“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay…
Chương 50
Bảy Năm Lại Bảy NămTác giả: Đào Hắc Tiểu ThấtTruyện Ngôn Tình“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay… “Vẫn không tìm được sao?” Ngô Á Phi lạnh như băng hỏi.Tả Lan có thể cảm giác được sát khí từ hắn tỏa ra, khiến người ta hỏang sợ: “Chỗ lần trước không có, hình như đã thay đổi địa điểm rồi.” An Nhiên mất tích đã một ngày, Ngô Á Phi đã triệu tập rất nhiều người đi tìm cô, nhưng vẫn không chút manh mối.Tuyên Nguyên, là ta để xổng ngươi, lúc trước còn cho ngươi một con ngựa, xem ra ta đã quá nhân từ rồi. Không ngờ ngươi dám làm hại đến An Nhiên. Nghĩ vậy, trong mắt Ngô Á Phi hiện lên tia sát khí: “Lần này, ta sẽ không nhân từ, sẽ diệt trừ tận gốc.”“Phân phó cho bên dưới, nếu An Nhiên có sự tình gì, tất cả sẽ cùng đi theo cô ấy.” Ngữ khí của hắn thực khiến người ta sợ hãi, không cho người khác chút thương lượng nào.Tả Lan đã sớm đổ mồ hôi lạnh: “Tuân lệnh, tôi đã hiểu. Còn chuyện ban ngày trên phố có việc đấu súng, chắc cạnh đó có kẻ không bình thường. Viên đạn đi từ trên cao xuống, thủ pháp cực chuẩn, một phát trúng mục tiêu. Nếu xét các tòa nhà cao tầng quanh đó, chỉ có 7 chỗ phù hợp.”“Tôi biết rồi, cô đi xuống đi.” Ngô Á Phi không ngờ, kẻ bắn súng kia với Tuyên Nguyên là cùng một bọn. Giữa ban ngày ban mặt dám bắn người, chỉ có 3 kẻ dám làm, xem ra hắn chính là sát thủ chuyên nghiệp.An Nhiên, chờ anh, cứu được cô rồi, mặc kệ cô có nguyện ý hay không, hắn đều phải giữ cô lại bên mình. Không cho phép cô ra đi.Bây giờ Á Phi không thể cảm thấy an tâm, bất kể cô ở đâu hắn đều thấy lo lắng, chỉ có giữ cô ở cạnh mình hắn mới thấy an tòan.…Trời dần sáng, An Nhiên vẫn thấy cơ thể hỗn loạn, không có chút khí lực. Ngay cả việc đứng lên cũng phải cố hết sức.Nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ càng lúc càng rõ nội tâm cô càng bất an. Mạc Ngôn chắc sẽ không đến đâu, hi vọng Tina không cho anh ấy biết. An Nhiên tự an ủi, cô tình nguyện bản thân cứ như vậy mà chết, cũng không muốn Mạc Ngôn mạo hiểm như vậy.Cô đã tận mắt thấy Tuyên Nguyên điên cuồng, cô cũng không biết hắn mưu tính gì để đối phó với Mạc Ngôn, mà cô cũng không dám tưởng tượng. Vì sao, vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy. Còn chưa đến một tháng cô sẽ cùng Mạc Ngôn đính hôn , cô nhất định không thể hạnh phúc sao?Câu nói kia của Tuyên Nguyên: “… từ nay về sau nếu như xảy ra bất cứ sự tình gì, nếu có ai đó phải chết, nguyên nhân đều là vì Ngô Á Phi” vang lên trong đầu cô. Ngô Á Phi, Ngô Á Phi, bởi mình lúc còn trẻ trêu chọc hắn, liền nhất định cả đời dây dưa cùng hắn sao? Cô không thể để chuyện trước kia lặp lại, không thể giẫm lên vết xe đổ, không thể để người bên cạnh mình cũng ra đi như Tiểu Mễ.Cho dù bản thân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cũng không sao.
“Vẫn không tìm được sao?” Ngô Á Phi lạnh như băng hỏi.Tả Lan có thể cảm giác được sát khí từ hắn tỏa ra, khiến người ta hỏang sợ: “Chỗ lần trước không có, hình như đã thay đổi địa điểm rồi.” An Nhiên mất tích đã một ngày, Ngô Á Phi đã triệu tập rất nhiều người đi tìm cô, nhưng vẫn không chút manh mối.Tuyên Nguyên, là ta để xổng ngươi, lúc trước còn cho ngươi một con ngựa, xem ra ta đã quá nhân từ rồi. Không ngờ ngươi dám làm hại đến An Nhiên. Nghĩ vậy, trong mắt Ngô Á Phi hiện lên tia sát khí: “Lần này, ta sẽ không nhân từ, sẽ diệt trừ tận gốc.”“Phân phó cho bên dưới, nếu An Nhiên có sự tình gì, tất cả sẽ cùng đi theo cô ấy.” Ngữ khí của hắn thực khiến người ta sợ hãi, không cho người khác chút thương lượng nào.Tả Lan đã sớm đổ mồ hôi lạnh: “Tuân lệnh, tôi đã hiểu. Còn chuyện ban ngày trên phố có việc đấu súng, chắc cạnh đó có kẻ không bình thường. Viên đạn đi từ trên cao xuống, thủ pháp cực chuẩn, một phát trúng mục tiêu. Nếu xét các tòa nhà cao tầng quanh đó, chỉ có 7 chỗ phù hợp.”“Tôi biết rồi, cô đi xuống đi.” Ngô Á Phi không ngờ, kẻ bắn súng kia với Tuyên Nguyên là cùng một bọn. Giữa ban ngày ban mặt dám bắn người, chỉ có 3 kẻ dám làm, xem ra hắn chính là sát thủ chuyên nghiệp.An Nhiên, chờ anh, cứu được cô rồi, mặc kệ cô có nguyện ý hay không, hắn đều phải giữ cô lại bên mình. Không cho phép cô ra đi.Bây giờ Á Phi không thể cảm thấy an tâm, bất kể cô ở đâu hắn đều thấy lo lắng, chỉ có giữ cô ở cạnh mình hắn mới thấy an tòan.…
Trời dần sáng, An Nhiên vẫn thấy cơ thể hỗn loạn, không có chút khí lực. Ngay cả việc đứng lên cũng phải cố hết sức.Nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ càng lúc càng rõ nội tâm cô càng bất an. Mạc Ngôn chắc sẽ không đến đâu, hi vọng Tina không cho anh ấy biết. An Nhiên tự an ủi, cô tình nguyện bản thân cứ như vậy mà chết, cũng không muốn Mạc Ngôn mạo hiểm như vậy.Cô đã tận mắt thấy Tuyên Nguyên điên cuồng, cô cũng không biết hắn mưu tính gì để đối phó với Mạc Ngôn, mà cô cũng không dám tưởng tượng. Vì sao, vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy. Còn chưa đến một tháng cô sẽ cùng Mạc Ngôn đính hôn , cô nhất định không thể hạnh phúc sao?Câu nói kia của Tuyên Nguyên: “… từ nay về sau nếu như xảy ra bất cứ sự tình gì, nếu có ai đó phải chết, nguyên nhân đều là vì Ngô Á Phi” vang lên trong đầu cô. Ngô Á Phi, Ngô Á Phi, bởi mình lúc còn trẻ trêu chọc hắn, liền nhất định cả đời dây dưa cùng hắn sao? Cô không thể để chuyện trước kia lặp lại, không thể giẫm lên vết xe đổ, không thể để người bên cạnh mình cũng ra đi như Tiểu Mễ.Cho dù bản thân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cũng không sao.
Bảy Năm Lại Bảy NămTác giả: Đào Hắc Tiểu ThấtTruyện Ngôn Tình“Tuyết rơi rồi” Không biết là ai lên tiếng.Không khí trong văn phòng nhất thời sôi nổi hẳn “Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm thật, vận may sang năm của mình nhất định sẽ rất tốt” Dịch Quả cắn đầu bút bắt đầu ảo tưởng.“Ha ha con nhóc kia lại ảo tưởng chuyện của 800 năm sau? Nghe anh khuyên này, đây đang là hiện thực biết không ? ““Tần Dương chết tiệt, không chọc tôi anh sẽ chết à? Lão nương nghĩ như thế nào kệ ta, hừ!”Tần Dương giơ tay vỗ vào miệng mình: “Được, tiểu nhân biết tội, mời ngài tiếp tục”An Nhiên thở dài, dừng tay ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài tuyết rơi lả tả như lông ngỗng đang nhẹ nhàng rớt xuống, ngồi ở văn phòng bình yên tầng 19 dòng suy nghĩ cũng chợt như tuyết bay, càng nghĩ càng xa…“An Nhiên ơi An Nhiên”Một tiếng gọi thình lình cất lên, An Nhiên giật mình “Hả?Sao vậy?”Dịch Quả tay chống cằm “Nhiên à bữa nay tuyết đầu mùa chúng ta đi liên hoan đi, xong sẽ ghé quán K, thế nào?” Vẻ mặt cô nàng như muốn nói Chủ ý này không tồi đúng không.“Nhất định phải là hôm nay… “Vẫn không tìm được sao?” Ngô Á Phi lạnh như băng hỏi.Tả Lan có thể cảm giác được sát khí từ hắn tỏa ra, khiến người ta hỏang sợ: “Chỗ lần trước không có, hình như đã thay đổi địa điểm rồi.” An Nhiên mất tích đã một ngày, Ngô Á Phi đã triệu tập rất nhiều người đi tìm cô, nhưng vẫn không chút manh mối.Tuyên Nguyên, là ta để xổng ngươi, lúc trước còn cho ngươi một con ngựa, xem ra ta đã quá nhân từ rồi. Không ngờ ngươi dám làm hại đến An Nhiên. Nghĩ vậy, trong mắt Ngô Á Phi hiện lên tia sát khí: “Lần này, ta sẽ không nhân từ, sẽ diệt trừ tận gốc.”“Phân phó cho bên dưới, nếu An Nhiên có sự tình gì, tất cả sẽ cùng đi theo cô ấy.” Ngữ khí của hắn thực khiến người ta sợ hãi, không cho người khác chút thương lượng nào.Tả Lan đã sớm đổ mồ hôi lạnh: “Tuân lệnh, tôi đã hiểu. Còn chuyện ban ngày trên phố có việc đấu súng, chắc cạnh đó có kẻ không bình thường. Viên đạn đi từ trên cao xuống, thủ pháp cực chuẩn, một phát trúng mục tiêu. Nếu xét các tòa nhà cao tầng quanh đó, chỉ có 7 chỗ phù hợp.”“Tôi biết rồi, cô đi xuống đi.” Ngô Á Phi không ngờ, kẻ bắn súng kia với Tuyên Nguyên là cùng một bọn. Giữa ban ngày ban mặt dám bắn người, chỉ có 3 kẻ dám làm, xem ra hắn chính là sát thủ chuyên nghiệp.An Nhiên, chờ anh, cứu được cô rồi, mặc kệ cô có nguyện ý hay không, hắn đều phải giữ cô lại bên mình. Không cho phép cô ra đi.Bây giờ Á Phi không thể cảm thấy an tâm, bất kể cô ở đâu hắn đều thấy lo lắng, chỉ có giữ cô ở cạnh mình hắn mới thấy an tòan.…Trời dần sáng, An Nhiên vẫn thấy cơ thể hỗn loạn, không có chút khí lực. Ngay cả việc đứng lên cũng phải cố hết sức.Nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ càng lúc càng rõ nội tâm cô càng bất an. Mạc Ngôn chắc sẽ không đến đâu, hi vọng Tina không cho anh ấy biết. An Nhiên tự an ủi, cô tình nguyện bản thân cứ như vậy mà chết, cũng không muốn Mạc Ngôn mạo hiểm như vậy.Cô đã tận mắt thấy Tuyên Nguyên điên cuồng, cô cũng không biết hắn mưu tính gì để đối phó với Mạc Ngôn, mà cô cũng không dám tưởng tượng. Vì sao, vì sao mọi chuyện lại thành ra như vậy. Còn chưa đến một tháng cô sẽ cùng Mạc Ngôn đính hôn , cô nhất định không thể hạnh phúc sao?Câu nói kia của Tuyên Nguyên: “… từ nay về sau nếu như xảy ra bất cứ sự tình gì, nếu có ai đó phải chết, nguyên nhân đều là vì Ngô Á Phi” vang lên trong đầu cô. Ngô Á Phi, Ngô Á Phi, bởi mình lúc còn trẻ trêu chọc hắn, liền nhất định cả đời dây dưa cùng hắn sao? Cô không thể để chuyện trước kia lặp lại, không thể giẫm lên vết xe đổ, không thể để người bên cạnh mình cũng ra đi như Tiểu Mễ.Cho dù bản thân trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cũng không sao.