Thời tiết nóng đến mức giống như là mặt trời sắp sập xuống. Ánh mặt trời chiếu trên bức tường kính của những công trình kiến trúc cao lớn, càng thêm chói mắt đến mức khiến người ta không dám nhìn. Tối nay chắc sẽ có một cơn dông. Phó Thánh Hâm hơi buồn bực nghĩ. Điều hòa trong căn phòng bật không quá lạnh, cô lại luôn không ngừng làm việc, cho nên vẫn thấy nóng. Cô đặt sổ sách xuống, đi lại điều chỉnh không khí lạnh. Nơi tắt mở của điều hòa là một chiếc hộp nhỏ xinh đẹp gắn trên tường, là thứ từ nhỏ cô đã nghịch quen. Mở nắp chiếc hộp vân gỗ đó ra, kéo chiếc công tắc màu đỏ xuống nấc cuối cùng, nơi thổi ra không khí lạnh trên trần nhà trong chốc lát liền phát ra tiếng gió “vèo vèo” Hệ thống điều hòa trung tâm đã bị lão hóa nghiêm trọng, cho nên khi sử dụng luôn có tiếng ồn——-tất cả mọi thứ ở đây đều đã lão hóa———tường ngả sang màu vàng, cửa kính màu trà, bàn làm việc màu trắng sữa, gạch màu trắng sữa……..đều là những thứ cô quen thuộc giống như vân bàn tay của chính mình, sao đã cũ kỹ…
Chương 13
Gấm RáchTác giả: Phỉ Ngã Tư TồnTruyện Ngôn TìnhThời tiết nóng đến mức giống như là mặt trời sắp sập xuống. Ánh mặt trời chiếu trên bức tường kính của những công trình kiến trúc cao lớn, càng thêm chói mắt đến mức khiến người ta không dám nhìn. Tối nay chắc sẽ có một cơn dông. Phó Thánh Hâm hơi buồn bực nghĩ. Điều hòa trong căn phòng bật không quá lạnh, cô lại luôn không ngừng làm việc, cho nên vẫn thấy nóng. Cô đặt sổ sách xuống, đi lại điều chỉnh không khí lạnh. Nơi tắt mở của điều hòa là một chiếc hộp nhỏ xinh đẹp gắn trên tường, là thứ từ nhỏ cô đã nghịch quen. Mở nắp chiếc hộp vân gỗ đó ra, kéo chiếc công tắc màu đỏ xuống nấc cuối cùng, nơi thổi ra không khí lạnh trên trần nhà trong chốc lát liền phát ra tiếng gió “vèo vèo” Hệ thống điều hòa trung tâm đã bị lão hóa nghiêm trọng, cho nên khi sử dụng luôn có tiếng ồn——-tất cả mọi thứ ở đây đều đã lão hóa———tường ngả sang màu vàng, cửa kính màu trà, bàn làm việc màu trắng sữa, gạch màu trắng sữa……..đều là những thứ cô quen thuộc giống như vân bàn tay của chính mình, sao đã cũ kỹ… Cô lái xe đến hàng quần áo nữ “Tân Phân” nổi tiếng. Đây là lần đầu tiên cô vinh dự được đón tiếp ở cửa hàng này, trước đây quần áo cô đều mua cố định ở hàng quen cũ, nhưng Dịch Chí Duy đã từng phê bình quần áo cô quá đơn điệu“Tân Phân” quả nhiên danh bất hư truyền, cô vừa đi vào cửa, nữ nhân viên cửa hàng xinh đẹp liền tươi cười chào hỏi: “Cô Phó, chúng tôi vừa nhập hàng mới đó!” Cô kinh ngạc: “Sao cô biết tôi họ Phó?”Nữ nhân viên tươi cười: “Cô Phó ai không biết chứ? Những người phụ nữ mạnh mẽ vừa xinh đẹp vừa trẻ trung như cô ở trên báo không nhiều.”Cửa hàng như kiểu của họ, chuyên kinh doanh với người nổi tiếng, cho nên quan tâm nhất là các tin đồn của xã hội thượng lưu. Cô vừa nghĩ liền hiểu ra, cũng không kỳ lạ gì. Thử mấy bộ quần áo vừa người, cô cũng không hỏi giá tiền, liền đưa thẻ tín dụng cho họ đi quẹt. Nữ nhân viên đó liền cười: “Ngài Dịch là khách hàng quen của chúng tôi, vậy chúng tôi giảm 20% cho cô.”Đợi họ quẹt thẻ, lại một vị khách nữa đi vào cửa, vừa đi vào chỉ cảm thấy hào quang tỏa ra khắp nơi, xinh đẹp mê người, hóa ra là Chúc Giai Giai. Cô ta rõ ràng là khách hàng quen ở đâu, nhân viên bán hàng quen thuộc chào hỏi: “Cô Chúc, hôm nay đổi kiểu tóc mới, vậy nhất định phải chọn mấy bộ quần áo đẹp rồi.”
Cô lái xe đến hàng quần áo nữ “Tân Phân” nổi tiếng. Đây là lần đầu tiên
cô vinh dự được đón tiếp ở cửa hàng này, trước đây quần áo cô đều mua cố định ở hàng quen cũ, nhưng Dịch Chí Duy đã từng phê bình quần áo cô quá đơn điệu
“Tân Phân” quả nhiên danh bất hư truyền, cô vừa đi
vào cửa, nữ nhân viên cửa hàng xinh đẹp liền tươi cười chào hỏi: “Cô
Phó, chúng tôi vừa nhập hàng mới đó!” Cô kinh ngạc: “Sao cô biết tôi họ
Phó?”
Nữ nhân viên tươi cười: “Cô Phó ai không biết chứ? Những
người phụ nữ mạnh mẽ vừa xinh đẹp vừa trẻ trung như cô ở trên báo không
nhiều.”
Cửa hàng như kiểu của họ, chuyên kinh doanh với người
nổi tiếng, cho nên quan tâm nhất là các tin đồn của xã hội thượng lưu.
Cô vừa nghĩ liền hiểu ra, cũng không kỳ lạ gì. Thử mấy bộ quần áo vừa
người, cô cũng không hỏi giá tiền, liền đưa thẻ tín dụng cho họ đi quẹt. Nữ nhân viên đó liền cười: “Ngài Dịch là khách hàng quen của chúng tôi, vậy chúng tôi giảm 20% cho cô.”
Đợi họ quẹt thẻ, lại một vị
khách nữa đi vào cửa, vừa đi vào chỉ cảm thấy hào quang tỏa ra khắp nơi, xinh đẹp mê người, hóa ra là Chúc Giai Giai. Cô ta rõ ràng là khách
hàng quen ở đâu, nhân viên bán hàng quen thuộc chào hỏi: “Cô Chúc, hôm
nay đổi kiểu tóc mới, vậy nhất định phải chọn mấy bộ quần áo đẹp rồi.”
Gấm RáchTác giả: Phỉ Ngã Tư TồnTruyện Ngôn TìnhThời tiết nóng đến mức giống như là mặt trời sắp sập xuống. Ánh mặt trời chiếu trên bức tường kính của những công trình kiến trúc cao lớn, càng thêm chói mắt đến mức khiến người ta không dám nhìn. Tối nay chắc sẽ có một cơn dông. Phó Thánh Hâm hơi buồn bực nghĩ. Điều hòa trong căn phòng bật không quá lạnh, cô lại luôn không ngừng làm việc, cho nên vẫn thấy nóng. Cô đặt sổ sách xuống, đi lại điều chỉnh không khí lạnh. Nơi tắt mở của điều hòa là một chiếc hộp nhỏ xinh đẹp gắn trên tường, là thứ từ nhỏ cô đã nghịch quen. Mở nắp chiếc hộp vân gỗ đó ra, kéo chiếc công tắc màu đỏ xuống nấc cuối cùng, nơi thổi ra không khí lạnh trên trần nhà trong chốc lát liền phát ra tiếng gió “vèo vèo” Hệ thống điều hòa trung tâm đã bị lão hóa nghiêm trọng, cho nên khi sử dụng luôn có tiếng ồn——-tất cả mọi thứ ở đây đều đã lão hóa———tường ngả sang màu vàng, cửa kính màu trà, bàn làm việc màu trắng sữa, gạch màu trắng sữa……..đều là những thứ cô quen thuộc giống như vân bàn tay của chính mình, sao đã cũ kỹ… Cô lái xe đến hàng quần áo nữ “Tân Phân” nổi tiếng. Đây là lần đầu tiên cô vinh dự được đón tiếp ở cửa hàng này, trước đây quần áo cô đều mua cố định ở hàng quen cũ, nhưng Dịch Chí Duy đã từng phê bình quần áo cô quá đơn điệu“Tân Phân” quả nhiên danh bất hư truyền, cô vừa đi vào cửa, nữ nhân viên cửa hàng xinh đẹp liền tươi cười chào hỏi: “Cô Phó, chúng tôi vừa nhập hàng mới đó!” Cô kinh ngạc: “Sao cô biết tôi họ Phó?”Nữ nhân viên tươi cười: “Cô Phó ai không biết chứ? Những người phụ nữ mạnh mẽ vừa xinh đẹp vừa trẻ trung như cô ở trên báo không nhiều.”Cửa hàng như kiểu của họ, chuyên kinh doanh với người nổi tiếng, cho nên quan tâm nhất là các tin đồn của xã hội thượng lưu. Cô vừa nghĩ liền hiểu ra, cũng không kỳ lạ gì. Thử mấy bộ quần áo vừa người, cô cũng không hỏi giá tiền, liền đưa thẻ tín dụng cho họ đi quẹt. Nữ nhân viên đó liền cười: “Ngài Dịch là khách hàng quen của chúng tôi, vậy chúng tôi giảm 20% cho cô.”Đợi họ quẹt thẻ, lại một vị khách nữa đi vào cửa, vừa đi vào chỉ cảm thấy hào quang tỏa ra khắp nơi, xinh đẹp mê người, hóa ra là Chúc Giai Giai. Cô ta rõ ràng là khách hàng quen ở đâu, nhân viên bán hàng quen thuộc chào hỏi: “Cô Chúc, hôm nay đổi kiểu tóc mới, vậy nhất định phải chọn mấy bộ quần áo đẹp rồi.”