Đôi mắt mệt mỏi chầm chậm mở, đầu cậu nhức nhối vô cùng, cậu cố gắn xác định nơi đây là đâu nhưng không thể, trước mắt cậu chỉ toàn là một màu trắng xóa, toan ngồi dậy nhưng cậu cảm thấy cơ thể nặng trịt, dường như có một cái gì đó đè lên cậu khiến cậu không thể ngồi dậy được _a! Cậu rên khẽ khi bật xuống gối một lần nữa và lần này cậu đã khiến một người sực tỉnh giấc _JOONGGIE!- anh vui mừng nắm lấy tay cậu- EM SAO RỒI? MỆT LẮM KHÔNG? EM CÒN ĐAU Ở CHỔ NÀO KHÔNG? SAO EM KHỜ QUÁ VẬY? ĐẦU EM CÓ SAO KHÔNG? Anh hỏi một tràng, tay không ngừng nắm lấy đôi vai gầy của cậu lắc lấy lắc để khiến đầu cậu càng ong lên _DỪNG LẠI ĐI!-cậu hét lớn khi không chịu nổi những câu hỏi liến thoắng của anh- đây là đâu?- cậu khó chịu _đây là nhà anh, em sao rồi, đầu còn đau không? Sao em ngốc quá vậy, sao lấy chai rượu đó đập vào đầu mình, cũng may là chai đó nhỏ, nếu to một chút chắc chết quá Anh lo lắng vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán rồi khẽ chạm vào vết thương đã được băng bó trên đầu một cách cẩn…
Chương 46
[DBSK Fanfic] Người Tôi YêuTác giả: RồngTruyện Đam MỹĐôi mắt mệt mỏi chầm chậm mở, đầu cậu nhức nhối vô cùng, cậu cố gắn xác định nơi đây là đâu nhưng không thể, trước mắt cậu chỉ toàn là một màu trắng xóa, toan ngồi dậy nhưng cậu cảm thấy cơ thể nặng trịt, dường như có một cái gì đó đè lên cậu khiến cậu không thể ngồi dậy được _a! Cậu rên khẽ khi bật xuống gối một lần nữa và lần này cậu đã khiến một người sực tỉnh giấc _JOONGGIE!- anh vui mừng nắm lấy tay cậu- EM SAO RỒI? MỆT LẮM KHÔNG? EM CÒN ĐAU Ở CHỔ NÀO KHÔNG? SAO EM KHỜ QUÁ VẬY? ĐẦU EM CÓ SAO KHÔNG? Anh hỏi một tràng, tay không ngừng nắm lấy đôi vai gầy của cậu lắc lấy lắc để khiến đầu cậu càng ong lên _DỪNG LẠI ĐI!-cậu hét lớn khi không chịu nổi những câu hỏi liến thoắng của anh- đây là đâu?- cậu khó chịu _đây là nhà anh, em sao rồi, đầu còn đau không? Sao em ngốc quá vậy, sao lấy chai rượu đó đập vào đầu mình, cũng may là chai đó nhỏ, nếu to một chút chắc chết quá Anh lo lắng vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán rồi khẽ chạm vào vết thương đã được băng bó trên đầu một cách cẩn… Yunho dìu Jaejoong vào phòng, nội thất bên trong càng khiến cho cậu kinh ngạc hơn Căn phòng rộng lắm, chúng được trang trí theo lối cổ điển, toàn bộ đèn trong phòng đều được kết thành chùm nhỏ trông rất lãng mạn. Đặt biệt là chiếc giường, chúng được sơn một màu vàng đặt trưng và 4 góc đều có rèm phủ, trông rất ấn tượng-woa! Đẹp quá Yun ah!-tất nhiên rồi, bố cố ý đặt cho chúng ta thì không thể thường được-nó to hơn cả phòng anh và em nữa đó-tất nhiên rồi cưng ah nhưng nếu em muốn thì anh sẽ xây cho em nhé, chịu không?- Yunho đo đến hôn lên chóp mũi cậu-chúng ta sẽ đi tắm trước khi ăn một cái gì đó, em đã ngủ suốt và anh chắc chắn em đang rất đói huh?-em muốn tắm biển trước Vài phút sau. Yunho đưa Jaejoong ra biển sau khi đã năn nỉ gãy lưỡi rằng cậu nên ăn trước khi đi tắm biển, nhưng Jaejoong vốn là một người cố chấp và cậu tất nhiên là không nghe theo lời ông xa của mình rồi-biển đẹp quá anh ơi!- Jaejoong reo lên như một đứa trẻ khi thấy biển- em thích biển lắm lắm luôn đó, thích lắm-anh cũng thích biển nữa, nó khiến cho con người có cảm giác bình yên lắm- Yunho ôm Jaejoong từ đằng sau-em đi bơi đây, em bơi giỏi lắm đấy Jaejoong gỡ tay Yunho ra và chạy nhanh về phía biển, cơn đau âm ỉ ngay mông cậu cũng biến mất tiêu luôn, trong đầu cậu chỉ toàn là biển và cậu chỉ quan tâm tới biển thôi đó Yunho cũng vội chạy theo-cưng ah!- Yunho gọi cậu-huh? “ÙM”-HA HA HA HA, bị lừa nhá Yunho ôm bụng cười sặc sụa khi anh tát nước vào Jaejoong của anh, nhìn gương mặt cậu đơ ra không hiểu chuyện gì thì càng mắc cười hơn-anh dám chơi em?- cậu nhíu mày “ÙM ÙM ÙM”-NÀY THÌ TÁT EM NÀY, CHO ANH CHẾT LUÔN HA HA HA, CHO ANH CHẾT LUÔN-THA CHO ANH CƯNG ƠI, ANH TÁT EM CÓ MỘT CÁI MÀ SAO TÁT LẠI ANH GHÊ QUÁ VẬY? CHẾT MẤT THÔI, BÀ CON ƠI, TÔI BỊ VỢ TÔI ÁM SÁT NÈ HA HA HA Hai người cứ thế tát nước nhau và cười giòn giã, chịu không nổi đòn tát nước của Jaejoong, Yunho vội phóng lên bờ, tất nhiên Jaejoong cũng không chịu thua, cậu cũng vội đuổi theo sau Sau một hồi rượt đuổi chán chế, cậu ngồi phịt xuống và gom lấy cát biển-cưng ah! Mệt rồi ah?- Yunho chạy lại và ngồi kế bên cậu-em không them rượt anh nữa, anh chạy nhanh quá, em xây lâu đài chơi mình ên- Jaejoong giận dỗi đáp-anh xây cùng em nhé-anh biết không?-trời! anh là cao thủ đấy Thế là hai người cùng nhau xây lâu đài cát, Yunho xây rất khéo, anh xây lâu đài vòng quanh lâu đài nhỏ của Jaejoong và chưa đầy 1h mà anh đã xây xong một tòa lâu đài thật to và đẹp-XONG!- anh phủi tay-woa! Anh hay quá, đẹp nữa- Jaejoong trố mắt nhìn ngắm thành của của anh-còn em?-em vẫn chưa xong- cậu chỉ vào đống cát bên trong lâu đàu của Yunho-em biết tại sao anh lại xây lâu đài xung quanh lâu đài của em không?- Yunho ôm chầm lấy Jaejoong-sao vậy?-vì nếu sóng biển đánh vào, lâu đài của anh sẽ chịu trước, sẽ che chở cho lâu đài bé của em, dù lâu đài anh có sập xuống thì nó cũng tạo ra một khối cát bao quanh lấy lâu đài cảu em, sẽ không có sóng biển nào đánh vào được-Yun ah…- cậu cảm động nhìn anh Sao anh lại đối xử tốt với em như vậy chứ? Sao lại vậy? em xứng đáng không Yun? Em thấy mình thật nhỏ bé và vô dụng trước mặt anh, anh quá hoàn hảo, quá tốt Yun ah Joonggie! Anh yêu em rất nhiều, yêu đến nỗi có thể bỏ hết tất cả vì em, thế nên….xin em đừng rời xa anh, ích kỹ cũng được, nhu nhược cũng được, lụy tình cũng được, anh sẽ điên mất nếu không có em bên cạnh em ah, em là tất cả của anh, em là tất cả đấy Joonggie Yunho vội lấy một cụt đá đặt vào trong lâu đài-đây là em, đây là anh nè- Yunho đặt đá vào- còn đây là Hojoong và Jaeyoon- anh đặt hai cục đá nhỏ hơn vào-Hojoong, Jaeyoon?- cậu ngạc nhiên nhìn anh- ai vậy anh?-là bé Heo và bé Gấu của chúng ta đấy, mai mốt em sinh con trai, anh sẽ đặt tên là Hojoong, con gái sẽ là Jaeyoon nhé, Jaeyoon sẽ xinh đẹp y như umma bé vậy đó, lại hiền lành, đảm đang nhé, còn Hojoong thì giống bố này, sẽ yêu thương umma và che chở umma bé suốt đời nhé-Jaeyoon? Hojoong?- Jaejoong mỉm cười- dễ thương lắm-thật ra thì anh muốn em sinh cho anh 20 đứa con trai và 25 đứa con gái cơ- anh chun mũi nhìn cậu-CÁI GÌ? ANH GIẾT EM HẢ?- cậu hét lên-em yên tâm! Anh sẽ ráng đi làm kiếm tiền nuôi cả nhà mà, anh sẽ kiếm tiền nuôi cho bé út của mình sung sướng tới già luôn, yên tâm nha em yêu- anh nói chắc nịt-ực- cậu nuốt nước bọt- anh….anh không nói đùa chứ?-không- anh vô tư- anh muốn thật mà-ANH TỰ ĐI MÀ SINH LẤY, EM KHÔNG PHẢI LÀ HEO, HỨ!- cậu hét lên-ấy ấy cưng ah! Đừng để người ta nhìn chứ, bỏ đi bỏ đi, sinh một lần không được thì sinh từng năm, sinh năm 1 nhá, hay tốt nhất là sinh đôi, sinh 3 đi, cho nhanh- anh vuốt lưng cậu-Jung Yunho!- cậu lườm anh-được rồi được rồi, sinh năm 1 vậy, anh thương vợ anh mà, hay là chúng mình chụp hình đi, anh thợ ah! Lại đây nào Jaejoong tạm gát lại chuyện đó, cậu cùng Yunho cười rất tươi bên lâu đài cát của mình Buổi tối-ya! Sao bịt mắt em vậy?- Jaejoong vừa nói vừa cố gỡ tay anh ra-bí mật không thể bật mí mà, sắp tới rồi- Yunho động viên- tèn tén ten Jaejoong kinh ngạc nhìn bàn tiệc trước mặt mình Chiếc bàn gỗ hình vuông với những món ăn ngon mắt trên đó bên cạnh là hai ly rượu và cây nến thơm thoang thoảng khiến cậu rất dễ chịu-đẹp quá- Jaejoong thốt lên-mời vợ yêu ngồi!- Yunho lịch sự nhấc ghế ra cho cậu Đợi Jaejoong ngồi xuống, Yunho mới chạy lại ghế kế bên-thấy sao cưng?- anh hí hửng Cố gắn che giấu cảm xúc của mình cậu nói cứng-cũng đẹp, cũng có ấn tượng đấy, nhưng mà thiếu-thiếu gì?- anh mở to mắt-nhạc- cậu búng ngón tay-tưởng gì, chuyện nhỏ Yunho búng tay, lập tức, một nhóm các cô gái bước ra và bắt đầu vũ điệu nổi tiếng của họ- múa bụng Đến lúc này, Jaejoong thật không biết phải nói gì, cậu che miệng ngỡ ngàng nhìn những người đang múa trước mặt, thật là một khung cảnh lãng mạn mà cậu từng biết, từ khi quen anh và lấy anh, anh đã khiến cậu bao nhiêu lần ngạc nhiên rồi nhỉ?
Yunho dìu Jaejoong vào phòng, nội thất bên trong càng khiến cho cậu kinh ngạc hơn
Căn phòng rộng lắm, chúng được trang trí theo lối cổ điển, toàn bộ đèn trong phòng đều được kết
thành chùm nhỏ trông rất lãng mạn. Đặt biệt là chiếc giường, chúng được sơn một màu vàng đặt trưng
và 4 góc đều có rèm phủ, trông rất ấn tượng
-woa! Đẹp quá Yun ah!
-tất nhiên rồi, bố cố ý đặt cho chúng ta thì không thể thường được
-nó to hơn cả phòng anh và em nữa đó
-tất nhiên rồi cưng ah nhưng nếu em muốn thì anh sẽ xây cho em nhé, chịu không?- Yunho đo đến hôn
lên chóp mũi cậu
-chúng ta sẽ đi tắm trước khi ăn một cái gì đó, em đã ngủ suốt và anh chắc chắn em đang rất đói huh?
-em muốn tắm biển trước
Vài phút sau. Yunho đưa Jaejoong ra biển sau khi đã năn nỉ gãy lưỡi rằng cậu nên ăn trước khi đi tắm
biển, nhưng Jaejoong vốn là một người cố chấp và cậu tất nhiên là không nghe theo lời ông xa của
mình rồi
-biển đẹp quá anh ơi!- Jaejoong reo lên như một đứa trẻ khi thấy biển- em thích biển lắm lắm luôn đó,
thích lắm
-anh cũng thích biển nữa, nó khiến cho con người có cảm giác bình yên lắm- Yunho ôm Jaejoong từ
đằng sau
-em đi bơi đây, em bơi giỏi lắm đấy
Jaejoong gỡ tay Yunho ra và chạy nhanh về phía biển, cơn đau âm ỉ ngay mông cậu cũng biến mất tiêu
luôn, trong đầu cậu chỉ toàn là biển và cậu chỉ quan tâm tới biển thôi đó
Yunho cũng vội chạy theo
-cưng ah!- Yunho gọi cậu
-huh?
“ÙM”
-HA HA HA HA, bị lừa nhá
Yunho ôm bụng cười sặc sụa khi anh tát nước vào Jaejoong của anh, nhìn gương mặt cậu đơ ra không
hiểu chuyện gì thì càng mắc cười hơn
-anh dám chơi em?- cậu nhíu mày
“ÙM ÙM ÙM”
-NÀY THÌ TÁT EM NÀY, CHO ANH CHẾT LUÔN HA HA HA, CHO ANH CHẾT LUÔN
-THA CHO ANH CƯNG ƠI, ANH TÁT EM CÓ MỘT CÁI MÀ SAO TÁT LẠI ANH GHÊ QUÁ VẬY? CHẾT MẤT
THÔI, BÀ CON ƠI, TÔI BỊ VỢ TÔI ÁM SÁT NÈ HA HA HA
Hai người cứ thế tát nước nhau và cười giòn giã, chịu không nổi đòn tát nước của Jaejoong, Yunho vội
phóng lên bờ, tất nhiên Jaejoong cũng không chịu thua, cậu cũng vội đuổi theo sau
Sau một hồi rượt đuổi chán chế, cậu ngồi phịt xuống và gom lấy cát biển
-cưng ah! Mệt rồi ah?- Yunho chạy lại và ngồi kế bên cậu
-em không them rượt anh nữa, anh chạy nhanh quá, em xây lâu đài chơi mình ên- Jaejoong giận dỗi
đáp
-anh xây cùng em nhé
-anh biết không?
-trời! anh là cao thủ đấy
Thế là hai người cùng nhau xây lâu đài cát, Yunho xây rất khéo, anh xây lâu đài vòng quanh lâu đài nhỏ
của Jaejoong và chưa đầy 1h mà anh đã xây xong một tòa lâu đài thật to và đẹp
-XONG!- anh phủi tay
-woa! Anh hay quá, đẹp nữa- Jaejoong trố mắt nhìn ngắm thành của của anh
-còn em?
-em vẫn chưa xong- cậu chỉ vào đống cát bên trong lâu đàu của Yunho
-em biết tại sao anh lại xây lâu đài xung quanh lâu đài của em không?- Yunho ôm chầm lấy Jaejoong
-sao vậy?
-vì nếu sóng biển đánh vào, lâu đài của anh sẽ chịu trước, sẽ che chở cho lâu đài bé của em, dù lâu
đài anh có sập xuống thì nó cũng tạo ra một khối cát bao quanh lấy lâu đài cảu em, sẽ không có sóng
biển nào đánh vào được
-Yun ah…- cậu cảm động nhìn anh
Sao anh lại đối xử tốt với em như vậy chứ? Sao lại vậy? em xứng đáng không Yun? Em thấy mình thật nhỏ bé và vô dụng trước mặt anh, anh quá hoàn hảo, quá tốt Yun ah
Joonggie! Anh yêu em rất nhiều, yêu đến nỗi có thể bỏ hết tất cả vì em, thế nên….xin em đừng rời xa anh, ích kỹ cũng được, nhu nhược cũng được, lụy tình cũng được, anh sẽ điên mất nếu không có em
bên cạnh em ah, em là tất cả của anh, em là tất cả đấy Joonggie
Yunho vội lấy một cụt đá đặt vào trong lâu đài
-đây là em, đây là anh nè- Yunho đặt đá vào- còn đây là Hojoong và Jaeyoon- anh đặt hai cục đá nhỏ
hơn vào
-Hojoong, Jaeyoon?- cậu ngạc nhiên nhìn anh- ai vậy anh?
-là bé Heo và bé Gấu của chúng ta đấy, mai mốt em sinh con trai, anh sẽ đặt tên là Hojoong, con gái
sẽ là Jaeyoon nhé, Jaeyoon sẽ xinh đẹp y như umma bé vậy đó, lại hiền lành, đảm đang nhé, còn
Hojoong thì giống bố này, sẽ yêu thương umma và che chở umma bé suốt đời nhé
-Jaeyoon? Hojoong?- Jaejoong mỉm cười- dễ thương lắm
-thật ra thì anh muốn em sinh cho anh 20 đứa con trai và 25 đứa con gái cơ- anh chun mũi nhìn cậu
-CÁI GÌ? ANH GIẾT EM HẢ?- cậu hét lên
-em yên tâm! Anh sẽ ráng đi làm kiếm tiền nuôi cả nhà mà, anh sẽ kiếm tiền nuôi cho bé út của mình
sung sướng tới già luôn, yên tâm nha em yêu- anh nói chắc nịt
-ực- cậu nuốt nước bọt- anh….anh không nói đùa chứ?
-không- anh vô tư- anh muốn thật mà
-ANH TỰ ĐI MÀ SINH LẤY, EM KHÔNG PHẢI LÀ HEO, HỨ!- cậu hét lên
-ấy ấy cưng ah! Đừng để người ta nhìn chứ, bỏ đi bỏ đi, sinh một lần không được thì sinh từng năm,
sinh năm 1 nhá, hay tốt nhất là sinh đôi, sinh 3 đi, cho nhanh- anh vuốt lưng cậu
-Jung Yunho!- cậu lườm anh
-được rồi được rồi, sinh năm 1 vậy, anh thương vợ anh mà, hay là chúng mình chụp hình đi, anh thợ
ah! Lại đây nào
Jaejoong tạm gát lại chuyện đó, cậu cùng Yunho cười rất tươi bên lâu đài cát của mình
Buổi tối
-ya! Sao bịt mắt em vậy?- Jaejoong vừa nói vừa cố gỡ tay anh ra
-bí mật không thể bật mí mà, sắp tới rồi- Yunho động viên- tèn tén ten
Jaejoong kinh ngạc nhìn bàn tiệc trước mặt mình
Chiếc bàn gỗ hình vuông với những món ăn ngon mắt trên đó bên cạnh là hai ly rượu và cây nến thơm
thoang thoảng khiến cậu rất dễ chịu
-đẹp quá- Jaejoong thốt lên
-mời vợ yêu ngồi!- Yunho lịch sự nhấc ghế ra cho cậu
Đợi Jaejoong ngồi xuống, Yunho mới chạy lại ghế kế bên
-thấy sao cưng?- anh hí hửng
Cố gắn che giấu cảm xúc của mình cậu nói cứng
-cũng đẹp, cũng có ấn tượng đấy, nhưng mà thiếu
-thiếu gì?- anh mở to mắt
-nhạc- cậu búng ngón tay
-tưởng gì, chuyện nhỏ
Yunho búng tay, lập tức, một nhóm các cô gái bước ra và bắt đầu vũ điệu nổi tiếng của họ- múa bụng
Đến lúc này, Jaejoong thật không biết phải nói gì, cậu che miệng ngỡ ngàng nhìn những người đang
múa trước mặt, thật là một khung cảnh lãng mạn mà cậu từng biết, từ khi quen anh và lấy anh, anh đã
khiến cậu bao nhiêu lần ngạc nhiên rồi nhỉ?
[DBSK Fanfic] Người Tôi YêuTác giả: RồngTruyện Đam MỹĐôi mắt mệt mỏi chầm chậm mở, đầu cậu nhức nhối vô cùng, cậu cố gắn xác định nơi đây là đâu nhưng không thể, trước mắt cậu chỉ toàn là một màu trắng xóa, toan ngồi dậy nhưng cậu cảm thấy cơ thể nặng trịt, dường như có một cái gì đó đè lên cậu khiến cậu không thể ngồi dậy được _a! Cậu rên khẽ khi bật xuống gối một lần nữa và lần này cậu đã khiến một người sực tỉnh giấc _JOONGGIE!- anh vui mừng nắm lấy tay cậu- EM SAO RỒI? MỆT LẮM KHÔNG? EM CÒN ĐAU Ở CHỔ NÀO KHÔNG? SAO EM KHỜ QUÁ VẬY? ĐẦU EM CÓ SAO KHÔNG? Anh hỏi một tràng, tay không ngừng nắm lấy đôi vai gầy của cậu lắc lấy lắc để khiến đầu cậu càng ong lên _DỪNG LẠI ĐI!-cậu hét lớn khi không chịu nổi những câu hỏi liến thoắng của anh- đây là đâu?- cậu khó chịu _đây là nhà anh, em sao rồi, đầu còn đau không? Sao em ngốc quá vậy, sao lấy chai rượu đó đập vào đầu mình, cũng may là chai đó nhỏ, nếu to một chút chắc chết quá Anh lo lắng vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán rồi khẽ chạm vào vết thương đã được băng bó trên đầu một cách cẩn… Yunho dìu Jaejoong vào phòng, nội thất bên trong càng khiến cho cậu kinh ngạc hơn Căn phòng rộng lắm, chúng được trang trí theo lối cổ điển, toàn bộ đèn trong phòng đều được kết thành chùm nhỏ trông rất lãng mạn. Đặt biệt là chiếc giường, chúng được sơn một màu vàng đặt trưng và 4 góc đều có rèm phủ, trông rất ấn tượng-woa! Đẹp quá Yun ah!-tất nhiên rồi, bố cố ý đặt cho chúng ta thì không thể thường được-nó to hơn cả phòng anh và em nữa đó-tất nhiên rồi cưng ah nhưng nếu em muốn thì anh sẽ xây cho em nhé, chịu không?- Yunho đo đến hôn lên chóp mũi cậu-chúng ta sẽ đi tắm trước khi ăn một cái gì đó, em đã ngủ suốt và anh chắc chắn em đang rất đói huh?-em muốn tắm biển trước Vài phút sau. Yunho đưa Jaejoong ra biển sau khi đã năn nỉ gãy lưỡi rằng cậu nên ăn trước khi đi tắm biển, nhưng Jaejoong vốn là một người cố chấp và cậu tất nhiên là không nghe theo lời ông xa của mình rồi-biển đẹp quá anh ơi!- Jaejoong reo lên như một đứa trẻ khi thấy biển- em thích biển lắm lắm luôn đó, thích lắm-anh cũng thích biển nữa, nó khiến cho con người có cảm giác bình yên lắm- Yunho ôm Jaejoong từ đằng sau-em đi bơi đây, em bơi giỏi lắm đấy Jaejoong gỡ tay Yunho ra và chạy nhanh về phía biển, cơn đau âm ỉ ngay mông cậu cũng biến mất tiêu luôn, trong đầu cậu chỉ toàn là biển và cậu chỉ quan tâm tới biển thôi đó Yunho cũng vội chạy theo-cưng ah!- Yunho gọi cậu-huh? “ÙM”-HA HA HA HA, bị lừa nhá Yunho ôm bụng cười sặc sụa khi anh tát nước vào Jaejoong của anh, nhìn gương mặt cậu đơ ra không hiểu chuyện gì thì càng mắc cười hơn-anh dám chơi em?- cậu nhíu mày “ÙM ÙM ÙM”-NÀY THÌ TÁT EM NÀY, CHO ANH CHẾT LUÔN HA HA HA, CHO ANH CHẾT LUÔN-THA CHO ANH CƯNG ƠI, ANH TÁT EM CÓ MỘT CÁI MÀ SAO TÁT LẠI ANH GHÊ QUÁ VẬY? CHẾT MẤT THÔI, BÀ CON ƠI, TÔI BỊ VỢ TÔI ÁM SÁT NÈ HA HA HA Hai người cứ thế tát nước nhau và cười giòn giã, chịu không nổi đòn tát nước của Jaejoong, Yunho vội phóng lên bờ, tất nhiên Jaejoong cũng không chịu thua, cậu cũng vội đuổi theo sau Sau một hồi rượt đuổi chán chế, cậu ngồi phịt xuống và gom lấy cát biển-cưng ah! Mệt rồi ah?- Yunho chạy lại và ngồi kế bên cậu-em không them rượt anh nữa, anh chạy nhanh quá, em xây lâu đài chơi mình ên- Jaejoong giận dỗi đáp-anh xây cùng em nhé-anh biết không?-trời! anh là cao thủ đấy Thế là hai người cùng nhau xây lâu đài cát, Yunho xây rất khéo, anh xây lâu đài vòng quanh lâu đài nhỏ của Jaejoong và chưa đầy 1h mà anh đã xây xong một tòa lâu đài thật to và đẹp-XONG!- anh phủi tay-woa! Anh hay quá, đẹp nữa- Jaejoong trố mắt nhìn ngắm thành của của anh-còn em?-em vẫn chưa xong- cậu chỉ vào đống cát bên trong lâu đàu của Yunho-em biết tại sao anh lại xây lâu đài xung quanh lâu đài của em không?- Yunho ôm chầm lấy Jaejoong-sao vậy?-vì nếu sóng biển đánh vào, lâu đài của anh sẽ chịu trước, sẽ che chở cho lâu đài bé của em, dù lâu đài anh có sập xuống thì nó cũng tạo ra một khối cát bao quanh lấy lâu đài cảu em, sẽ không có sóng biển nào đánh vào được-Yun ah…- cậu cảm động nhìn anh Sao anh lại đối xử tốt với em như vậy chứ? Sao lại vậy? em xứng đáng không Yun? Em thấy mình thật nhỏ bé và vô dụng trước mặt anh, anh quá hoàn hảo, quá tốt Yun ah Joonggie! Anh yêu em rất nhiều, yêu đến nỗi có thể bỏ hết tất cả vì em, thế nên….xin em đừng rời xa anh, ích kỹ cũng được, nhu nhược cũng được, lụy tình cũng được, anh sẽ điên mất nếu không có em bên cạnh em ah, em là tất cả của anh, em là tất cả đấy Joonggie Yunho vội lấy một cụt đá đặt vào trong lâu đài-đây là em, đây là anh nè- Yunho đặt đá vào- còn đây là Hojoong và Jaeyoon- anh đặt hai cục đá nhỏ hơn vào-Hojoong, Jaeyoon?- cậu ngạc nhiên nhìn anh- ai vậy anh?-là bé Heo và bé Gấu của chúng ta đấy, mai mốt em sinh con trai, anh sẽ đặt tên là Hojoong, con gái sẽ là Jaeyoon nhé, Jaeyoon sẽ xinh đẹp y như umma bé vậy đó, lại hiền lành, đảm đang nhé, còn Hojoong thì giống bố này, sẽ yêu thương umma và che chở umma bé suốt đời nhé-Jaeyoon? Hojoong?- Jaejoong mỉm cười- dễ thương lắm-thật ra thì anh muốn em sinh cho anh 20 đứa con trai và 25 đứa con gái cơ- anh chun mũi nhìn cậu-CÁI GÌ? ANH GIẾT EM HẢ?- cậu hét lên-em yên tâm! Anh sẽ ráng đi làm kiếm tiền nuôi cả nhà mà, anh sẽ kiếm tiền nuôi cho bé út của mình sung sướng tới già luôn, yên tâm nha em yêu- anh nói chắc nịt-ực- cậu nuốt nước bọt- anh….anh không nói đùa chứ?-không- anh vô tư- anh muốn thật mà-ANH TỰ ĐI MÀ SINH LẤY, EM KHÔNG PHẢI LÀ HEO, HỨ!- cậu hét lên-ấy ấy cưng ah! Đừng để người ta nhìn chứ, bỏ đi bỏ đi, sinh một lần không được thì sinh từng năm, sinh năm 1 nhá, hay tốt nhất là sinh đôi, sinh 3 đi, cho nhanh- anh vuốt lưng cậu-Jung Yunho!- cậu lườm anh-được rồi được rồi, sinh năm 1 vậy, anh thương vợ anh mà, hay là chúng mình chụp hình đi, anh thợ ah! Lại đây nào Jaejoong tạm gát lại chuyện đó, cậu cùng Yunho cười rất tươi bên lâu đài cát của mình Buổi tối-ya! Sao bịt mắt em vậy?- Jaejoong vừa nói vừa cố gỡ tay anh ra-bí mật không thể bật mí mà, sắp tới rồi- Yunho động viên- tèn tén ten Jaejoong kinh ngạc nhìn bàn tiệc trước mặt mình Chiếc bàn gỗ hình vuông với những món ăn ngon mắt trên đó bên cạnh là hai ly rượu và cây nến thơm thoang thoảng khiến cậu rất dễ chịu-đẹp quá- Jaejoong thốt lên-mời vợ yêu ngồi!- Yunho lịch sự nhấc ghế ra cho cậu Đợi Jaejoong ngồi xuống, Yunho mới chạy lại ghế kế bên-thấy sao cưng?- anh hí hửng Cố gắn che giấu cảm xúc của mình cậu nói cứng-cũng đẹp, cũng có ấn tượng đấy, nhưng mà thiếu-thiếu gì?- anh mở to mắt-nhạc- cậu búng ngón tay-tưởng gì, chuyện nhỏ Yunho búng tay, lập tức, một nhóm các cô gái bước ra và bắt đầu vũ điệu nổi tiếng của họ- múa bụng Đến lúc này, Jaejoong thật không biết phải nói gì, cậu che miệng ngỡ ngàng nhìn những người đang múa trước mặt, thật là một khung cảnh lãng mạn mà cậu từng biết, từ khi quen anh và lấy anh, anh đã khiến cậu bao nhiêu lần ngạc nhiên rồi nhỉ?