Mục Xán sinh ra trong một gia đình rất bình thường, hết thảy điều kiện đều là bậc trung, không tốt cũng không tồi. Hắn lúc còn rất nhỏ do cha mẹ bận bịu gắng sức kiếm tiền mà đem hắn tống đến bên cạnh ông ngoại bà ngoại, cho nên trong trí nhớ hắn hình ảnh về cha mẹ rất ít. Nhà ông ngoại,bà ngoại ở nông thôn, lấy việc đồng áng mà mưu sinh. Mục Xán khi còn bé mặc dù không có cha mẹ làm bạn, nhưng vẫn luôn tập hợp muôn vàn sủng ái trên người, là một đứa trẻ được ông ngoại, bà ngoại cưng chiều mà lớn lên. Chơi đùa ở trên đồng ruộng, chơi ở trên sườn núi,đạp trên hoa trôi, mùa hè mỗi năm đều đem bản thân phơi nắng thành một con cá chạch nhỏ đen kịt. Thời gian năm hai tiểu học, cha mẹ ước chừng là công việc ổn định một chút, quyết định đón hắn về. Thói quen hoang dã của trẻ con nông thôn, nhất thời không thích ứng được với cuộc sống thành phố– mặc dù chính xác mà nói,thành phố kia cũng chỉ là một cái trấn nhỏ mà thôi, cách thành phố chân chính còn có chút khoảng cách, hơn nữa cùng cha mẹ…
Tác giả: