Tác giả:

Tiếu Dương sau một lúc về đến nhà, thuận tiện đặt hành lý vào góc phòng khách. Giờ phút đó nằm ở sô pha, khóe mắt mới nhìn thấy mảnh giấy đặt trên bàn trà, được bật lửa đè lên. Anh tùy tay cầm tờ giấy lên, thấy dòng chữ to đơn thỏa thuận ly hôn, anh dùng hết sức vo nhàu mảnh giấy, ném xuống đất. Anh nghĩ về đến nhà, chắc sẽ có một trận cãi vã. Mọi người đều nói “tiểu biệt thắng tân hôn”, nhưng sau mỗi lần anh đi công tác về nhà, không chỗ nào không phải đối mặt với lãnh khí. Lần này còn thái quá hơn, một tháng đi công tác trở về, nghênh đón anh là ly hôn. Châm điếu thuốc, xuyên qua màn sương khói, tựa như nhìn thấy nụ cười trầm lặng của cô nhìn anh. Anh vươn tay, tưởng khẽ vuốt hai má cô, nhưng trong nháy mắt cô đã lạnh lùng, biến mất không dấu vết. Từ trưa đến 5:00 anh luôn nhớ lại cuộc sống trước đây của hai người. Cuối cùng, anh cúi xuống, nhặt lại mảnh giấy, vuốt lại cho nhẵn. Chuyện đã luôn muốn đến, luyến tiếc liệu có thể thay đổi được gì? Tiếu Dương cầm lấy di động, bấm một dãy…

Truyện chữ