Tác giả:

Mộc Miênnhìn đồng hồ, chỉ khoảng 45 phút nữa tàu sẽ tới Ga Hà Nội. Cô khẽ vươnvai vàco duỗi chân tay cho đỡ mỏi. Hành trình dài với những giấc ngủ chập trờn làmMiên thấy mệt.Cô không dám ngủ sâu vì sợ mất cắp. Mẹ đã dặn đi dặn lại“Ở trên tàu quân ăn cắp như rươi, phải cẩn thận nghen con”. Một phần nữa là quang cảnh bên đường rất đẹp .Với một người con gái lần đầu xa nhà, cái gì Cô cũng thấy lạ. Những vùng đấtmới, những quang cảnh mới. Miên ngắm không chán mắt vùng đồi núi trungdu vớiđồi thông xanh rì bát ngát. Điểm xuyến những bông hoa rừng trăng trắng,đo đỏ.Không khí nơi đây thật trong lành. Cô hít căng lồng ngực hương thơm ngai ngáinhè nhẹ của cây cỏ và cảm thấy thật thanh thản. Miên cũng rất thích miền đồngbằng Bắc Bộ với cánh đồng lúa trải dài ngút mắt. Những miền quê thanhbình vớingôi chùa cổ kính có cây đa cổ thụ nơi đầu làng. Thỉnh thoảng, bắt gặpnhữngđứa trẻ cùng đàn trâu về nhà lúc hoànghôn. Nhìn bóng hình nhỏ bé, lũi cũi bước đi trong ánh chiều hồng rực, cô thấylòng nao nao…

Truyện chữ