Chi tiết tối hôm đó, Giản Minh quả thật nhớ không nổi. Tửu lượng của anh ở mức bình thường, tối đó lại gặp khách hàng quá cứng, uống đến say mèm, về đến nhà chỉ còn biết nghiêng ngả gục xuống sô pha. Bạn cùng phòng của anh là Hạ Tiểu Sơn, là trạch nam, thất nghiệp, mỗi ngày nhốt mình trong phòng uống chút rượu rồi chơi game. Tối đó vừa đánh thắng liên minh tranh bá, uống cũng hơi say, cũng nằm trên sô pha mơ mơ màng màng. Giản Minh trực tiếp bổ nhào vào người hắn, hai người đàn ông nồng mùi rượu quấn lấy nhau, nhìn nhau, một lát sau Hạ Tiểu Sơn ngẩng đầu hôn lên môi anh. Cái gì chứ, Giản Minh mơ hồ nhớ lại, đây không phải là Hạ Tiểu Sơn sao, miệng thật mềm. Anh cúi đầu hôn lại hắn. Sáng hôm sau thức dậy, bọn họ ôm nhau ngủ trên giường của Giản Minh, chiếc chăn dính đầy t*nh d*ch cùng mùi cồn bao lấy họ như hai đứa trẻ. Mất rất nhiều sức lực mới thoát khỏi chỗ đó, anh một mình ôm góc chăn, tr*n tr** tựa vào đầu giường đốt thuốc. Ngồi nhớ cả buổi, Giản Minh qua màn sương khói lượn lờ…

Truyện chữ