Hứa Ngôn chậm rãi bước đi, ánh nắng chiều trong sân trường làm cho trái tim người ta tự nhiên trở nên tĩnh lặng. Đột nhiên cảm giác có ai đó đang nhẹ nhàng hà hơi bên cổ anh, rất nhẹ nhàng. Anh ngẩng đầu, một quả bong bóng xà phòng bay tới chạm vào mặt anh, nháy mắt đã vỡ tan. Một cô bé đứng trên hành lang tầng hai căng thẳng khoa tay múa chân với anh, khẩu hình nói thật xin lỗi. Bốn phía bay đầy bong bóng của cô, sáng lòa cả mắt, Hứa Ngôn không thấy rõ khuôn mặt cô bé kia, chẳng qua chỉ cảm thấy trong ánh nắng mặt trời phản chiếu qua những bong bóng bảy sắc cầu vồng, quanh người cô đầy những quầng sáng lấp lánh. Đưa tay phủi tung đám bọt trên mặt, Hứa Ngôn hơi gật đầu với cô gái trên lầu, sau đó xoay người rời đi. Anh biết cô gái kia học cùng lớp với mình, tên là Phương Tử Thất. Tử Thất tính tình đơn giản, trẻ con. Thích cười, thích thổi bong bóng, thích xem những bộ phim Hàn có tình tiết ngây thơ và phim hoạt hình, thích sưu tập cúc áo và túi ny lon các loại. Thích quýt, nho, dưa…
Tác giả: