Phòng khách sáng sủa sạch sẽ —— nếu bỏ qua cái ghế dựa đổ chỏng chơ trên mặt đất thì đúng là như vậy. Hiển nhiên, vợ cả đã tới rồi. Ngô Khiết Tào gọi cái này là…… gậy đánh tiểu tam. Loại phụ nữ đó chỉ biết làm thế mà thôi, không biết phải làm gì với ông chồng của mình. Muốn làm ầm ĩ một trận nhưng lại sợ đối phương giận dữ đòi ly hôn, cho nên chỉ có thể ra tay với cái kẻ gọi là “hồ ly tinh” kia. Ngón tay xinh đẹp của Ngô Khiết Tào gõ nhẹ lên bàn trà, chớp chớp đôi mắt với hàng mi được chuốt mascara thật đậm, trong nháy mắt để lộ ra phong tình khó nói nên lời. Liếc mắt nhìn qua đồng hồ treo trên tường, cô lấy gương nhỏ ra cẩn thận trang điểm lại. Đôi môi đẹp đẽ được tô thêm một lớp son đỏ thanh nhã nữa. Sau đó, Ngô Khiết Tào mỉm cười mở miệng: “Không sáng tạo chút nào.” Kinh nghiệm nói cho cô biết, loại tiết mục bị chồng ruồng bỏ này thường kém hơn so với vở kịch tiểu tam khóc náo một chút. Vì thế cô hung hăng quệt mạnh son môi, vệt son đỏ xẹt ngang qua má nhìn khá thê thảm, trông vừa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...