“Chạy nhanh lên…quan binh tới rồi…” Vùng núi hoang vu, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống đầu, ba cô gái quần áo tả tơi chạy bán sống bán chết vào phía rừng cây trước mặt, trốn thật nhanh nhất, nhân vật chính với hình tượng vô cùng thê thảm của chuyện này chính là tôi, bây giờ đang buổi trưa nắng chói chiếu vào cả người tôi làm cho các lỗ chân lông đều nở to, hơn nữa do vận động mạnh nên tất cả quần áo đơn sơ của tôi đều dính đầy mồ hôi, hiện giờ tôi mới biết rõ cái cảnh mồ hôi như nước là thế nào, sao tôi lại khổ sở vậy? Sao tôi lại phải chạy? Nói ra thì rất dài, bây giờ tôi cũng chẳng muốn nghĩ gì cả, mục tiêu là cánh rừng rậm cách trăm mét trước mặt, chạy sau tôi còn tương tự có hai chị em nữa. “Không chạy nữa, ta chạy không được nữa rồi…ta đau bụng quá..” Tiếng Tiểu Thuý thở phì phò kêu lên đằng sau, mắt cầu xin nhìn tôi, tôi cũng đang thở phì phò như trâu vậy, thở không ra hơi nữa, tôi còn chạy sao được? Nhưng mà cái khổ này so với cái mạng của mình cái nào nặng, cái nào nhẹ tôi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...