Tác giả:

Chân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm…

Chương 37: Trúng độc

Vương Gia Phúc HắcTác giả: Sói Hấp DẫnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngChân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm… Trở lại Vương phủ đã là giữa trưa, trên đường đi bởi vì đông người đành phải thuê xe ngựa đặt Sở Dạ và Nhan Sắc Sắc lên kéo vào phủ, Thành Nhân sau khi biết Nhan Sắc Sắc trở về lập tức chạy đi tìm, Trần phụ trách xử lý miệng vết thương cho Vương gia. Bởi vì y thuật c*̉a y rất cao, tự nhiên là hoàn toàn biết Sở Dạ chảy nhiều máu nên mới dẫn tới hôn mê."Vẫn còn sốt!""Vâng, như Vương phi nói, Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới dẫn đến sốt cao, hiện giờ vẫn chưa hạ sốt thì không ổn lắm, mặt khác Vương gia lúc lạnh lúc nóng, có lẽ đã trúng kịch độc, còn về độc gì, nô tài sẽ điều tra rõ rồi cho Vương phi hay!" Trần nhìn thoáng Nhan Sắc Sắc, trong mắt vẫn hơi nghi hoặc.Nhan Sắc Sắc tự nhiên biết hắn nghi hoặc cái gì, cười nói: "Tôi là một thiên kim Đại tiểu thư, thế nào lại biết Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới phát sốt, phải không?" Nhìn Trần không nói lời nào, Nhan Sắc Sắc nói thêm: "Có điều tôi là Nhan Sắc Sắc thật sự, không tin anh có thể đi tìm cha tôi hỏi cho rõ, chuyện vết thương hành sốt, tôi chỉ đoán mà thôi."Không ăn thịt heo cũng từng nghe nói đến heo? Trời à, nàng xem nhiều tiểu thuyết võ hiệp, tiểu thuyết ngôn tình như vậy để làm gì?Trần vẫn không nói gì.Phong hơi hành lễ, "Vương phi, bọn nô tài không hề nghi ngờ người, nhưng là. . . . . . Tình huống trước mắt, không thể không đề cao cảnh giác, phòng chuyện chưa xảy ra!""Tôi hiểu, nhưng chuyện trước mắt hẳn là nên tìm cách chữa cho Vương gia chứ không phải nhắm vào tôi!"Ảnh liếc nhìn Trần, nói với 3 người còn lại: "Ta có thể cam đoan Vương phi tuyệt đối không có ý hại Vương gia."Trần nhíu mày, tiếp tục im lặng chữa thương, "Ta phải thoát y phục Vương gia trị thương, không có việc gì hy vọng đừng làm phiền."Nhan Sắc Sắc cắn môi, nhìn sắc mặt trắng bệch c*̉a Sở Dạ, thấp giọng: "Làm phiền anh." Sau đó không quay đầu lại, rời đi.Những người khác c*̃ng nối gót, chỉ còn lại Trần và Sở Dạ."Vương gia. . . . . . Người không thể có ý nghĩ tư tình nhi nữ.""Ừ. . . . . ."Trần cũng không nói nữa, bắt đầu vận công giúp Sở Dạ bức độc ra."Tiểu thư. . . . . . Tiểu thư, người đã trở lại?"Nhan Sắc Sắc nhìn thấy Thành Nhân, trên mặt mới nở nụ cười tự thâm tâm, ít nhất sẽ có một người không bao giờ nghi ngờ nàng!

Trở lại Vương phủ đã là giữa trưa, trên đường đi bởi vì đông người đành phải thuê xe ngựa đặt Sở Dạ và Nhan Sắc Sắc lên kéo vào phủ, Thành Nhân sau khi biết Nhan Sắc Sắc trở về lập tức chạy đi tìm, Trần phụ trách xử lý miệng vết thương cho Vương gia. Bởi vì y thuật c*̉a y rất cao, tự nhiên là hoàn toàn biết Sở Dạ chảy nhiều máu nên mới dẫn tới hôn mê.

"Vẫn còn sốt!"

"Vâng, như Vương phi nói, Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới dẫn đến sốt cao, hiện giờ vẫn chưa hạ sốt thì không ổn lắm, mặt khác Vương gia lúc lạnh lúc nóng, có lẽ đã trúng kịch độc, còn về độc gì, nô tài sẽ điều tra rõ rồi cho Vương phi hay!" Trần nhìn thoáng Nhan Sắc Sắc, trong mắt vẫn hơi nghi hoặc.

Nhan Sắc Sắc tự nhiên biết hắn nghi hoặc cái gì, cười nói: "Tôi là một thiên kim Đại tiểu thư, thế nào lại biết Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới phát sốt, phải không?" Nhìn Trần không nói lời nào, Nhan Sắc Sắc nói thêm: "Có điều tôi là Nhan Sắc Sắc thật sự, không tin anh có thể đi tìm cha tôi hỏi cho rõ, chuyện vết thương hành sốt, tôi chỉ đoán mà thôi."

Không ăn thịt heo cũng từng nghe nói đến heo? Trời à, nàng xem nhiều tiểu thuyết võ hiệp, tiểu thuyết ngôn tình như vậy để làm gì?

Trần vẫn không nói gì.

Phong hơi hành lễ, "Vương phi, bọn nô tài không hề nghi ngờ người, nhưng là. . . . . . Tình huống trước mắt, không thể không đề cao cảnh giác, phòng chuyện chưa xảy ra!"

"Tôi hiểu, nhưng chuyện trước mắt hẳn là nên tìm cách chữa cho Vương gia chứ không phải nhắm vào tôi!"

Ảnh liếc nhìn Trần, nói với 3 người còn lại: "Ta có thể cam đoan Vương phi tuyệt đối không có ý hại Vương gia."

Trần nhíu mày, tiếp tục im lặng chữa thương, "Ta phải thoát y phục Vương gia trị thương, không có việc gì hy vọng đừng làm phiền."

Nhan Sắc Sắc cắn môi, nhìn sắc mặt trắng bệch c*̉a Sở Dạ, thấp giọng: "Làm phiền anh." Sau đó không quay đầu lại, rời đi.

Những người khác c*̃ng nối gót, chỉ còn lại Trần và Sở Dạ.

"Vương gia. . . . . . Người không thể có ý nghĩ tư tình nhi nữ."

"Ừ. . . . . ."

Trần cũng không nói nữa, bắt đầu vận công giúp Sở Dạ bức độc ra.

"Tiểu thư. . . . . . Tiểu thư, người đã trở lại?"

Nhan Sắc Sắc nhìn thấy Thành Nhân, trên mặt mới nở nụ cười tự thâm tâm, ít nhất sẽ có một người không bao giờ nghi ngờ nàng!

Vương Gia Phúc HắcTác giả: Sói Hấp DẫnTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngChân trời dâng lên, bóng mặt trời từ từ buông xuống, ánh sáng chói mắt rơi vãi khắp nơi trên mặt đất, trong ngày hôm nay màu đỏ là màu chủ đạo, vì hôm nay cũng là ngày Tịch công tử đón dâu, trong thành ngoài thành đều là những người đến mừng, nghe đồn đại tiểu thư của Nhan đại nhân vẫn chung tình với Tịch công tử, hai người còn có một đoạn giai thoại. Chỉ tiếc thiếp có ý chàng vô tình, hôm nay cưới chính thê chặt đứt dây tình, hết thảy tình nghĩa ngày xưa hóa thành hư ảo. Có tiếc hận, có vui mừng, có ghen tuông, lại nghe nói có cả chết chóc. Tóm lại rất náo nhiệt. Tịch công tử muốn kết hôn, đại tiểu thư Nhan Sắc Sắc của Nhan phủ tự nhiên là biết, ai ngờ nàng lại một mạch uống thuốc độc, thiếu chút nữa đi gặp Diêm Vương, có lẽ người yêu thành thân, nàng hẳn là đã thành người ngây ngốc, nằm ở trên giường rơi lệ! Đại tiểu thư Nhan phủ cũng là một tiểu mỹ nhân, chỉ tiếc không chịu làm thiếp, tình yêu và sự nghiệp, bên khinh bên trọng, Tịch công tử sau khi lòng vòng suy tính, kết quả hôm… Trở lại Vương phủ đã là giữa trưa, trên đường đi bởi vì đông người đành phải thuê xe ngựa đặt Sở Dạ và Nhan Sắc Sắc lên kéo vào phủ, Thành Nhân sau khi biết Nhan Sắc Sắc trở về lập tức chạy đi tìm, Trần phụ trách xử lý miệng vết thương cho Vương gia. Bởi vì y thuật c*̉a y rất cao, tự nhiên là hoàn toàn biết Sở Dạ chảy nhiều máu nên mới dẫn tới hôn mê."Vẫn còn sốt!""Vâng, như Vương phi nói, Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới dẫn đến sốt cao, hiện giờ vẫn chưa hạ sốt thì không ổn lắm, mặt khác Vương gia lúc lạnh lúc nóng, có lẽ đã trúng kịch độc, còn về độc gì, nô tài sẽ điều tra rõ rồi cho Vương phi hay!" Trần nhìn thoáng Nhan Sắc Sắc, trong mắt vẫn hơi nghi hoặc.Nhan Sắc Sắc tự nhiên biết hắn nghi hoặc cái gì, cười nói: "Tôi là một thiên kim Đại tiểu thư, thế nào lại biết Vương gia là bởi vì miệng vết thương hành mới phát sốt, phải không?" Nhìn Trần không nói lời nào, Nhan Sắc Sắc nói thêm: "Có điều tôi là Nhan Sắc Sắc thật sự, không tin anh có thể đi tìm cha tôi hỏi cho rõ, chuyện vết thương hành sốt, tôi chỉ đoán mà thôi."Không ăn thịt heo cũng từng nghe nói đến heo? Trời à, nàng xem nhiều tiểu thuyết võ hiệp, tiểu thuyết ngôn tình như vậy để làm gì?Trần vẫn không nói gì.Phong hơi hành lễ, "Vương phi, bọn nô tài không hề nghi ngờ người, nhưng là. . . . . . Tình huống trước mắt, không thể không đề cao cảnh giác, phòng chuyện chưa xảy ra!""Tôi hiểu, nhưng chuyện trước mắt hẳn là nên tìm cách chữa cho Vương gia chứ không phải nhắm vào tôi!"Ảnh liếc nhìn Trần, nói với 3 người còn lại: "Ta có thể cam đoan Vương phi tuyệt đối không có ý hại Vương gia."Trần nhíu mày, tiếp tục im lặng chữa thương, "Ta phải thoát y phục Vương gia trị thương, không có việc gì hy vọng đừng làm phiền."Nhan Sắc Sắc cắn môi, nhìn sắc mặt trắng bệch c*̉a Sở Dạ, thấp giọng: "Làm phiền anh." Sau đó không quay đầu lại, rời đi.Những người khác c*̃ng nối gót, chỉ còn lại Trần và Sở Dạ."Vương gia. . . . . . Người không thể có ý nghĩ tư tình nhi nữ.""Ừ. . . . . ."Trần cũng không nói nữa, bắt đầu vận công giúp Sở Dạ bức độc ra."Tiểu thư. . . . . . Tiểu thư, người đã trở lại?"Nhan Sắc Sắc nhìn thấy Thành Nhân, trên mặt mới nở nụ cười tự thâm tâm, ít nhất sẽ có một người không bao giờ nghi ngờ nàng!

Chương 37: Trúng độc