Ngồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào…

Chương 17

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Chính Lăng Vương phủlúc này hiện đang vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn không phải bộ dáng rốiloạn như trong tưởng tượng của đám ngoại tặc, việc xâm nhập vào đây đểđiều tra lại là điều hoàn toàn không thể, cho nên bọn hắn không còn cách nào khác là ở bên ngoài quan sát sau đó phán đoán từng động tĩnh bêntrong. Tuy nhiên, sự yên lặng này lại gây ra rất nhiều nghi vấn cho bọnhọ, không biết là hoàng đế đang cố ém chuyện Đông Phương Thiên Diệp đãchết hay đây là cái bẫy đặt ra cho bọn họ. Rất nhiều giả thuyết được đặt ra, tuy nhiên lại không có một ai nghi ngờ về cái chết của Đông Phương Thiên Diệp cả bởi vì trong tư tưởng của bọn họ, việc Đông Phương ThiênDiệp còn sống là chuyện hoàn toàn không có khả năng.Ở trongphòng ngủ chính tại Định Phong Hiên của Đông Phương Thiên Diệp hiện giờ, điều duy nhất bọn họ cho rằng không có khả năng xảy ra nhất lại đangdiễn ra, Đông Phương Thiên Diệp tỉnh lại.Đông Phương ThiênDiệp giơ tay sờ vết thương trên vai, cảm giác đau đớn truyền đến chứngtỏ toàn bộ sự việc ngày hôm qua đều là thật, người nữ nhân đó…hắn biếtnàng ấy tên Mạc Tử Liên, nhưng rõ ràng nàng ấy chỉ là một nữ nhân trongphủ của tam đệ thôi không phải sao, làm sao lại có thể giải được chấtđộc mà tên áo đen cho rằng không có thuốc giải chứ?Hắnkhông nghi ngờ về việc tên áo đen đó khẳng định đây là kịch độc mất mạng trong tức khắc, sự tự tin trên mặt hắn lúc đó, cả cái cảm giác cái chết đang đến gần mà hắn cảm nhận được lúc đó đều là sự thật. Nhưng việc hôm nay hắn còn sống cũng là thật, như vậy chỉ có thể có một giải thích duy nhất đó là nàng ấy đã giải độc cho hắn. Vấn đề là trong tư liệu mà hắncho người điều tra về nàng trở về báo lại không hề nói nàng đã từng học y thuật a, vậy cái này phải giải thích làm sao?Trong khi ĐôngPhương Thiên Diệp vẫn còn đang rối rắm về những việc đã xảy ra ngày hômqua, cánh của phòng ngủ bỗng “két” một tiếng mở ra, Đông Phương ThiênTường và Đông Phương Thiên Trạch trước sau bước vào, theo sau họ là mấy lão thái y đứng đầu đội ngũ thái y viện trong hoàng cung, còn có cảtiểu cô nương Đông Phương Thiên Nhan đang rụt rè bước đằng sau. Huynh đệ Đông Phương sau khi thấy Đông Phương Thiên Diệp đã tỉnh lại, hiện đangmở mắt nằm trên giường liền thở phào nhẹ nhõm, lập tức ra lệnh cho mấylão thái y ở đằng sau nhanh chóng bắt mạch kiểm tra cho Đông PhươngThiên Diệp.Mấy lão thái y sau khi bắt mạch cho Đông PhươngThiên Diệp đều khẳng định rằng hắn vừa mới bị trúng kịch độc, cơ thể bịsuy kiệt nghiêm trọng cần phải tịnh dưỡng một thời gian, cũng sẽ khôngcó di chứng gì đặc biệt sau này. Hai huynh đệ bên này nghe thái y nóinhư vậy liền yên lòng, lại hỏi thái y về loại kịch độc đó, nhưng lúc này các thái y lại đồng loạt lắc đầu tỏ vẻ bản thân chưa từng gặp qua loạikịch độc nào kì lạ như vậy. Kết luận này khiến cho Đông Phương ThiênTường bắt đầu nghi hoặc, trong lòng lại không khỏi bất an, nếu có mộtchất độc như vậy tồn tại không phải Đông Lăng quốc cũng sẽ bị đe dọa hay sao? Lại nhớ ra cái gì đó, hắn lập tức quay sang hỏi Đông Phương ThiênDiệp vẫn đang suy tư trên giường: “Lão nhị, ngày hôm qua rốt cuộc là aiđã cứu đệ, đệ có biết không?”

Chính Lăng Vương phủlúc này hiện đang vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn không phải bộ dáng rốiloạn như trong tưởng tượng của đám ngoại tặc, việc xâm nhập vào đây đểđiều tra lại là điều hoàn toàn không thể, cho nên bọn hắn không còn cách nào khác là ở bên ngoài quan sát sau đó phán đoán từng động tĩnh bêntrong. Tuy nhiên, sự yên lặng này lại gây ra rất nhiều nghi vấn cho bọnhọ, không biết là hoàng đế đang cố ém chuyện Đông Phương Thiên Diệp đãchết hay đây là cái bẫy đặt ra cho bọn họ. Rất nhiều giả thuyết được đặt ra, tuy nhiên lại không có một ai nghi ngờ về cái chết của Đông Phương Thiên Diệp cả bởi vì trong tư tưởng của bọn họ, việc Đông Phương ThiênDiệp còn sống là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Ở trongphòng ngủ chính tại Định Phong Hiên của Đông Phương Thiên Diệp hiện giờ, điều duy nhất bọn họ cho rằng không có khả năng xảy ra nhất lại đangdiễn ra, Đông Phương Thiên Diệp tỉnh lại.

Đông Phương ThiênDiệp giơ tay sờ vết thương trên vai, cảm giác đau đớn truyền đến chứngtỏ toàn bộ sự việc ngày hôm qua đều là thật, người nữ nhân đó…hắn biếtnàng ấy tên Mạc Tử Liên, nhưng rõ ràng nàng ấy chỉ là một nữ nhân trongphủ của tam đệ thôi không phải sao, làm sao lại có thể giải được chấtđộc mà tên áo đen cho rằng không có thuốc giải chứ?

Hắnkhông nghi ngờ về việc tên áo đen đó khẳng định đây là kịch độc mất mạng trong tức khắc, sự tự tin trên mặt hắn lúc đó, cả cái cảm giác cái chết đang đến gần mà hắn cảm nhận được lúc đó đều là sự thật. Nhưng việc hôm nay hắn còn sống cũng là thật, như vậy chỉ có thể có một giải thích duy nhất đó là nàng ấy đã giải độc cho hắn. Vấn đề là trong tư liệu mà hắncho người điều tra về nàng trở về báo lại không hề nói nàng đã từng học y thuật a, vậy cái này phải giải thích làm sao?

Trong khi ĐôngPhương Thiên Diệp vẫn còn đang rối rắm về những việc đã xảy ra ngày hômqua, cánh của phòng ngủ bỗng “két” một tiếng mở ra, Đông Phương ThiênTường và Đông Phương Thiên Trạch trước sau bước vào, theo sau họ là mấy lão thái y đứng đầu đội ngũ thái y viện trong hoàng cung, còn có cảtiểu cô nương Đông Phương Thiên Nhan đang rụt rè bước đằng sau. Huynh đệ Đông Phương sau khi thấy Đông Phương Thiên Diệp đã tỉnh lại, hiện đangmở mắt nằm trên giường liền thở phào nhẹ nhõm, lập tức ra lệnh cho mấylão thái y ở đằng sau nhanh chóng bắt mạch kiểm tra cho Đông PhươngThiên Diệp.

Mấy lão thái y sau khi bắt mạch cho Đông PhươngThiên Diệp đều khẳng định rằng hắn vừa mới bị trúng kịch độc, cơ thể bịsuy kiệt nghiêm trọng cần phải tịnh dưỡng một thời gian, cũng sẽ khôngcó di chứng gì đặc biệt sau này. Hai huynh đệ bên này nghe thái y nóinhư vậy liền yên lòng, lại hỏi thái y về loại kịch độc đó, nhưng lúc này các thái y lại đồng loạt lắc đầu tỏ vẻ bản thân chưa từng gặp qua loạikịch độc nào kì lạ như vậy. Kết luận này khiến cho Đông Phương ThiênTường bắt đầu nghi hoặc, trong lòng lại không khỏi bất an, nếu có mộtchất độc như vậy tồn tại không phải Đông Lăng quốc cũng sẽ bị đe dọa hay sao? Lại nhớ ra cái gì đó, hắn lập tức quay sang hỏi Đông Phương ThiênDiệp vẫn đang suy tư trên giường: “Lão nhị, ngày hôm qua rốt cuộc là aiđã cứu đệ, đệ có biết không?”

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Chính Lăng Vương phủlúc này hiện đang vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn không phải bộ dáng rốiloạn như trong tưởng tượng của đám ngoại tặc, việc xâm nhập vào đây đểđiều tra lại là điều hoàn toàn không thể, cho nên bọn hắn không còn cách nào khác là ở bên ngoài quan sát sau đó phán đoán từng động tĩnh bêntrong. Tuy nhiên, sự yên lặng này lại gây ra rất nhiều nghi vấn cho bọnhọ, không biết là hoàng đế đang cố ém chuyện Đông Phương Thiên Diệp đãchết hay đây là cái bẫy đặt ra cho bọn họ. Rất nhiều giả thuyết được đặt ra, tuy nhiên lại không có một ai nghi ngờ về cái chết của Đông Phương Thiên Diệp cả bởi vì trong tư tưởng của bọn họ, việc Đông Phương ThiênDiệp còn sống là chuyện hoàn toàn không có khả năng.Ở trongphòng ngủ chính tại Định Phong Hiên của Đông Phương Thiên Diệp hiện giờ, điều duy nhất bọn họ cho rằng không có khả năng xảy ra nhất lại đangdiễn ra, Đông Phương Thiên Diệp tỉnh lại.Đông Phương ThiênDiệp giơ tay sờ vết thương trên vai, cảm giác đau đớn truyền đến chứngtỏ toàn bộ sự việc ngày hôm qua đều là thật, người nữ nhân đó…hắn biếtnàng ấy tên Mạc Tử Liên, nhưng rõ ràng nàng ấy chỉ là một nữ nhân trongphủ của tam đệ thôi không phải sao, làm sao lại có thể giải được chấtđộc mà tên áo đen cho rằng không có thuốc giải chứ?Hắnkhông nghi ngờ về việc tên áo đen đó khẳng định đây là kịch độc mất mạng trong tức khắc, sự tự tin trên mặt hắn lúc đó, cả cái cảm giác cái chết đang đến gần mà hắn cảm nhận được lúc đó đều là sự thật. Nhưng việc hôm nay hắn còn sống cũng là thật, như vậy chỉ có thể có một giải thích duy nhất đó là nàng ấy đã giải độc cho hắn. Vấn đề là trong tư liệu mà hắncho người điều tra về nàng trở về báo lại không hề nói nàng đã từng học y thuật a, vậy cái này phải giải thích làm sao?Trong khi ĐôngPhương Thiên Diệp vẫn còn đang rối rắm về những việc đã xảy ra ngày hômqua, cánh của phòng ngủ bỗng “két” một tiếng mở ra, Đông Phương ThiênTường và Đông Phương Thiên Trạch trước sau bước vào, theo sau họ là mấy lão thái y đứng đầu đội ngũ thái y viện trong hoàng cung, còn có cảtiểu cô nương Đông Phương Thiên Nhan đang rụt rè bước đằng sau. Huynh đệ Đông Phương sau khi thấy Đông Phương Thiên Diệp đã tỉnh lại, hiện đangmở mắt nằm trên giường liền thở phào nhẹ nhõm, lập tức ra lệnh cho mấylão thái y ở đằng sau nhanh chóng bắt mạch kiểm tra cho Đông PhươngThiên Diệp.Mấy lão thái y sau khi bắt mạch cho Đông PhươngThiên Diệp đều khẳng định rằng hắn vừa mới bị trúng kịch độc, cơ thể bịsuy kiệt nghiêm trọng cần phải tịnh dưỡng một thời gian, cũng sẽ khôngcó di chứng gì đặc biệt sau này. Hai huynh đệ bên này nghe thái y nóinhư vậy liền yên lòng, lại hỏi thái y về loại kịch độc đó, nhưng lúc này các thái y lại đồng loạt lắc đầu tỏ vẻ bản thân chưa từng gặp qua loạikịch độc nào kì lạ như vậy. Kết luận này khiến cho Đông Phương ThiênTường bắt đầu nghi hoặc, trong lòng lại không khỏi bất an, nếu có mộtchất độc như vậy tồn tại không phải Đông Lăng quốc cũng sẽ bị đe dọa hay sao? Lại nhớ ra cái gì đó, hắn lập tức quay sang hỏi Đông Phương ThiênDiệp vẫn đang suy tư trên giường: “Lão nhị, ngày hôm qua rốt cuộc là aiđã cứu đệ, đệ có biết không?”

Chương 17