Ngày đó, ánh hoàng hôn thật đẹp. Một chiếc thuyền nhỏ chầm chậm đi dọc theo dòng sông, người cầm lái đầu đội nón đứng ở sau thuyền. Một nam tử khác ngời thổi sáo ở đầu kia thuyền, hắn lẳng lặng nhìn mặt nước, tóc dài đen nhánh được búi cẩn thận tỉ mỉ, cũng không biết áo trắng hắn đang mặc được làm bằng loại chất liệu gì mà lại dường như phát sáng, ngay cả từng nếp nhăn của áo nhìn cũng thật thỏa đáng. Làn môi mỏng thổi ra khúc nhạc du dương, lại giống như mang theo nhàn nhạc bi thương. Sóng nước gợn nhẹ, chiếc thuyền nhỏ đi qua bên dưới một vòm cầu cao. "A! Yêu. . . . . . Yêu quái!" người cầm lái đột nhiên hoảng sợ la lên, cắt đứt tiếng sáo du dương, hắn run rẩy, ngay cả cái gậy trúc trong tay cũng cầm không được. Bạch y nam tử buông sáo ngọc, chậm rãi giương mắt lên nhìn theo phương hướng của người cầm lái. Bên bờ đối diện, dưới tàng cây lê đầy hoa có một cô nương lẳng lặng đứng đó tựa như hoa sen nở rộ trong nươc, dung nhan của nàng thanh thuần tựa như nước, nhưng lại mặc quần áo đỏ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...