Tác giả:

Vô cùng gian khổ leo lên được tầng 14, Bạc Hà nhận ra mình sắp liệt mất. Khu vực cầu thang không bật toàn bộ đèn, có lúc phải s* s**ng lên lầu càng làm cho cô sợ hãi. Nhưng dù mệt thế nào, sợ thế nào, cô cũng không muốn cùng người đàn ông đáng sợ kia đứng chung thang máy. Thật vất vả lết được đến cửa nhà, cô run rẩy một lúc mới chìa được khóa c*m v** ổ khóa. Cho đến lúc dùng sức dập cửa, cô mới kiệt sức nằm trên sofa. Phải, cô hơi sợ đàn ông. Thật vất vả mới run xong, cô rốt cục có thể đứng lên rót chén nước uống. Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, đụng vào tường vang lên một tiếng. Một nam sinh vọt vào, hung ác hỏi:“Tự Vân đâu? Tự Vân ở đâu?” Cô sợ tới mức làm rơi cái cốc trong tay, dán lên trên tường th* d*c. Thật vất vả mới nhận ra nam sinh này là bạn trai bạn cùng phòng.“Chị chị chị — chị không biết, chị vừa mới về nhà.” Cô nhỏ giọng, cố gắng nhịn xuống nước mắt hoảng sợ trong hốc mắt. Nam sinh kia sụp bả vai, khí thế lúc chạy vào đã mất hết, ngồi trên sofa, ôm lấy đầu. Bạc Hà thật thở…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...