Uyên Nhi, ngươi cần phải suy nghĩ cẩn thận, ngươi đã 25 tuổi rồi, cho dù là trong hay ngoài nhà, người bằng tuổi ngươi cũng đã muốn làm cha của vài đứa trẻ rồi, nhưng là ngươi lại còn không được gả ra ngoài, hiện tại khó lắm mới có được người môn đăng hộ đối đến cầu hôn với ngươi, lại là chính thất, ngươi còn có cái gì không hài lòng, cha đẻ ngươi chết sớm, ta là nhị cha (PP: vợ hai =)))) còn có thể giúp ngươi như vậy, cái dạng người như ngươi, Vương thượng thư nguyện ý cưới ngươi, ngươi còn do dự cái gì a, ta nghĩ thế nào cũng không hiểu, chẳng lẽ ngươi thật đúng là muốn ở mãi trong nhà, nhà chúng ta rất rộng, cũng không phải không có người rảnh rỗi như ngươi, nhưng là nói như thế nào chúng ta đều là quan lại thế gia (con nhà quan), nếu thực sự có một người con không gả đi được, ta và mẫu thân ngươi còn có mặt mũi nào nhìn ai nữa, còn có người cha mất sớm của ngươi, ở dưới có biết, cũng là sẽ không an tâm……” Một cái nam nhân hơn 30 tuổi cầm khăn tay la lối dông dài đứng ở trước mặt…

Truyện chữ