“Chúng ta không cần tiếp tục nữa.” Thời điểm nói ra câu này, Trần Tiêu không những không một tia lưu luyến mà ngược lại còn có chút cảm giác như trút được gánh nặng. Trong điện thoại, cô gái sửng sốt chốc lát: “Tại sao? Anh cho em lý do đi, có phải anh để ý người phụ nữ khác rồi đúng không?” “Không có, chẳng qua là anh cảm thấy chúng ta không hợp.” Bên đầu kia điện thoại cô gái khóc thút thít: “Em đã sớm biết anh đang đùa em!” Trần Tiêu không giải thích gì nhiều, chỉ lạnh nhạt an ủi: “Đừng khóc, hảo tụ hảo tán, dây dưa tiếp cũng vô vị.” Nói xong câu này, hắn để điện thoại sang một bên, xoay bánh lái, tiếp tục chạy về phía trước. “Nhớ lúc đầu…em đối với anh…” Trong điện thoại truyền đến tiếng nói cùng tiếng khóc đứt quãng. Trần Tiêu nghiêng đầu liếc nhìn điện thoại, tiếp tục nhìn phía trước, lúc này là hai giờ ba mươi chiều, xe trên đường cũng không nhiều. Cô gái trong điện thoại vẫn còn khóc lóc liên tục, giống như nữ chính trong phim truyền hình. Chỉ tiếc, những câu nói này Trần Tiêu…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...