Cuộc phẫu thuật diễn ra khá lâu, lúc kết thúc thì đồng hồ đã điểm mười một giờ. “Thật vất vả, bác sĩ Tô.” Y tá tháo khẩu trang y tế xuống, cười nói. Tô Phong chỉ cười nhẹ một cái, không lên tiếng. Anh cởi xuống găng tay dính đầy máu và đẩy cửa bước ra ngoài. Đứng ngoài cửa phòng phẫu thuật là một cậu trai rất đẹp, nhìn thấy Tô Phong bước ra liền cười rạng rỡ. “Anh, cuộc giải phẫu thế nào? Anh mệt không?” Cậu trai đó thì hỏi han tử tế như vậy, đổi lại chỉ được một cái liếc mắt nhàn nhạt của anh. “Tốt. Em đến đây làm gì?” Tô Tuân giơ cây dù trong tay lên, nói:”Trời mưa mà, em mang dù đến cho anh.” Trong tay cậu là một chiếc dù được gấp gọn gàng, trên vai vẫn còn khoác túi sách, xem chừng là tan học liền chạy đến bệnh viện. Tô Phong không nói gì nhiều, trở về phòng làm việc thu dọn một ít giấy tờ văn kiện, nói vài ba câu với đồng nghiệp liền ra khỏi bệnh viện. Tô Tuân lặng lẽ đi theo phía sau, nhỏ giọng nói. “Anh, hôm nay ở trường có buổi lễ tổng kết. Em còn tưởng anh sẽ đến.” “Anh bận…
Tác giả: