“A Uy, chúng ta làm vậy thật sao? Người phụ nữ trung niên có chút bất an vặn vẹo tay, khuôn mặt ngọt ngào ẩn chứa lo lắng. “Lúc nào rồi mà bà còn nói những lời này.” A Uy “Hừ” một tiếng, vẻ chán ghét hiện rõ trên mặt. Miệng lão ta ngậm điếu thuốc, tóc húi cua chải chuốt, dáng người phổ thông, ước chừng bốn mươi tuổi, đôi mày rậm nét ngang nằm ngay ngắn trên mặt, mắt híp, đuôi mắt có vài nếp nhăn mờ mờ. Lão mặc áo may ô, quần jean, chân đi đôi bata trắng, lão rít một hơi thuốc, rồi sau đó thở ra khói trắng, vẻ mặt có chút căng thẳng, lão cúi đầu xem giờ, đã canh hai. “Thực ra… Bây giờ chúng ta đưa con bé về còn kịp.” Người phụ nữ trung niên khẩn thiết gật gật đầu, hy vọng được đồng ý. “Đưa con bé về?” A Uy xì một tiếng khinh miệt, ánh mắt liếc về góc tường, nơi đó có một cô bé đang miệt mài vẽ tranh, mặt đất bày đầy sáp màu và giấy vẽ. “Đưa con bé về thì lúc đầu bắt nó đi làm gì? Chí ít chờ tiền đến tay rồi nói sau.” “Nhưng mà…” “Bớt dài dòng đi, nhưng mà nhưng mà cái gì, ông đây đã…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...