"Ta chỉ cần một người yêu ta." Rốt cuộc phải là người như thế nào, để vẫn có thể mỉm cười khi nói ra một câu như vậy? Thả quyển "Túy Mộng" trên tay xuống, tâm tình ta lúc này thật không biết diễn tả sao nữa. Thú thật, ta mua quyển truyện này không phải vì ta thích nó, chẳng qua là vì ảnh bìa đẹp mắt nên mới mua nó thôi. Nói sao nhỉ, truyện là hành trình chinh phục hoa tâm thiếu gia của đại kĩ nữ tài hoa Mộng Nhan. Suốt cả truyện là một chuỗi ngược triền miên dai dẳng, mà kẻ ngược nữ chính không phải ai xa lạ, nam chính Kỷ Hữu Thiên - Lục Vương gia Thiên Vương. Trong cái xã hội phong kiến đó, thân phận kĩ nữ và Vương gia cứ như "Anh ở đầu sông em cuối sông", nữ chính phải bơi ngược dòng ngoạn mục để đến với con đường hạnh phúc, nhưng khi đến được mới biết, "đau khổ chỉ vừa bắt đầu thôi". Chẳng biết vì lý do gì, nam chính với nữ chính cứ như mẹ kế với con chồng, ngược nhau quằn quại. Ta khi đó đọc đến mấy cảnh ngược cứ ngoạc miệng cười "Ha ha", thật ra ta cũng chẳng biết vì sao ta cười…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...