Tác giả:

Buổi chiều vào đông, xuyên thấu qua ô cửa kính sạch sẽ, ánh sáng mặt trời chói lọi chiếu vào trong đại sảnh hoa lệ. Quan Hằng Trạch nắm tay cô bạn gái thanh mai trúc mã Hà Lỵ Diễm, từ bên ngoài cười cười nói nói đi vào. Anh đang học cao đẳng tại Mĩ, thừa dịp nghỉ đông quay về Đài Loan nghỉ tết. Nhưng Hà Lỵ Diễm không thể là bạn gái của anh, bởi vì bọn họ khi còn bé là hàng xóm, hai người thường chơi chung với nhau, khi trưởng thành, Hà Lỵ Diễm không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào đến gần Quan Hằng Trạch, dần dần họ trở thành một đôi được mọi người công nhận. Vừa vào cửa, Quan Hằng Trạch nhìn mẹ của mình Linh Đạt đang nghe điện thoại mà im lặng rơi nước mắt, không khỏi kinh ngạc. Định thần lại, anh giễu cợt hỏi : "Thật kì lạ, có chuyện gì có thể khiến bà khóc như vậy?" Mặc dù anh và mẹ trải qua một thời gian dài quan hệ không tốt, nhưng anh vẫn không nhịn được mở miệng hỏi thăm. "Mẹ..." Linh Đạt khóc đầy nước mắt nước mũi. Bà nên nói như thế nào với con trai của mình về nỗi đau của mình…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...