Ai, tất cả chuyện này đều làm người phiền chán a. Lý Bách Chu vô lực nằm trên tuyết, gối trên bãi máu của mình, bày ra tình cảnh sau khi mới vô tình bị kịch liệt va chạm, bởi vì mất máu và gãy xương mà tứ chi mềm nhũn. Bên cạnh y là cái xe việt giã giống như con rùa bị lật ngược hướng bụng lên trời, bánh sau còn đang xoay chầm chậm, thân xe xuất hiện làn khói trắng nguy hiểm. May mắn không bị dò dầu. Y cảm giác mình có lẽ chết chắc rồi. Vì muốn thanh tịnh một chút, y lựa chọn phóng xe trên con đường hiểm trở tối mịt lên ngọn núi gần phố C. Hiện giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thật sự là tự gây nghiệt, không thể sống. Y nhớ tới thân nhân trong nhà. Cha luôn không có nhà, có lẽ chờ khi thi thể mình lạnh ngắt rồi ông ấy c*̃ng chưa biết đâu, đứa con c*̉a vợ trước này, trưởng tử phản nghịch này đã bao lâu chưa gặp mặt. Mẹ kế có thể sẽ rơi vài giọt nước mắt. Thật sự như thế, bà là người phụ nữ không tồi, dù rằng có chút…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...