Vừa mở cửa ra đã nhìn thấy cả phòng ảm đạm, trong phòng chỉ có vài ánh sáng nhỏ phát ra từ mấy cái cốc nhỏ. Từ cửa ra vào lan ra đến góc tường mỗi nơi đều đầy quần áo cùng chai rượu, cha lại ngồi ở trong một đống bình rượu như thế. Hắn cúi đầu tự hồ như đã ngủ, trong tay còn cầm một chai rượu nghiêng ngả. Kỳ thật cha cũng là một người rất đáng thương. Hắn và mẹ là do cấp hai gặp nhau mà ở cùng một chỗ. Thời điểm cấp ba mẹ mang thai, cha vốn muốn bà phá đi (may mắn không bỏ đi ^_^ vụng trộm cười một lúc đi) nhưng không biết là nguyên nhân gì mà không có phá, đối với chuyện này ta luôn canh cánh trong lòng, mấy lần hỏi hắn đều không chịu nói nguyên nhân, đoán chừng là không tiện nói. Về sau vì cha mẹ cùng nhóm ông bà của ta ồn ào xích mích mà không thể tham gia thi vào Đại Học, chính mình ra ngoài sinh sống. Lúc bắt đầu rất khốn khổ, hai người không có tốt nghiệp trung học, một người còn mang theo bụng lớn. Theo mẹ nói, lúc kia cha mỗi ngày đều ngủ không đến bốn canh giờ, thời gian còn…

Truyện chữ