Tác giả:

Tan tầm, trên đường ngựa xe như nước (thành ngữ! thành ngữ thôi, thời này chắc ko còn ngựa chạy tung tăng ngoài đường đâu nhỉ), lui tới không ngừng. Nhưng khi đèn đỏ sáng lên, chỉ chốc lát sau, một hàng xe tạo thành, mỗi lúc một dài đến không dứt. Trước vạch dừng, một chiếc xe màu bạc dẫn đầu dòng xe, bên trong, một nam nhân gõ nhẹ đầu ngón tay lên tay lái, dưới mắt kính gọng vàng là đôi tròng mắt trong suốt thanh thấu, mơ hồ tựa như có vài phần thâm trầm, tựa như có vài phần giảo hoạt. Lát sau, đèn đỏ chuyển xanh, hắn đạp chân ga đang chuẩn bị đi thì--- Ầm! Một âm thanh không nên có vang lên, tiếp sau đó xe tắt máy. Hắn không khỏi sửng sốt, theo bản năng vươn tay xoay chìa khóa, cố gắn khởi động xe lần nữa nhưng chiếc xe chỉ có một phản ứng duy nhất—im lặng cao độ, sự thật hiển hiện quá rõ ràng… Đúng vậy! Xe của hắn vậy mà chết máy ngay tại nơi xe cộ chằng chịt này. Không ổn! Vô cùng không ổn, bới vì hắn chắc chắn sẽ bị… “Bá—bá—“ Tiếng kèn chói tai như sóng biển liên tục ập đến biểu…

Truyện chữ