“Tiêu Sanh tiên sinh?” Vị bác sĩ nhã nhặn mặc áo khoác màu trắng đẩy đẩy chiếc kính, nhìn về phía thanh niên tuổi trẻ mảnh khảnh đang ngồi trong phòng làm việc của anh. “Vâng” Thanh niên đáp. “Ừm” Vị bác sĩ đeo kính chọn lựa từ ngữ thích hợp để thông báo với thanh niên về kết quả bản báo cáo khám chữa trị, “Tuy rằng đây là chuyện lạ trong giới y học, nhưng tôi không thể không nói cho cậu biết” bác sĩ dừng một chút, thanh thanh tiếng nói, khẳng định chắc chắn: “Cậu đã có thai!” Giọng nói bình thản nghe thì như đang khuyên người khác cố giữ bình tĩnh, nhưng khiến bệnh nhân mất bình tĩnh ngay sau đó cũng là công của anh ta. “Ồ” Ngoài dự đoán đã được thêm mắm thêm muối của bác sĩ, người thanh niên chỉ thản nhiên phát ra một thanh âm biểu thị đã biết. Ánh mắt phía sau cặp mắt kính hiện lên tia sáng tỏ. Bác sĩ đeo kính tính toán không để cho người thanh niên chú ý, không dấu vết mà chạy ra khỏi văn phòng của mình. Thân thể gầy gò nhanh chóng phóng ra ngoài, trong phòng làm việc của anh…
Tác giả: