“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay…
Chương 45
Bảy Năm Lại Bảy NămTác giả: Đào Hắc Tiểu ThấtTruyện Ngôn Tình“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay… Trên đường theo cha trở lại thành phố W, An Nhiên trầm mặc không nói gì. Cô đã nói cho cha biết việc mình đính hôn với Mạc Ngôn, nhưng không thấy biểu hiện thay đổi gì trên gương mặt cha mình. Cha cô vốn không nói nhiều, chỉ run run nắm lấy bàn tay của cô, đặt vào trong tay Mạc Ngôn: “Hãy chăm sóc nó thật tốt.” Mấy chữ đơn giản, lại ẩn chứa nghìn vạn tâm ý.…Tivi đã đưa tin “Ngày 28 tháng sau, nhân kỷ niệm 30 năm thành lập, trở thành tập đoàn tài chính quốc tế lớn nhất toàn quốc, Đường thị sẽ tuyên bố lễ thành hôn của người thừa kế Mạc Ngôn với tiểu thư Dư An Nhiên. “Bàn tay Ngô Avion nắm chặt, các đốt ngón tay phát ra tiếng “răng rắc”, chưa bao giờ hắn cảm thấy căng thẳng như vậy.Hắn vẫn nhớ rất rõ Mạc Ngôn: “Nhiên Nhiên, đây là lựa chọn cuối cùng của em sao? Muốn anh buông tay sao? Em thực sự nghĩ anh có thể buông tay sao?” Hắn nắm chặt tay đấm thẳng vào tường: “Không, anh không thể, anh sẽ không buông tha cho em dễ dàng như vậy.”…An Nhiên không ngờ sẽ gặp lại Tina trên đường đi làm. Từ lần chia tay ở trại đua ngựa, bọn họ vốn không hề gặp lại.Tina gỡ đôi kính mắt: “Dư An Nhiên, chúc mừng cô!”An Nhiên không hiểu được, người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì: “Cảm ơn, còn có việc gì sao?”“Có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không?”…Tina không ngừng quấy cà phê trong tách, mãi một lúc lâu sau mới chậm rãi cất lời: “Đã có những lúc tôi rất ghen tị với cô, có thể khiến một người đàn ông hoàn hảo như Mạc Ngôn toàn tâm toàn ý yêu mình. Bất kể tôi yêu thương anh ấy thế nào, trong mắt anh ấy chỉ có cô mà thôi. ““Tina, tôi…”“Cô không cần nói, chỉ cần nghe tôi nói. Kỳ thật cũng không có gì, tôi chỉ là trót yêu người không dành tình cảm cho mình mà thôi.” Bưng tách cà phê trong tay, nhấp một ngụm, trông cô có vẻ thương tâm, giọng nói ấm áp, tựa như hai bên đang tâm sự với nhau: “An Nhiên, cô có tin vào số mệnh không?”“Tôi tin, nhưng tôi sẽ không để nó khống chế mình. Thực xin lỗi, Tina “Tina cảm thấy khóe mắt mình hơi ướt: “Cô không làm sai, việc gì phải xin lỗi. Yên tâm, tôi không phải loại đàn bà bụng dạ hẹp hòi, tôi sẽ chúc phúc cho hai người.” Thực ra trong chuyện này làm gì có ai sai, chỉ là yêu người mình không nên yêu…Tina hít vào ngụm khí lạnh: “Tốt lắm, không nói chuyện này nữa. Cô đã chọn được lễ phục chưa? Cô nhất định phải thật xinh đẹp, bằng không tôi sẽ làm cho cô lu mờ đấy biết không?”“Cảm ơn cô, Tina” vừa nói xong, di động chợt reo lên, màn hình xuất hiện một dãy số lạ. Đột nhiên cô có cảm giác bất an.An Nhiên nghe điện thoại, chưa kịp cất lời, đầu dây bên kia một giọng nam xa lạ phát ra: “Trong 5 phút có mặt ở tầng thượng, nếu không đừng trách sao mất đi người cô yêu.”
Trên đường theo cha trở lại thành phố W, An Nhiên trầm mặc không nói gì. Cô đã nói cho cha biết việc mình đính hôn với Mạc Ngôn, nhưng không thấy biểu hiện thay đổi gì trên gương mặt cha mình. Cha cô vốn không nói nhiều, chỉ run run nắm lấy bàn tay của cô, đặt vào trong tay Mạc Ngôn: “Hãy chăm sóc nó thật tốt.” Mấy chữ đơn giản, lại ẩn chứa nghìn vạn tâm ý.…
Tivi đã đưa tin “Ngày 28 tháng sau, nhân kỷ niệm 30 năm thành lập, trở thành tập đoàn tài chính quốc tế lớn nhất toàn quốc, Đường thị sẽ tuyên bố lễ thành hôn của người thừa kế Mạc Ngôn với tiểu thư Dư An Nhiên. “Bàn tay Ngô Avion nắm chặt, các đốt ngón tay phát ra tiếng “răng rắc”, chưa bao giờ hắn cảm thấy căng thẳng như vậy.Hắn vẫn nhớ rất rõ Mạc Ngôn: “Nhiên Nhiên, đây là lựa chọn cuối cùng của em sao? Muốn anh buông tay sao? Em thực sự nghĩ anh có thể buông tay sao?” Hắn nắm chặt tay đấm thẳng vào tường: “Không, anh không thể, anh sẽ không buông tha cho em dễ dàng như vậy.”…
An Nhiên không ngờ sẽ gặp lại Tina trên đường đi làm. Từ lần chia tay ở trại đua ngựa, bọn họ vốn không hề gặp lại.Tina gỡ đôi kính mắt: “Dư An Nhiên, chúc mừng cô!”An Nhiên không hiểu được, người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì: “Cảm ơn, còn có việc gì sao?”“Có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không?”…
Tina không ngừng quấy cà phê trong tách, mãi một lúc lâu sau mới chậm rãi cất lời: “Đã có những lúc tôi rất ghen tị với cô, có thể khiến một người đàn ông hoàn hảo như Mạc Ngôn toàn tâm toàn ý yêu mình. Bất kể tôi yêu thương anh ấy thế nào, trong mắt anh ấy chỉ có cô mà thôi. ““Tina, tôi…”“Cô không cần nói, chỉ cần nghe tôi nói. Kỳ thật cũng không có gì, tôi chỉ là trót yêu người không dành tình cảm cho mình mà thôi.” Bưng tách cà phê trong tay, nhấp một ngụm, trông cô có vẻ thương tâm, giọng nói ấm áp, tựa như hai bên đang tâm sự với nhau: “An Nhiên, cô có tin vào số mệnh không?”“Tôi tin, nhưng tôi sẽ không để nó khống chế mình. Thực xin lỗi, Tina “Tina cảm thấy khóe mắt mình hơi ướt: “Cô không làm sai, việc gì phải xin lỗi. Yên tâm, tôi không phải loại đàn bà bụng dạ hẹp hòi, tôi sẽ chúc phúc cho hai người.” Thực ra trong chuyện này làm gì có ai sai, chỉ là yêu người mình không nên yêu…Tina hít vào ngụm khí lạnh: “Tốt lắm, không nói chuyện này nữa. Cô đã chọn được lễ phục chưa? Cô nhất định phải thật xinh đẹp, bằng không tôi sẽ làm cho cô lu mờ đấy biết không?”“Cảm ơn cô, Tina” vừa nói xong, di động chợt reo lên, màn hình xuất hiện một dãy số lạ. Đột nhiên cô có cảm giác bất an.An Nhiên nghe điện thoại, chưa kịp cất lời, đầu dây bên kia một giọng nam xa lạ phát ra: “Trong 5 phút có mặt ở tầng thượng, nếu không đừng trách sao mất đi người cô yêu.”
Bảy Năm Lại Bảy NămTác giả: Đào Hắc Tiểu ThấtTruyện Ngôn Tình“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay… Trên đường theo cha trở lại thành phố W, An Nhiên trầm mặc không nói gì. Cô đã nói cho cha biết việc mình đính hôn với Mạc Ngôn, nhưng không thấy biểu hiện thay đổi gì trên gương mặt cha mình. Cha cô vốn không nói nhiều, chỉ run run nắm lấy bàn tay của cô, đặt vào trong tay Mạc Ngôn: “Hãy chăm sóc nó thật tốt.” Mấy chữ đơn giản, lại ẩn chứa nghìn vạn tâm ý.…Tivi đã đưa tin “Ngày 28 tháng sau, nhân kỷ niệm 30 năm thành lập, trở thành tập đoàn tài chính quốc tế lớn nhất toàn quốc, Đường thị sẽ tuyên bố lễ thành hôn của người thừa kế Mạc Ngôn với tiểu thư Dư An Nhiên. “Bàn tay Ngô Avion nắm chặt, các đốt ngón tay phát ra tiếng “răng rắc”, chưa bao giờ hắn cảm thấy căng thẳng như vậy.Hắn vẫn nhớ rất rõ Mạc Ngôn: “Nhiên Nhiên, đây là lựa chọn cuối cùng của em sao? Muốn anh buông tay sao? Em thực sự nghĩ anh có thể buông tay sao?” Hắn nắm chặt tay đấm thẳng vào tường: “Không, anh không thể, anh sẽ không buông tha cho em dễ dàng như vậy.”…An Nhiên không ngờ sẽ gặp lại Tina trên đường đi làm. Từ lần chia tay ở trại đua ngựa, bọn họ vốn không hề gặp lại.Tina gỡ đôi kính mắt: “Dư An Nhiên, chúc mừng cô!”An Nhiên không hiểu được, người phụ nữ này rốt cuộc muốn làm gì: “Cảm ơn, còn có việc gì sao?”“Có thể nói chuyện riêng với tôi một chút không?”…Tina không ngừng quấy cà phê trong tách, mãi một lúc lâu sau mới chậm rãi cất lời: “Đã có những lúc tôi rất ghen tị với cô, có thể khiến một người đàn ông hoàn hảo như Mạc Ngôn toàn tâm toàn ý yêu mình. Bất kể tôi yêu thương anh ấy thế nào, trong mắt anh ấy chỉ có cô mà thôi. ““Tina, tôi…”“Cô không cần nói, chỉ cần nghe tôi nói. Kỳ thật cũng không có gì, tôi chỉ là trót yêu người không dành tình cảm cho mình mà thôi.” Bưng tách cà phê trong tay, nhấp một ngụm, trông cô có vẻ thương tâm, giọng nói ấm áp, tựa như hai bên đang tâm sự với nhau: “An Nhiên, cô có tin vào số mệnh không?”“Tôi tin, nhưng tôi sẽ không để nó khống chế mình. Thực xin lỗi, Tina “Tina cảm thấy khóe mắt mình hơi ướt: “Cô không làm sai, việc gì phải xin lỗi. Yên tâm, tôi không phải loại đàn bà bụng dạ hẹp hòi, tôi sẽ chúc phúc cho hai người.” Thực ra trong chuyện này làm gì có ai sai, chỉ là yêu người mình không nên yêu…Tina hít vào ngụm khí lạnh: “Tốt lắm, không nói chuyện này nữa. Cô đã chọn được lễ phục chưa? Cô nhất định phải thật xinh đẹp, bằng không tôi sẽ làm cho cô lu mờ đấy biết không?”“Cảm ơn cô, Tina” vừa nói xong, di động chợt reo lên, màn hình xuất hiện một dãy số lạ. Đột nhiên cô có cảm giác bất an.An Nhiên nghe điện thoại, chưa kịp cất lời, đầu dây bên kia một giọng nam xa lạ phát ra: “Trong 5 phút có mặt ở tầng thượng, nếu không đừng trách sao mất đi người cô yêu.”