ăn không ngừng nhìn đồng hồ, trong lòng thầm rủa Diệp Dương, đã mười giờ đêm còn kiên trì muốn chạy đi mua bánh ngọt. Hôm nay là kỷ niệm ngày hai người quen nhau, ngày kỷ niệm kết hôn, cũng cho là sinh nhật của họ, bởi vì họ cùng ngày này được cô nhi viện nhặt về, tuy rằng Diệp Dương lớn hơn cô ba tuổi. Trong ngày đặc biệt của cuộc sống này, ban ngày họ trở về cô nhi gặp qua các mẹ từng chăm sóc hai người, về đến nhà đã tối, nhưng Diệp Dương kiên trì muốn cùng nhau ăn bánh ngọt chúc mừng mới thấy hoàn mỹ, vì vậy anh kiên trì chạy ra ngoài mua bánh ngọt dưới trời mưa to. Hàn Tinh Y lại nhịn không được nhìn đồng hồ. Diệp Dương ra khỏi cửa lúc mười giờ, hiện tại đã là mười một giờ một phút, còn chưa mua được bánh sao? Các cửa hàng chắc hẳn đóng cửa rồi, khi còn nhỏ không được ăn bánh sinh nhật nên bây giờ oán niệm sâu vậy sao? Khi Hàn Tinh Y nhịn không được mà oán thầm, di động ném ở trên bàn bắt… Sau khi Diệp Dương du lịch một năm ở Đại Đường, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể là thời hiện đại cùng già đi với Hàn Tinh Y, hô, thức dậy trên cái giường của mình vẫn là thoải mái nhất.Mục tiêu sắp tới của Diệp Dương là dạy Niệm Niệm kêu ba ba. Điều khiến Diệp Dương vui mừng chính là thằng nhóc này rất cho anh mặt mũi, tuy rằng đã sáu tháng nhưng mở miệng chỉ gọi mẹ, trước kia chưa từng gọi ba ba, ô, không có bỏ qua tiếng kêu ba ba đầu tiên của con, tâm tình Diệp Dương cực kỳ tốt.“Con, đến, kêu ba ba…, ba… ba…” Diệp Dương không biết mệt mỏi mà nằm trên giường đùa giỡn với con.Hàn Tinh Y đang tra tư liệu trên máy tính ở bên cạnh đột nhiên quay đầu nói: “Ông xã, anh có biết khi anh ở Đại Đường em đã tra xét rất nhiều tư liệu lịch sử về nó, cho nên cuốn tiểu thuyết tiếp theo em định chọn đề tài Đại Đường không?”“Ừ, có biết, sao vậy?” Diệp Dương đột nhiên lại có dự cảm không tốt, anh ngẫm lại bản thân mình ở Đại Đường cũng không làm ra việc gì oanh oanh liệt liệt, chắc là không…“Em vừa mới tra xét tư liệu, hừ hừ, anh tới đây nói với xem đây là gì?”Hàn Tinh Y mang màn hình máy tính quay về phía Diệp Dương, Diệp Dương nhìn qua thì thấy trên màn hình có những dòng này: Võ Tắc Thiên bí sử --- Quách Hành Chân cùng Diệp Dương. Sau lưng Diệp Dương toát mồ hôi lạnh, chuyện mà anh định gạt Tiểu Y đã vị vạch trần nha… Sao sự nghiệp nhiều chuyện của anh ở Đại Đường lại phát đạt như vậy… Chút chuyện ấy thôi mà có thể lưu truyền tới hiện đại…Đợi đến khi Diệp Dương hồi phục tinh thần trở lại thì đã thấy anh chân không đứng trước cửa phòng ngủ, trên tay mang cái chăn cùng gối đầu, cửa phòng ngủ thì không lưu tình mà đóng lại trước mặt anh: “Tiểu Y! Nghe anh giải thích!” Hai tay đều ôm đồ nên Diệp Dương chỉ có thể hi vọng dùng âm thanh để ngăn cản Tiểu Y khép cửa phòng ngủ.“Hôm nay anh ngủ phòng khách.” Tiếng khóa cửa phòng ngủ cùng với lời này truyền ra.Ô... Mới được ngủ giường có vài ngày, Diệp Dương vô lực ôm chăn gối đến sô pha ở phòng khách, nhưng mà sao Tiểu Y lại tra ra được những thứ kia?Trong phòng ngủ Hàn Tinh Y nhẹ nhàng đi tới giường, trong lòng thầm nghĩ: đồ ngốc kia, là cô làm trang web lừa anh mà cũng nhìn không ra, không phát hiện địa chỉ IE chính là giả sao. Ai bảo anh trong thời gian kia khiến cô lo lắng như vậy, hiện tại đương nhiên muốn trả thù a.Hàn Tinh Y vừa lên giường đã bị Niệm Niệm vừa “y y nha nha” vừa vươn tay đòi ôm, Hàn Tinh Y ôm lấy Niệm Niệm lắc lắc, sau đó nghe thấy Niệm Niệm nói một tiếng: “Mẹ… Mẹ… Ba ba!”Kẻ ngốc kia vẫn không nghe được tiếng ba ba đầu tiên của Niệm Niệm, Hàn Tinh Y khẽ cười một tiếng, ngày mai vẫn không nên nói với anh chuyện Niệm Niệm đã kêu ba ba đi.

Quyển 2 - Chương 17: Phiên ngoại (3)