Chân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm…
Chương 24: Li vương
Vương Gia Phúc HắcTác giả: Sói Hấp DẫnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngChân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm… Nhan Sắc Sắc không cho là đúng, cười cười, buông tiếng thở dài, "Tôi không hiểu mục đích anh đưa tôi tới đây, nhưng tôi muốn hỏi một câu, cuối cùng, là anh giết Nhị phu nhân, phải không?"Nhan Sắc Sắc chỉ là phỏng đoán, không muốn để người chết hàm oan, c*̃ng không muốn buông tha kẻ xấu, người đàn ông này làm cho nàng cảm thấy bị một thứ áp lực đè nặng, thứ áp lực này c*̃ng có trên người Sở Dạ, nhưng không giống Sở Dạ, toàn thân y đều là âm khí mãnh liệt, sợ là chẳng phải người tốt!"Nàng quá thông minh!""Nói như vậy nghĩa là anh đã thừa nhận." Nhan Sắc Sắc cợt nhả, đi vào cổ đại là chuyện kinh thiên động địa duy nhất nàng làm, c*̃ng tương tự việc đập đổ một cái cọc chống trời, khiến quỷ c*̃ng phải khiếp.Sở Ngạn cười sáng lạn, "Lòng hiếu kỳ hại chết người, hơn nữa ta nói rồi, nữ nhân không nên quá thông minh!""Tôi không phải thông minh, tất cả chỉ là suy đoán, nếu anh không phải có tật giật mình thì bắt tôi làm chi? Tôi chỉ có thể đoán Nhị phu nhân là bị người khác sát hại, tôi không có manh mối để biết là anh làm, anh lại vội vã bắt tôi, hiểu điều đó nghĩa là gì không?" Nhan Sắc Sắc nhảy xuống giường, bắt đầu chơi trò trinh thám.Hiện tại cũng chỉ có thể kiềm hãm y như vậy, bởi vì Nhan Sắc Sắc không thể cam đoan nếu y tâm tình không tốt, có thể một đao giải quyết luôn nàng hay không, dù sao những gì nàng biết c*̃ng đã quá nhiều!"Đúng vậy! Là ta lo lắng, nhưng ta làm như vậy, người được lợi không chỉ là một mình ta.""Nghĩa là sao? Còn có người khác? Nhị phu nhân biết chuyện gì sao?" Nhan Sắc Sắc vẫn nhanh mồm nhanh miệng, một câu này khiến Sở Ngạn giận tím mặt, "Người đâu, canh chừng Lục Vương phi cẩn thận, xảy ra sơ sót gì, đem đầu đến gặp ta!"Nhan Sắc Sắc rầu rĩ nhìn thấy bóng dáng kia tức giận rời đi."Vương gia, làm sao người biết Vương phi ở phủ Đại vương gia?" Trần nhìn về Li vương phủ, không biết nên đi vào hay chờ ở đây, dù sao Vương gia c*̃ng chưa tìm ra lý do để vào! Mà Li vương là con trưởng c*̉a Hoàng Thượng, tính tình cũng có tiếng là tàn bạo, nếu xảy ra chuyện gì. . . . . ."Đi vào thì biết." Sở Dạ xuống ngựa, nhìn ngân châm trong tay, cái châm này là Nhan Sắc Sắc rút từ người Nhị phu nhân, đầu trên còn khắc hai chữ Li vương.Đối với vị đại ca này, Sở Dạ biết y muốn tranh đoạt vương vị, biết phụ hoàng thiên vị hắn, sợ là y đang gấp đến độ tìm cái gọi là chứng cứ phạm tội năm đó c*̉a hắn.
Nhan Sắc Sắc không cho là đúng, cười cười, buông tiếng thở dài, "Tôi không hiểu mục đích anh đưa tôi tới đây, nhưng tôi muốn hỏi một câu, cuối cùng, là anh giết Nhị phu nhân, phải không?"
Nhan Sắc Sắc chỉ là phỏng đoán, không muốn để người chết hàm oan, c*̃ng không muốn buông tha kẻ xấu, người đàn ông này làm cho nàng cảm thấy bị một thứ áp lực đè nặng, thứ áp lực này c*̃ng có trên người Sở Dạ, nhưng không giống Sở Dạ, toàn thân y đều là âm khí mãnh liệt, sợ là chẳng phải người tốt!
"Nàng quá thông minh!"
"Nói như vậy nghĩa là anh đã thừa nhận." Nhan Sắc Sắc cợt nhả, đi vào cổ đại là chuyện kinh thiên động địa duy nhất nàng làm, c*̃ng tương tự việc đập đổ một cái cọc chống trời, khiến quỷ c*̃ng phải khiếp.
Sở Ngạn cười sáng lạn, "Lòng hiếu kỳ hại chết người, hơn nữa ta nói rồi, nữ nhân không nên quá thông minh!"
"Tôi không phải thông minh, tất cả chỉ là suy đoán, nếu anh không phải có tật giật mình thì bắt tôi làm chi? Tôi chỉ có thể đoán Nhị phu nhân là bị người khác sát hại, tôi không có manh mối để biết là anh làm, anh lại vội vã bắt tôi, hiểu điều đó nghĩa là gì không?" Nhan Sắc Sắc nhảy xuống giường, bắt đầu chơi trò trinh thám.
Hiện tại cũng chỉ có thể kiềm hãm y như vậy, bởi vì Nhan Sắc Sắc không thể cam đoan nếu y tâm tình không tốt, có thể một đao giải quyết luôn nàng hay không, dù sao những gì nàng biết c*̃ng đã quá nhiều!
"Đúng vậy! Là ta lo lắng, nhưng ta làm như vậy, người được lợi không chỉ là một mình ta."
"Nghĩa là sao? Còn có người khác? Nhị phu nhân biết chuyện gì sao?" Nhan Sắc Sắc vẫn nhanh mồm nhanh miệng, một câu này khiến Sở Ngạn giận tím mặt, "Người đâu, canh chừng Lục Vương phi cẩn thận, xảy ra sơ sót gì, đem đầu đến gặp ta!"
Nhan Sắc Sắc rầu rĩ nhìn thấy bóng dáng kia tức giận rời đi.
"Vương gia, làm sao người biết Vương phi ở phủ Đại vương gia?" Trần nhìn về Li vương phủ, không biết nên đi vào hay chờ ở đây, dù sao Vương gia c*̃ng chưa tìm ra lý do để vào! Mà Li vương là con trưởng c*̉a Hoàng Thượng, tính tình cũng có tiếng là tàn bạo, nếu xảy ra chuyện gì. . . . . .
"Đi vào thì biết." Sở Dạ xuống ngựa, nhìn ngân châm trong tay, cái châm này là Nhan Sắc Sắc rút từ người Nhị phu nhân, đầu trên còn khắc hai chữ Li vương.
Đối với vị đại ca này, Sở Dạ biết y muốn tranh đoạt vương vị, biết phụ hoàng thiên vị hắn, sợ là y đang gấp đến độ tìm cái gọi là chứng cứ phạm tội năm đó c*̉a hắn.
Vương Gia Phúc HắcTác giả: Sói Hấp DẫnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngChân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm… Nhan Sắc Sắc không cho là đúng, cười cười, buông tiếng thở dài, "Tôi không hiểu mục đích anh đưa tôi tới đây, nhưng tôi muốn hỏi một câu, cuối cùng, là anh giết Nhị phu nhân, phải không?"Nhan Sắc Sắc chỉ là phỏng đoán, không muốn để người chết hàm oan, c*̃ng không muốn buông tha kẻ xấu, người đàn ông này làm cho nàng cảm thấy bị một thứ áp lực đè nặng, thứ áp lực này c*̃ng có trên người Sở Dạ, nhưng không giống Sở Dạ, toàn thân y đều là âm khí mãnh liệt, sợ là chẳng phải người tốt!"Nàng quá thông minh!""Nói như vậy nghĩa là anh đã thừa nhận." Nhan Sắc Sắc cợt nhả, đi vào cổ đại là chuyện kinh thiên động địa duy nhất nàng làm, c*̃ng tương tự việc đập đổ một cái cọc chống trời, khiến quỷ c*̃ng phải khiếp.Sở Ngạn cười sáng lạn, "Lòng hiếu kỳ hại chết người, hơn nữa ta nói rồi, nữ nhân không nên quá thông minh!""Tôi không phải thông minh, tất cả chỉ là suy đoán, nếu anh không phải có tật giật mình thì bắt tôi làm chi? Tôi chỉ có thể đoán Nhị phu nhân là bị người khác sát hại, tôi không có manh mối để biết là anh làm, anh lại vội vã bắt tôi, hiểu điều đó nghĩa là gì không?" Nhan Sắc Sắc nhảy xuống giường, bắt đầu chơi trò trinh thám.Hiện tại cũng chỉ có thể kiềm hãm y như vậy, bởi vì Nhan Sắc Sắc không thể cam đoan nếu y tâm tình không tốt, có thể một đao giải quyết luôn nàng hay không, dù sao những gì nàng biết c*̃ng đã quá nhiều!"Đúng vậy! Là ta lo lắng, nhưng ta làm như vậy, người được lợi không chỉ là một mình ta.""Nghĩa là sao? Còn có người khác? Nhị phu nhân biết chuyện gì sao?" Nhan Sắc Sắc vẫn nhanh mồm nhanh miệng, một câu này khiến Sở Ngạn giận tím mặt, "Người đâu, canh chừng Lục Vương phi cẩn thận, xảy ra sơ sót gì, đem đầu đến gặp ta!"Nhan Sắc Sắc rầu rĩ nhìn thấy bóng dáng kia tức giận rời đi."Vương gia, làm sao người biết Vương phi ở phủ Đại vương gia?" Trần nhìn về Li vương phủ, không biết nên đi vào hay chờ ở đây, dù sao Vương gia c*̃ng chưa tìm ra lý do để vào! Mà Li vương là con trưởng c*̉a Hoàng Thượng, tính tình cũng có tiếng là tàn bạo, nếu xảy ra chuyện gì. . . . . ."Đi vào thì biết." Sở Dạ xuống ngựa, nhìn ngân châm trong tay, cái châm này là Nhan Sắc Sắc rút từ người Nhị phu nhân, đầu trên còn khắc hai chữ Li vương.Đối với vị đại ca này, Sở Dạ biết y muốn tranh đoạt vương vị, biết phụ hoàng thiên vị hắn, sợ là y đang gấp đến độ tìm cái gọi là chứng cứ phạm tội năm đó c*̉a hắn.