Tác giả:

Rốt cuộc là giúp hay không giúp? Nhìn cách đó không xa đang dây dưa vài người, ta nhíu mày. Trong đó nhằm vào một người X, là người pha chế rượu trong ****, nhưng mà hiện tại không phải là giờ làm việc. Quên đi, cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, cũng xem như là đồng nghiệp với nhau, nghĩ thế, ta thuận lợi từ ven đường nhặt lên một cây gậy sắt đi qua. *cửa hàng, cửa tiệm, khách ***,… Thân thủ hắn ban đầu không có thiếu sót, ban nãy chẳng qua là có chút tốn sức, cho nên ta cũng chỉ là rất nhẹ nhàng đông đập đập tây đánh đánh, thập phần nhanh chóng kết thúc trận ẩu đả. ○ Người pha chế rượu đuổi đi kẻ cuối cùng, quay đầu hướng ta nói lời cảm tạ. “Không khách khí, trách nhiệm thôi mà.” Ta cười nói, mang theo chút khúm núm. Hắn tuy là người pha chế rượu, nhưng cũng coi như là đại bài* trong ***, lại còn có một mỗ mỗ hậu thuẫn giúp đỡ, cho nên hắn trong mắt ta là “Đại gia” – với loại nghề nghiệp này của chúng ta, chỉ cần địa vị cao, sẽ trở thành đại gia. *có thể hiểu là người quan trọng, có…

Truyện chữ