Tác giả:

-“Ngươi… Các ngươi là ai?” Vương Kim Sa nét mặt kinh hoàng nhìn đám nam nhân trước mắt. Vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy một đám nam nhâm đứng trước mắt, cơ hồ có chút sợ hãi. Thập Công Chúa được yêu mến như cô, vốn trước nay suy nghĩ rất đơn giản. Ai Ai cũng là người tốt. Thế nhưng, đám nam nhân này, nhìn ngang nhìn dọc không ra tốt chỗ nào. Không sao. Có thể là vẻ ngoài không được đẹp đẽ nên mới thế. -“Đại ca. huynh nghĩ nên đòi bao nhiêu?” -“Ít nhất cũng 10 vạn. Đằng nào cũng là công chúa cơ mà” -“Nếu lão hôn quân đó không chịu? 10 vạn… có vẻ hơi cao a.” -“Vậy chúng ta chặt một ngón tay của con bé này. Nhất định khiến lão ta sợ hãi mà nôn ra. Nếu lão không thèm để tâm, xem như chúng ta mây mưa với con bé này cũng được.” Oa… Cái này không gọi là người tốt đâu a. Cái gì mà muốn chặt ngón tay cô? Mây mưa là cái gì chứ? Mặc kệ là gì. Chặt ngón tay nhất định rất đau a. Kim Sa không kịp nghe thêm điều gì, chỉ nghe tới việc mình sẽ bị chặt tay, cư nhiên chỉ còn nghe loáng thoáng, nhanh chóng…

Chương 2: Ở chung

Tiểu Bạch, Ở Bên AnhTác giả: Rin LaLaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-“Ngươi… Các ngươi là ai?” Vương Kim Sa nét mặt kinh hoàng nhìn đám nam nhân trước mắt. Vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy một đám nam nhâm đứng trước mắt, cơ hồ có chút sợ hãi. Thập Công Chúa được yêu mến như cô, vốn trước nay suy nghĩ rất đơn giản. Ai Ai cũng là người tốt. Thế nhưng, đám nam nhân này, nhìn ngang nhìn dọc không ra tốt chỗ nào. Không sao. Có thể là vẻ ngoài không được đẹp đẽ nên mới thế. -“Đại ca. huynh nghĩ nên đòi bao nhiêu?” -“Ít nhất cũng 10 vạn. Đằng nào cũng là công chúa cơ mà” -“Nếu lão hôn quân đó không chịu? 10 vạn… có vẻ hơi cao a.” -“Vậy chúng ta chặt một ngón tay của con bé này. Nhất định khiến lão ta sợ hãi mà nôn ra. Nếu lão không thèm để tâm, xem như chúng ta mây mưa với con bé này cũng được.” Oa… Cái này không gọi là người tốt đâu a. Cái gì mà muốn chặt ngón tay cô? Mây mưa là cái gì chứ? Mặc kệ là gì. Chặt ngón tay nhất định rất đau a. Kim Sa không kịp nghe thêm điều gì, chỉ nghe tới việc mình sẽ bị chặt tay, cư nhiên chỉ còn nghe loáng thoáng, nhanh chóng… Mấy ngày hôm sau, Nhóc con kia cuối cùng cũng chấp nhận một sự thật khá là kinh hoàng. Cô là xuyên không tới tương lai. Lúc đầu, cảm giác của cô chỉ độc một chữ sợ. Nước mắt cũng tuôn xa xả khiến Vương Anh không tài nào kiềm chế nổi, phát điên hét ầm lên. Cuối cùng, nghe Vương Anh hứa sẽ tìm cách đưa cô trở về, cô mới gạt nước mắt, gật đầu, ngây thơ tin tưởng.Vương Anh dụ được nhóc con kia ngừng khóc cũng là một kì tích lớn. Mấy ngày sau đó cực kì chăm chút, tránh cho cô bé kích động.-“Tiểu Bạch, thích ăn gì? Anh đi chợ.”Vương Anh ló mặt vào trong phòng Kim Sa, hét ầm lên. Kim Sa mấy ngày hôm đó bị gọi Tiểu Bạch cũng đã quen dần. Lúc đầu, cô bé cứ giãy nảy lên. Cái tên Kim Sa của người ta đẹp ngời ngời như thế, tự nhiên gọi Tiểu Bạch, không chịu là đúng rồi. Thế nhưng Vương Anh bá đạo, một mực gọi Tiểu Bạch, cô bé cũng đành xuôi theo. Nam nhân này rất nóng tính. Nếu cô làm anh ta tức giận, anh ta chắc chắn sẽ không đưa cô về nhà.

Mấy ngày hôm sau, Nhóc con kia cuối cùng cũng chấp nhận một sự thật khá là kinh hoàng. Cô là xuyên không tới tương lai. Lúc đầu, cảm giác của cô chỉ độc một chữ sợ. Nước mắt cũng tuôn xa xả khiến Vương Anh không tài nào kiềm chế nổi, phát điên hét ầm lên. Cuối cùng, nghe Vương Anh hứa sẽ tìm cách đưa cô trở về, cô mới gạt nước mắt, gật đầu, ngây thơ tin tưởng.

Vương Anh dụ được nhóc con kia ngừng khóc cũng là một kì tích lớn. Mấy ngày sau đó cực kì chăm chút, tránh cho cô bé kích động.

-“Tiểu Bạch, thích ăn gì? Anh đi chợ.”

Vương Anh ló mặt vào trong phòng Kim Sa, hét ầm lên. Kim Sa mấy ngày hôm đó bị gọi Tiểu Bạch cũng đã quen dần. Lúc đầu, cô bé cứ giãy nảy lên. Cái tên Kim Sa của người ta đẹp ngời ngời như thế, tự nhiên gọi Tiểu Bạch, không chịu là đúng rồi. Thế nhưng Vương Anh bá đạo, một mực gọi Tiểu Bạch, cô bé cũng đành xuôi theo. Nam nhân này rất nóng tính. Nếu cô làm anh ta tức giận, anh ta chắc chắn sẽ không đưa cô về nhà.

Tiểu Bạch, Ở Bên AnhTác giả: Rin LaLaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không-“Ngươi… Các ngươi là ai?” Vương Kim Sa nét mặt kinh hoàng nhìn đám nam nhân trước mắt. Vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy một đám nam nhâm đứng trước mắt, cơ hồ có chút sợ hãi. Thập Công Chúa được yêu mến như cô, vốn trước nay suy nghĩ rất đơn giản. Ai Ai cũng là người tốt. Thế nhưng, đám nam nhân này, nhìn ngang nhìn dọc không ra tốt chỗ nào. Không sao. Có thể là vẻ ngoài không được đẹp đẽ nên mới thế. -“Đại ca. huynh nghĩ nên đòi bao nhiêu?” -“Ít nhất cũng 10 vạn. Đằng nào cũng là công chúa cơ mà” -“Nếu lão hôn quân đó không chịu? 10 vạn… có vẻ hơi cao a.” -“Vậy chúng ta chặt một ngón tay của con bé này. Nhất định khiến lão ta sợ hãi mà nôn ra. Nếu lão không thèm để tâm, xem như chúng ta mây mưa với con bé này cũng được.” Oa… Cái này không gọi là người tốt đâu a. Cái gì mà muốn chặt ngón tay cô? Mây mưa là cái gì chứ? Mặc kệ là gì. Chặt ngón tay nhất định rất đau a. Kim Sa không kịp nghe thêm điều gì, chỉ nghe tới việc mình sẽ bị chặt tay, cư nhiên chỉ còn nghe loáng thoáng, nhanh chóng… Mấy ngày hôm sau, Nhóc con kia cuối cùng cũng chấp nhận một sự thật khá là kinh hoàng. Cô là xuyên không tới tương lai. Lúc đầu, cảm giác của cô chỉ độc một chữ sợ. Nước mắt cũng tuôn xa xả khiến Vương Anh không tài nào kiềm chế nổi, phát điên hét ầm lên. Cuối cùng, nghe Vương Anh hứa sẽ tìm cách đưa cô trở về, cô mới gạt nước mắt, gật đầu, ngây thơ tin tưởng.Vương Anh dụ được nhóc con kia ngừng khóc cũng là một kì tích lớn. Mấy ngày sau đó cực kì chăm chút, tránh cho cô bé kích động.-“Tiểu Bạch, thích ăn gì? Anh đi chợ.”Vương Anh ló mặt vào trong phòng Kim Sa, hét ầm lên. Kim Sa mấy ngày hôm đó bị gọi Tiểu Bạch cũng đã quen dần. Lúc đầu, cô bé cứ giãy nảy lên. Cái tên Kim Sa của người ta đẹp ngời ngời như thế, tự nhiên gọi Tiểu Bạch, không chịu là đúng rồi. Thế nhưng Vương Anh bá đạo, một mực gọi Tiểu Bạch, cô bé cũng đành xuôi theo. Nam nhân này rất nóng tính. Nếu cô làm anh ta tức giận, anh ta chắc chắn sẽ không đưa cô về nhà.

Chương 2: Ở chung