Mở đầu Trời đã vào tháng Ba mà tuyết ở Lâm Chi vẫn rơi ngày một nhiều. Từng mảng tuyết trắng đổ ào ào phủ ngập những cánh đào chớm nở, rồi lất phất bay giữa đám đông đang hốt hoảng, khiến họ càng thêm sợ hãi. Thời gian này vỗn dĩ là mùa ngắm cảnh thưởng hoa, vậy mà những bông tuyết xinh đẹp kia lại mang đến tai họa phá hủy mọi thứ. Tuyết lở, đất trời trắng xóa một màu, vô cùng nguy hiểm. Người la hét, người bỏ chạy, khung cảnh hiện thời đang rất hỗn loạn. Nghiêm Chân tỉnh lại trong tình hình đó, tuyết tơi như trút bên tai khiến trong đầu cô chỉ còn vang lên những tiếng ù ù trống rỗng. Không nhớ nổi tại sao cô lại ở đây, cũng không nhớ nổi chuyện tuyết lở đã xảy ra thế nào, chỉ biết rằng, cô bị kẹt trong tuyết, chân tay không thể cử động. Thẫn thờ giây lát, cô rụt đầu trốn vào chiếc áo khoác dày đang mặc. Tuyết tan ra ngấm vào cơ thể, đôi chút lạnh giá lẩn trong làn hơi ấm. Lắng nghe âm thanh huyên náo bên ngoài, cô lại không hề lo lắng. Chợt có tiếng trẻ con thút thít hỏi cô: “Cô…

Truyện chữ