Vào sáng sớm, ánh nắng mặt trời êm dịu chiếu xuống khắp nơi, Yến Oanh ca hót, yên tĩnh và thanh bình, không khí mát mẻ trong lành. Vậy mà, trong một biệt thự nép mình dưới những tán cây xanh um tươi tốt —— "Đinh linh. . . . . . Đinh linh. . . . . ." Ngọc Sính Đình chợt từ trên giường ngồi bật dậy, cầm điện thoại lên nói: "Tôi là Ngọc Sính Đình, có chuyện gì xin mời nói!" Từng chữ rõ ràng, vang lên mạnh mẽ. Gương mặt cô trông rất xinh đẹp, nhưng đầu tóc lại rối bời, một thân mặc bộ đồ ngủ in những nhân vật trong phim hoạt hình, rộng thùng thình, tuy nhiên vẻ buồn ngủ trên gương mặt đã biến mất. "Sính Đình, ông là ông nội!" Giọng nói của đối phương rất ôn hòa, khiến Ngọc Sính Đình nhất thời nhụt chí, đổ người ngã xuống giường. "Ông nội, là ông a!" Còn tưởng rằng cục cảnh sát có chuyện gì, trong tháng này mỗi ngày đều bận điều tra vụ án giết người liên hoàn, đã một tháng nay cô chưa được nghỉ ngơi, ngày hôm qua mới phá án thật vất vả, vậy mà mới sáng tinh mơ ông nội đã gọi điện thoại tới…
Tác giả: