Phù lạc mơ mơ màng màng xoay người, theo thói quen cánh tay vung loạn, đau. Mở to mắt thì thấy, chính là cư nhiên bên người có một người nam nhân đang ngủ. Một cái nhìn thoáng qua cũng khiến người ta liền luyến tiếc nháy mắt nam nhân. Hai mươi mấy năm qua, Phù Lạc coi như là duyệt vô số nam nhân, nhưng là bọn họ cùng với nam nhân này liền như Thương Sơn chi so với con kiến, không thể so sánh nổi. Hắn, mày kiếm mắt sáng (tuy rằng hắn nhắm mắt ngủ, nhưng là Phù Lạc trực giác có thể khẳng định rằng ánh mắt của hắn nhất định thực kinh diễm) hắn, mũi cao thẳng tắp, hắn, thần nhược đồ đan, hắn, da trắng nõn nà. Vụng trộm vạch chăn của hắn ra, áo ngủ màu vàng kim, cổ áo đại sưởng, lộ ra cơ ngực co dãn mà rắn chắc (tác giả: ngươi làm sao mà biết có co dãn? Lạc lạc: bổn, ta đương nhiên dung tay kiểm tra a.) Phù Lạc trà trà nước miếng, cái loại tuyệt phẩm mĩ nam này thật sự là chỉ có trong mộng a, nhân gian thế nào cũng không nhìn thấy a. Phù Lạc hai mươi mấy năm qua lần đầu tiên nhìn thấy mĩ…
Chương 61: Ai mới là người đứng sau vở kịch này?
Phù ThươngTác giả: Minh Nguyệt ĐươngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhù lạc mơ mơ màng màng xoay người, theo thói quen cánh tay vung loạn, đau. Mở to mắt thì thấy, chính là cư nhiên bên người có một người nam nhân đang ngủ. Một cái nhìn thoáng qua cũng khiến người ta liền luyến tiếc nháy mắt nam nhân. Hai mươi mấy năm qua, Phù Lạc coi như là duyệt vô số nam nhân, nhưng là bọn họ cùng với nam nhân này liền như Thương Sơn chi so với con kiến, không thể so sánh nổi. Hắn, mày kiếm mắt sáng (tuy rằng hắn nhắm mắt ngủ, nhưng là Phù Lạc trực giác có thể khẳng định rằng ánh mắt của hắn nhất định thực kinh diễm) hắn, mũi cao thẳng tắp, hắn, thần nhược đồ đan, hắn, da trắng nõn nà. Vụng trộm vạch chăn của hắn ra, áo ngủ màu vàng kim, cổ áo đại sưởng, lộ ra cơ ngực co dãn mà rắn chắc (tác giả: ngươi làm sao mà biết có co dãn? Lạc lạc: bổn, ta đương nhiên dung tay kiểm tra a.) Phù Lạc trà trà nước miếng, cái loại tuyệt phẩm mĩ nam này thật sự là chỉ có trong mộng a, nhân gian thế nào cũng không nhìn thấy a. Phù Lạc hai mươi mấy năm qua lần đầu tiên nhìn thấy mĩ… Long Hiên đế ngồi trên long ỷ ở Côn Dụ điện, Vạn Toàn không nhìn ra vẻ mặt của hắn,nhưng có vẻ không giống như đang giận dữChỉ có điều,một cảm xúc bi thương bao phủ khắp điện, lạnh tới tận xương."Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi đi. Một canh giờ nữa phải lâm triều rồi"Long Hiên đế lúc này mới giật mình,vậy là hắn đã ngồi yên như vậy đến quá nửa đêm"Bãi giá Kiền Nguyên điện." Thanh âm của hắn khôi phục sự phóng khoáng, trong trẻo nhưng lạnh lùng,xa cách giống hệt như vài năm trướcLại trở thành một đế vương nắm trong tay hết thảy mọi thứ.Nhưng tối nay bãi giá Kiền Nguyên điện cũng làm cho Vạn Toàn thực sự kinh hãi.Phù Lạc đang ngủ say,vô thức xích lại gần nơi ấm áp,Long Hiên đế đắp chăn cho nàng, ôm nàng cùng ngủDù cho lòng bọn họ có xa cách nhường nào, thì chí ít thân thể cũng có sự gần gũi…Sáng sớm hôm sau,khi Phù Lạc tỉnh lại,Long Hiên đế đã lâm triềuNếu không phải chiếc gối bên cạnh lún xuống,nàng thật sự sẽ tưởng rằng sự ấm áp đêm qua chỉ là một giấc mộng.Trong mộng vì sao hắn lại nói: "Ta thật hối hận vì đã cứu ngươi”?Nay Phù Lạc thật có chút không hiểu Long Hiên đế, không hiểu được sự châm chọc ban ngày của hắn, không hiểu sự ấm áp của hắn ban đêmCứ lặp đi lặp lại như vậy khiến cho nàng cảm thấy vô cùng bất an.Nếu là vô tình,tại sao ban đêm lại như thế,nếu là hữu tình,thì phải làm thế nào để kiểm chứng đây?Những ngày sau đó,Phù Lạc trở thành nhân vật “chạm tay có thể bỏng” ở Viêm Hạ hậu cungVì dù là hoàng hậu, cũng không thể đêm dài ngủ lại tẩm cung ở Kiền Nguyên điện của Long Hiên đếHơn nữa Quý phi Phù Lạc có vẻ không chỉ ở lại một đêm, mà còn có thể ở lại đó vĩnh viễn.Trước mọi lời đồn,Long Hiên đế đã ra tayLễ sắc phong Quý phi được ấn định vào năm sau.Long Hiên đế từng ở trước mặt mọi người mà ngọt ngào cam đoan với Phù Lạc, nhất định sẽ cho nàng một lễ sắc phong long trọng.Năm mới đã tới,trong cung tràn ngập sự vui sướngLong Hiên đế độc sủng Phù quý phi hàng đêm tới ngủ lại Kiền Nguyên điện.Hai người giống như một cặp vợ chồng bình thường,cùng ăn cùng ngủ, khiến cả triều đình phải một phen kinh ngạcNhưng điều khiến người ta thảng thốt nhất là sự việc có liên quan tới “Tuyết Phù Dung”“Tuyết Phù Dung” lưu quang bốn phía, mãn viên phiêu hương. [*Rạng rỡ,nổi danh khắp tứ phương,hương thơm phiêu đãng khắp nơi]Năm nay Tuyết Châu phủ dâng lên “Tuyết Phù Dung”,lấy hàn mai tẩm ti một năm,tạo thành loại hoa Tuyết Phù Pung có màu hồng nhạt.Kỳ lạ là,Tuyết Phù Dung được tiến cống năm nay không chỉ mang một màu hồng đơn thuần, mà là từng tầng hoa từ trắng đến hồng thẫmNhưng điều làm người ta thảng thốt nhất không phải là giá trị của Tuyết Phù Dung này, mà là việc Hoàng Thượng làm theo yêu cầu của Phù Quý phi,tự mình dùng hương thơm và vẻ đẹp của Tuyết Phù Dung để thiết kế một bộ y phục cho năm mớiNgười trong thiên hạ đều đang chờ đợi ngày bộ y phục này xuất hiện, tất cả mọi công đoạn đã chẩn bị xong, chỉ chờ tới đêm Trừ Tịch, Phù quý phi sẽ mặc bộ y phục "Hiên Phù" đóĐã nhiều ngày nay,toàn bộ các cung nữ cùng phi tần từng bất mãn với Phù Lạc đều tỏ ra bất hạnh.Vì giờ ai chẳng biết Long Hiên đế sủng ái Phù quý phi đến tột độ.Thậm chí giữa đêm hôm còn xông vào Dự Vương phủ, giận dữ đánh Dự Vương phi, cứu Phù quý phi trọng thương ra, suốt hai đêm không hề chợp mắt để chờ nàng tỉnh lạiPhù Lạc ngồi ở Kiền Nguyên điện, cảm thấy Long Hiên đế nếu ở hiện đại, nhất định sẽ là một cao thủ lừa đảo, vì tất cả mọi chuyện hắn đều có thể dẫn dắt như ý muốnCòn tình hình của nàng, ngày càng kiến người khác kinh hồn táng đảmLong Hiên đế gần như đã dựng lên cả một câu chuyện thần thoại về Phù Lạc,biến nàng thành người có quyền sinh sát lớn nhất trong hậu cung, thậm chí trở thành nữ nhân có thể thay đổi mọi quyết định của hắnTrước kia,việc mà Long Hiên đế đã quyết, tuyệt đối không có ai dám khuyên can,không ai có thể khuyên canNhưng nay chỉ cần Phù quý phi nói một câu, Long Hiên đế chắc chắn sẽ sủng nịch nhìn nàng: "Cứ theo ý ái phi đi.""Ái phi" Cách xưng hô này đã rất lâu rồi hắn không dùng để gọi nàng, không biết từ khi nào đã trở lại.Còn cái tên"Lạc Nhi" kia,không biết từ khi nào lại biến mất vô tung.Ánh mắt của hắn,Phù Lạc cảm thấy lại khôi phục như biển xanh sâu thẳm, không thấy rõ,cũng chẳng chạm tới được.Cực kỳ giống khi họ mới gặp gỡBan đêm, theo thường lệ vẫn điên loan đảo phượng.Nhưng hắn không hề để tâm tới cảm xúc của nàng,chỉ không ngừng thỏa mãn cái hắn cần, hết lần này đến lần khác, cho đến khi Phù Lạc khóc lóc cầu xin,hắn mới bỏ qua vào triều.Rốt cục là đã thiếu mất điều gì?Phù Lạc cũng không biết.Ban đêm hắn thường nỉ non bên tai nàng: "Ái phi, trẫm thật sự yêu cơ thể của ngươi vô cùng."Phù Lạc nhìn sâu vào đôi mắt hắn.Bóng dáng của nàng và hắnHắn và nàng đều không có sự say mê như cuốn nhau xuống vực sâu,mà chỉ như làm lấy lệ.Hy vọng trở về hiện đại càng ngày càng xaRốt cục là sai lầm ở đâu chứ?.Hắn không phải nên nhu tình yêu thương nàng, để nàng đạt được mục đích về nhà sao?Đêm trước ngày Trừ TịchLong Hiên đế ở Ngưng Lộ Đài thiết yến, truyền những ca kỹ thanh lâu từ xa tới hiến nghệ, không khí thật thái bình.Nữ tử chính giữa đài,cho dù trang điểm hoa diễm cầu kỳ, Phù Lạc vẫn liếc mắt một cái đã nhận ra nàng taMiên Hương lâu- Hoa Diễm cô nương.Một chén dược ấy…nàng đã bỏ đi cơ hội sinh hài tử của mìnhNàng ta cố gắng hết sức, đáng tiếc vẫn múa chẳng ra sao.Mọi người đều tò mò,năm nay sao lại tuyển một vũ nữ tồi như vậy để hiến vũ chứPhù Lạc quay đầu lại,nhìn Long Hiên đế không chớp mắt.Miệng run rẩy mở ra, không biết nên nói gì, thì ra hắn đều biết rồi …Long Hiên đế nhìn đôi môi như cánh hồng run rẩy trước gió của Phù Lạc, nuốt xuống lời của nàng."Trẫm, không muốn nghe bất cứ điều gì hết."Ánh mắt hắn tràn ngập ý cười,nhưng cũng lạnh thấu xương,không thể hiểu rõ.Thật bất đắc dĩHắn lặng im như đã đóng chặt cánh cửa để người khác bước vào lòng mình"Ái phi không thích điệu múa này sao?" Hắn cất cao giọng hỏi, không đợi Phù Lạc đáp lời "Người đâu, đem nàng kia ra ngoài chém,niêm phong kỹ phường của nàng ta, những người có liên quan cũng phải chịu trừng phạt."Long Hiên đế nắm lấy tay Phù Lạc, người ngoài nhìn vào tưởng hắn nhu tình mật ý, giận dữ vì hồng nhan, nhiễm đỏ hậu cung. Mà hắn lại như đang nói trong im lặng rằng: “Chính ngươi đã giết các nàng ấy”Biết rõ là hắn ngoan độc,nhưng Phù Lạc vẫn không thể ngừng trách bản thân, vì sao từng ngu xuẩn nghĩ đến việc lừa gạt hắn,vì sao ngu xuẩn nghĩ rằng có thể khiến hắn giúp nàng trở về nhàNàng cười đến rơi lệ, từng giọt từng giọt lăn dàiĐêm trước Trừ Tịch,một hồi huyết tinh tàn sát, lại tạo thành giai thoại về sự thâm tình của Long Hiên đếCũng tạo thành thanh danh độc ác của Phù Lạc.Hắn như ác ma khống chế nàng diễn xuất theo hắn, hắn từ diễn viên chính trở thành đạo diễn, nàng sao có thể thoát khỏi sự trói buộc của hắn đây?.....
Long Hiên đế ngồi trên long ỷ ở Côn Dụ điện, Vạn Toàn không nhìn ra vẻ mặt của hắn,nhưng có vẻ không giống như đang giận dữ
Chỉ có điều,một cảm xúc bi thương bao phủ khắp điện, lạnh tới tận xương.
"Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi đi. Một canh giờ nữa phải lâm triều rồi"
Long Hiên đế lúc này mới giật mình,vậy là hắn đã ngồi yên như vậy đến quá nửa đêm
"Bãi giá Kiền Nguyên điện." Thanh âm của hắn khôi phục sự phóng khoáng, trong trẻo nhưng lạnh lùng,xa cách giống hệt như vài năm trước
Lại trở thành một đế vương nắm trong tay hết thảy mọi thứ.
Nhưng tối nay bãi giá Kiền Nguyên điện cũng làm cho Vạn Toàn thực sự kinh hãi.
Phù Lạc đang ngủ say,vô thức xích lại gần nơi ấm áp,Long Hiên đế đắp chăn cho nàng, ôm nàng cùng ngủ
Dù cho lòng bọn họ có xa cách nhường nào, thì chí ít thân thể cũng có sự gần gũi…
Sáng sớm hôm sau,khi Phù Lạc tỉnh lại,Long Hiên đế đã lâm triều
Nếu không phải chiếc gối bên cạnh lún xuống,nàng thật sự sẽ tưởng rằng sự ấm áp đêm qua chỉ là một giấc mộng.
Trong mộng vì sao hắn lại nói: "Ta thật hối hận vì đã cứu ngươi”?
Nay Phù Lạc thật có chút không hiểu Long Hiên đế, không hiểu được sự châm chọc ban ngày của hắn, không hiểu sự ấm áp của hắn ban đêm
Cứ lặp đi lặp lại như vậy khiến cho nàng cảm thấy vô cùng bất an.Nếu là vô tình,tại sao ban đêm lại như thế,nếu là hữu tình,thì phải làm thế nào để kiểm chứng đây?
Những ngày sau đó,Phù Lạc trở thành nhân vật “chạm tay có thể bỏng” ở Viêm Hạ hậu cung
Vì dù là hoàng hậu, cũng không thể đêm dài ngủ lại tẩm cung ở Kiền Nguyên điện của Long Hiên đế
Hơn nữa Quý phi Phù Lạc có vẻ không chỉ ở lại một đêm, mà còn có thể ở lại đó vĩnh viễn.
Trước mọi lời đồn,Long Hiên đế đã ra tay
Lễ sắc phong Quý phi được ấn định vào năm sau.Long Hiên đế từng ở trước mặt mọi người mà ngọt ngào cam đoan với Phù Lạc, nhất định sẽ cho nàng một lễ sắc phong long trọng.
Năm mới đã tới,trong cung tràn ngập sự vui sướng
Long Hiên đế độc sủng Phù quý phi hàng đêm tới ngủ lại Kiền Nguyên điện.Hai người giống như một cặp vợ chồng bình thường,cùng ăn cùng ngủ, khiến cả triều đình phải một phen kinh ngạc
Nhưng điều khiến người ta thảng thốt nhất là sự việc có liên quan tới “Tuyết Phù Dung”
“Tuyết Phù Dung” lưu quang bốn phía, mãn viên phiêu hương. [*Rạng rỡ,nổi danh khắp tứ phương,hương thơm phiêu đãng khắp nơi]
Năm nay Tuyết Châu phủ dâng lên “Tuyết Phù Dung”,lấy hàn mai tẩm ti một năm,tạo thành loại hoa Tuyết Phù Pung có màu hồng nhạt.
Kỳ lạ là,Tuyết Phù Dung được tiến cống năm nay không chỉ mang một màu hồng đơn thuần, mà là từng tầng hoa từ trắng đến hồng thẫm
Nhưng điều làm người ta thảng thốt nhất không phải là giá trị của Tuyết Phù Dung này, mà là việc Hoàng Thượng làm theo yêu cầu của Phù Quý phi,tự mình dùng hương thơm và vẻ đẹp của Tuyết Phù Dung để thiết kế một bộ y phục cho năm mới
Người trong thiên hạ đều đang chờ đợi ngày bộ y phục này xuất hiện, tất cả mọi công đoạn đã chẩn bị xong, chỉ chờ tới đêm Trừ Tịch, Phù quý phi sẽ mặc bộ y phục "Hiên Phù" đó
Đã nhiều ngày nay,toàn bộ các cung nữ cùng phi tần từng bất mãn với Phù Lạc đều tỏ ra bất hạnh.Vì giờ ai chẳng biết Long Hiên đế sủng ái Phù quý phi đến tột độ.Thậm chí giữa đêm hôm còn xông vào Dự Vương phủ, giận dữ đánh Dự Vương phi, cứu Phù quý phi trọng thương ra, suốt hai đêm không hề chợp mắt để chờ nàng tỉnh lại
Phù Lạc ngồi ở Kiền Nguyên điện, cảm thấy Long Hiên đế nếu ở hiện đại, nhất định sẽ là một cao thủ lừa đảo, vì tất cả mọi chuyện hắn đều có thể dẫn dắt như ý muốn
Còn tình hình của nàng, ngày càng kiến người khác kinh hồn táng đảm
Long Hiên đế gần như đã dựng lên cả một câu chuyện thần thoại về Phù Lạc,biến nàng thành người có quyền sinh sát lớn nhất trong hậu cung, thậm chí trở thành nữ nhân có thể thay đổi mọi quyết định của hắn
Trước kia,việc mà Long Hiên đế đã quyết, tuyệt đối không có ai dám khuyên can,không ai có thể khuyên can
Nhưng nay chỉ cần Phù quý phi nói một câu, Long Hiên đế chắc chắn sẽ sủng nịch nhìn nàng: "Cứ theo ý ái phi đi."
"Ái phi" Cách xưng hô này đã rất lâu rồi hắn không dùng để gọi nàng, không biết từ khi nào đã trở lại.
Còn cái tên"Lạc Nhi" kia,không biết từ khi nào lại biến mất vô tung.
Ánh mắt của hắn,Phù Lạc cảm thấy lại khôi phục như biển xanh sâu thẳm, không thấy rõ,cũng chẳng chạm tới được.
Cực kỳ giống khi họ mới gặp gỡ
Ban đêm, theo thường lệ vẫn điên loan đảo phượng.Nhưng hắn không hề để tâm tới cảm xúc của nàng,chỉ không ngừng thỏa mãn cái hắn cần, hết lần này đến lần khác, cho đến khi Phù Lạc khóc lóc cầu xin,hắn mới bỏ qua vào triều.
Rốt cục là đã thiếu mất điều gì?
Phù Lạc cũng không biết.
Ban đêm hắn thường nỉ non bên tai nàng: "Ái phi, trẫm thật sự yêu cơ thể của ngươi vô cùng."
Phù Lạc nhìn sâu vào đôi mắt hắn.
Bóng dáng của nàng và hắn
Hắn và nàng đều không có sự say mê như cuốn nhau xuống vực sâu,mà chỉ như làm lấy lệ.
Hy vọng trở về hiện đại càng ngày càng xa
Rốt cục là sai lầm ở đâu chứ?.
Hắn không phải nên nhu tình yêu thương nàng, để nàng đạt được mục đích về nhà sao?
Đêm trước ngày Trừ Tịch
Long Hiên đế ở Ngưng Lộ Đài thiết yến, truyền những ca kỹ thanh lâu từ xa tới hiến nghệ, không khí thật thái bình.
Nữ tử chính giữa đài,cho dù trang điểm hoa diễm cầu kỳ, Phù Lạc vẫn liếc mắt một cái đã nhận ra nàng ta
Miên Hương lâu- Hoa Diễm cô nương.
Một chén dược ấy…nàng đã bỏ đi cơ hội sinh hài tử của mình
Nàng ta cố gắng hết sức, đáng tiếc vẫn múa chẳng ra sao.Mọi người đều tò mò,năm nay sao lại tuyển một vũ nữ tồi như vậy để hiến vũ chứ
Phù Lạc quay đầu lại,nhìn Long Hiên đế không chớp mắt.
Miệng run rẩy mở ra, không biết nên nói gì, thì ra hắn đều biết rồi …
Long Hiên đế nhìn đôi môi như cánh hồng run rẩy trước gió của Phù Lạc, nuốt xuống lời của nàng.
"Trẫm, không muốn nghe bất cứ điều gì hết."
Ánh mắt hắn tràn ngập ý cười,nhưng cũng lạnh thấu xương,không thể hiểu rõ.
Thật bất đắc dĩ
Hắn lặng im như đã đóng chặt cánh cửa để người khác bước vào lòng mình
"Ái phi không thích điệu múa này sao?" Hắn cất cao giọng hỏi, không đợi Phù Lạc đáp lời "Người đâu, đem nàng kia ra ngoài chém,niêm phong kỹ phường của nàng ta, những người có liên quan cũng phải chịu trừng phạt."
Long Hiên đế nắm lấy tay Phù Lạc, người ngoài nhìn vào tưởng hắn nhu tình mật ý, giận dữ vì hồng nhan, nhiễm đỏ hậu cung. Mà hắn lại như đang nói trong im lặng rằng: “Chính ngươi đã giết các nàng ấy”
Biết rõ là hắn ngoan độc,nhưng Phù Lạc vẫn không thể ngừng trách bản thân, vì sao từng ngu xuẩn nghĩ đến việc lừa gạt hắn,vì sao ngu xuẩn nghĩ rằng có thể khiến hắn giúp nàng trở về nhà
Nàng cười đến rơi lệ, từng giọt từng giọt lăn dài
Đêm trước Trừ Tịch,một hồi huyết tinh tàn sát, lại tạo thành giai thoại về sự thâm tình của Long Hiên đế
Cũng tạo thành thanh danh độc ác của Phù Lạc.
Hắn như ác ma khống chế nàng diễn xuất theo hắn, hắn từ diễn viên chính trở thành đạo diễn, nàng sao có thể thoát khỏi sự trói buộc của hắn đây?.....
Phù ThươngTác giả: Minh Nguyệt ĐươngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhù lạc mơ mơ màng màng xoay người, theo thói quen cánh tay vung loạn, đau. Mở to mắt thì thấy, chính là cư nhiên bên người có một người nam nhân đang ngủ. Một cái nhìn thoáng qua cũng khiến người ta liền luyến tiếc nháy mắt nam nhân. Hai mươi mấy năm qua, Phù Lạc coi như là duyệt vô số nam nhân, nhưng là bọn họ cùng với nam nhân này liền như Thương Sơn chi so với con kiến, không thể so sánh nổi. Hắn, mày kiếm mắt sáng (tuy rằng hắn nhắm mắt ngủ, nhưng là Phù Lạc trực giác có thể khẳng định rằng ánh mắt của hắn nhất định thực kinh diễm) hắn, mũi cao thẳng tắp, hắn, thần nhược đồ đan, hắn, da trắng nõn nà. Vụng trộm vạch chăn của hắn ra, áo ngủ màu vàng kim, cổ áo đại sưởng, lộ ra cơ ngực co dãn mà rắn chắc (tác giả: ngươi làm sao mà biết có co dãn? Lạc lạc: bổn, ta đương nhiên dung tay kiểm tra a.) Phù Lạc trà trà nước miếng, cái loại tuyệt phẩm mĩ nam này thật sự là chỉ có trong mộng a, nhân gian thế nào cũng không nhìn thấy a. Phù Lạc hai mươi mấy năm qua lần đầu tiên nhìn thấy mĩ… Long Hiên đế ngồi trên long ỷ ở Côn Dụ điện, Vạn Toàn không nhìn ra vẻ mặt của hắn,nhưng có vẻ không giống như đang giận dữChỉ có điều,một cảm xúc bi thương bao phủ khắp điện, lạnh tới tận xương."Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi đi. Một canh giờ nữa phải lâm triều rồi"Long Hiên đế lúc này mới giật mình,vậy là hắn đã ngồi yên như vậy đến quá nửa đêm"Bãi giá Kiền Nguyên điện." Thanh âm của hắn khôi phục sự phóng khoáng, trong trẻo nhưng lạnh lùng,xa cách giống hệt như vài năm trướcLại trở thành một đế vương nắm trong tay hết thảy mọi thứ.Nhưng tối nay bãi giá Kiền Nguyên điện cũng làm cho Vạn Toàn thực sự kinh hãi.Phù Lạc đang ngủ say,vô thức xích lại gần nơi ấm áp,Long Hiên đế đắp chăn cho nàng, ôm nàng cùng ngủDù cho lòng bọn họ có xa cách nhường nào, thì chí ít thân thể cũng có sự gần gũi…Sáng sớm hôm sau,khi Phù Lạc tỉnh lại,Long Hiên đế đã lâm triềuNếu không phải chiếc gối bên cạnh lún xuống,nàng thật sự sẽ tưởng rằng sự ấm áp đêm qua chỉ là một giấc mộng.Trong mộng vì sao hắn lại nói: "Ta thật hối hận vì đã cứu ngươi”?Nay Phù Lạc thật có chút không hiểu Long Hiên đế, không hiểu được sự châm chọc ban ngày của hắn, không hiểu sự ấm áp của hắn ban đêmCứ lặp đi lặp lại như vậy khiến cho nàng cảm thấy vô cùng bất an.Nếu là vô tình,tại sao ban đêm lại như thế,nếu là hữu tình,thì phải làm thế nào để kiểm chứng đây?Những ngày sau đó,Phù Lạc trở thành nhân vật “chạm tay có thể bỏng” ở Viêm Hạ hậu cungVì dù là hoàng hậu, cũng không thể đêm dài ngủ lại tẩm cung ở Kiền Nguyên điện của Long Hiên đếHơn nữa Quý phi Phù Lạc có vẻ không chỉ ở lại một đêm, mà còn có thể ở lại đó vĩnh viễn.Trước mọi lời đồn,Long Hiên đế đã ra tayLễ sắc phong Quý phi được ấn định vào năm sau.Long Hiên đế từng ở trước mặt mọi người mà ngọt ngào cam đoan với Phù Lạc, nhất định sẽ cho nàng một lễ sắc phong long trọng.Năm mới đã tới,trong cung tràn ngập sự vui sướngLong Hiên đế độc sủng Phù quý phi hàng đêm tới ngủ lại Kiền Nguyên điện.Hai người giống như một cặp vợ chồng bình thường,cùng ăn cùng ngủ, khiến cả triều đình phải một phen kinh ngạcNhưng điều khiến người ta thảng thốt nhất là sự việc có liên quan tới “Tuyết Phù Dung”“Tuyết Phù Dung” lưu quang bốn phía, mãn viên phiêu hương. [*Rạng rỡ,nổi danh khắp tứ phương,hương thơm phiêu đãng khắp nơi]Năm nay Tuyết Châu phủ dâng lên “Tuyết Phù Dung”,lấy hàn mai tẩm ti một năm,tạo thành loại hoa Tuyết Phù Pung có màu hồng nhạt.Kỳ lạ là,Tuyết Phù Dung được tiến cống năm nay không chỉ mang một màu hồng đơn thuần, mà là từng tầng hoa từ trắng đến hồng thẫmNhưng điều làm người ta thảng thốt nhất không phải là giá trị của Tuyết Phù Dung này, mà là việc Hoàng Thượng làm theo yêu cầu của Phù Quý phi,tự mình dùng hương thơm và vẻ đẹp của Tuyết Phù Dung để thiết kế một bộ y phục cho năm mớiNgười trong thiên hạ đều đang chờ đợi ngày bộ y phục này xuất hiện, tất cả mọi công đoạn đã chẩn bị xong, chỉ chờ tới đêm Trừ Tịch, Phù quý phi sẽ mặc bộ y phục "Hiên Phù" đóĐã nhiều ngày nay,toàn bộ các cung nữ cùng phi tần từng bất mãn với Phù Lạc đều tỏ ra bất hạnh.Vì giờ ai chẳng biết Long Hiên đế sủng ái Phù quý phi đến tột độ.Thậm chí giữa đêm hôm còn xông vào Dự Vương phủ, giận dữ đánh Dự Vương phi, cứu Phù quý phi trọng thương ra, suốt hai đêm không hề chợp mắt để chờ nàng tỉnh lạiPhù Lạc ngồi ở Kiền Nguyên điện, cảm thấy Long Hiên đế nếu ở hiện đại, nhất định sẽ là một cao thủ lừa đảo, vì tất cả mọi chuyện hắn đều có thể dẫn dắt như ý muốnCòn tình hình của nàng, ngày càng kiến người khác kinh hồn táng đảmLong Hiên đế gần như đã dựng lên cả một câu chuyện thần thoại về Phù Lạc,biến nàng thành người có quyền sinh sát lớn nhất trong hậu cung, thậm chí trở thành nữ nhân có thể thay đổi mọi quyết định của hắnTrước kia,việc mà Long Hiên đế đã quyết, tuyệt đối không có ai dám khuyên can,không ai có thể khuyên canNhưng nay chỉ cần Phù quý phi nói một câu, Long Hiên đế chắc chắn sẽ sủng nịch nhìn nàng: "Cứ theo ý ái phi đi.""Ái phi" Cách xưng hô này đã rất lâu rồi hắn không dùng để gọi nàng, không biết từ khi nào đã trở lại.Còn cái tên"Lạc Nhi" kia,không biết từ khi nào lại biến mất vô tung.Ánh mắt của hắn,Phù Lạc cảm thấy lại khôi phục như biển xanh sâu thẳm, không thấy rõ,cũng chẳng chạm tới được.Cực kỳ giống khi họ mới gặp gỡBan đêm, theo thường lệ vẫn điên loan đảo phượng.Nhưng hắn không hề để tâm tới cảm xúc của nàng,chỉ không ngừng thỏa mãn cái hắn cần, hết lần này đến lần khác, cho đến khi Phù Lạc khóc lóc cầu xin,hắn mới bỏ qua vào triều.Rốt cục là đã thiếu mất điều gì?Phù Lạc cũng không biết.Ban đêm hắn thường nỉ non bên tai nàng: "Ái phi, trẫm thật sự yêu cơ thể của ngươi vô cùng."Phù Lạc nhìn sâu vào đôi mắt hắn.Bóng dáng của nàng và hắnHắn và nàng đều không có sự say mê như cuốn nhau xuống vực sâu,mà chỉ như làm lấy lệ.Hy vọng trở về hiện đại càng ngày càng xaRốt cục là sai lầm ở đâu chứ?.Hắn không phải nên nhu tình yêu thương nàng, để nàng đạt được mục đích về nhà sao?Đêm trước ngày Trừ TịchLong Hiên đế ở Ngưng Lộ Đài thiết yến, truyền những ca kỹ thanh lâu từ xa tới hiến nghệ, không khí thật thái bình.Nữ tử chính giữa đài,cho dù trang điểm hoa diễm cầu kỳ, Phù Lạc vẫn liếc mắt một cái đã nhận ra nàng taMiên Hương lâu- Hoa Diễm cô nương.Một chén dược ấy…nàng đã bỏ đi cơ hội sinh hài tử của mìnhNàng ta cố gắng hết sức, đáng tiếc vẫn múa chẳng ra sao.Mọi người đều tò mò,năm nay sao lại tuyển một vũ nữ tồi như vậy để hiến vũ chứPhù Lạc quay đầu lại,nhìn Long Hiên đế không chớp mắt.Miệng run rẩy mở ra, không biết nên nói gì, thì ra hắn đều biết rồi …Long Hiên đế nhìn đôi môi như cánh hồng run rẩy trước gió của Phù Lạc, nuốt xuống lời của nàng."Trẫm, không muốn nghe bất cứ điều gì hết."Ánh mắt hắn tràn ngập ý cười,nhưng cũng lạnh thấu xương,không thể hiểu rõ.Thật bất đắc dĩHắn lặng im như đã đóng chặt cánh cửa để người khác bước vào lòng mình"Ái phi không thích điệu múa này sao?" Hắn cất cao giọng hỏi, không đợi Phù Lạc đáp lời "Người đâu, đem nàng kia ra ngoài chém,niêm phong kỹ phường của nàng ta, những người có liên quan cũng phải chịu trừng phạt."Long Hiên đế nắm lấy tay Phù Lạc, người ngoài nhìn vào tưởng hắn nhu tình mật ý, giận dữ vì hồng nhan, nhiễm đỏ hậu cung. Mà hắn lại như đang nói trong im lặng rằng: “Chính ngươi đã giết các nàng ấy”Biết rõ là hắn ngoan độc,nhưng Phù Lạc vẫn không thể ngừng trách bản thân, vì sao từng ngu xuẩn nghĩ đến việc lừa gạt hắn,vì sao ngu xuẩn nghĩ rằng có thể khiến hắn giúp nàng trở về nhàNàng cười đến rơi lệ, từng giọt từng giọt lăn dàiĐêm trước Trừ Tịch,một hồi huyết tinh tàn sát, lại tạo thành giai thoại về sự thâm tình của Long Hiên đếCũng tạo thành thanh danh độc ác của Phù Lạc.Hắn như ác ma khống chế nàng diễn xuất theo hắn, hắn từ diễn viên chính trở thành đạo diễn, nàng sao có thể thoát khỏi sự trói buộc của hắn đây?.....