Mở đầu 1: Mạnh Ân độc thoại Khi tôi an nhiên đắm chìm trong biển tri thức, thì Đại sư phụ đến quấy rầy sự yên tĩnh của tôi. Đang đọc sách nửa chừng bị phá đám quả thật là một trong những thống khổ hiếm hoi trong cuộc đời tôi, nhưng mà ở trước mặt Đại sư phụ, tôi vẫn tâm bất cam, tình bất nguyện mà bỏ sách xuống. Cũng không phải bởi vì tôi đặc biệt tôn trọng Đại sư phụ, mà là nếu tôi không làm vậy, thể nào một lát cũng phải chịu đựng ba giờ “phát biểu tinh thần”. 10 phút và 3 tiếng đồng hồ, tôi chọn 10 phút. “Hôm nay sao rảnh rỗi đến đây thế ạ?” Tôi đứng lên, đá mấy con rắn lục xanh và rắn đuôi chuông bò rải rác ở gần đó xuống gầm bàn: “Đại sư phụ, lâu quá không gặp ạ.” Cho dù tôi có nhanh chân đá, nhưng Đại sư phụ vẫn đáng sợ nhíu mày, gần như là bị sét đánh. Ông nghiến răng một hồi, lại ngó chừng đứa bé gái sau lưng, gắng gượng nén cơn giận xuống. “Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, mấy loại rắn rết này tốt nhất phải nhốt trong lồng…” “Ngồi tù thì cũng phải có thời gian hóng gió chứ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...