Tạ Dịch có một tên trúc mã gọi là Ngụy Tần, dáng người cao to khỏe mạnh, eo nhỏ vai rộng, chân dài đến mức suýt thì vượt qua cả chiều cao toàn thân của Tạ Dịch, vị này quanh năm chiếm giữ vị trí số một, học bá đệ nhất môn thể dục kiêm vận động viên cừ khôi, từ nhỏ đã là kẻ “con nhà người ta” mà mẹ Tạ Dịch hay nhắc đến. Tạ Dịch vẫn luôn cảm thấy bản thân không ưa gì tên Ngụy Tần này. Nhưng mà sau sáu năm xa cách, vị này lại chạy trong mưa đuổi theo người đàn ông của đời mình, chặn trước mặt Tạ Dịch tỏ tình với anh, Tạ Dịch nhìn từng sợi tóc bị mưa xối ướt nhẹp dán trên cái trán trơn bóng của hắn, nhìn chiếc áo sơmi đẫm nước dính sát vào da thịt cơ bắp của hắn, bàn tay cầm ô cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ-ing. Sau khi dẫn Ngụy tiên sinh về khu nhà trọ của mình, Tạ Dịch lúng túng. Mặc dù anh là gay, nhưng anh vẫn cảm thấy bản thân chỉ có thể làm 1, mà vị Ngụy tiên sinh có sự nghiệp thành đạt cả người đang tản ra khí chất nghiêm túc này, dáng người diện mạo kia, nói hắn là 0, Tạ Dịch tin…
Tác giả: