"Fire, tối tới gặp tôi" Thanh âm trong điện thoại dù cố ra vẻ nghiêm túc nhưng không khó để nhận ra đó là giọng nói của một đứa trẻ 5 tuổi. Loáng thoáng còn nghe tiếng thủy tinh va chạm lách cách. "Được rồi, ta còn có việc, xong sẽ tới." Lãnh Hồng Hỏa đã quá quen với kiểu xưng hô ngang hàng của Doãn Vị, sao lúc đó cô lại cứu ông cụ non này chứ. Bất quá, Doãn Vị xem như là bằng hữu kiêm người thân duy nhất của cô, bằng điểm này, cô bằng lòng thứ lỗi cho nhóc. ~3 năm trước Lãnh Hồng Hỏa sau khi bắn chết tên trùm buôn lậu thuốc phiện liền phóng hỏa cả lô hàng mới nhập của hắn. Rõ ràng đã kiểm tra kĩ không phát hiện có người bên trong thế nhưng khi cô vừa nổ máy xe thì một bóng người nhỏ bé vọt ra, ôm ngực ho khan vì sặc khói. Không thể chậm trễ, Lãnh Hồng Hỏa liền bế thằng nhóc vứt lên xe rồi rời khỏi hiện trường. Doãn Vị ngơ ngác nhìn chiếc xe đang lao vun vút trên đường, tốc độ này... quá b**n th**! Ta chỉ là chạy vào bắt rắn, xui xẻo làm sao nơi đó bị cháy chứ.... ... Khụ... Cô gái đó…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...