Ngồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào…

Chương 47

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Xe ngựa vừa biến mất, Mạc Tử Liên lập tức rời đi theo hướng ngược lại, sau đó dựa vào kinh nghiệm cũ của mình phân biệt phương hướng, vị trí hiện tại để mà tìm đường trở về. Tuy nhiên chiếc xe ngựa quả thực đã đi quá nhanh, mắt thấy đã hơn nửa ngày trôi qua mà nàng vẫn không thấy được một dấu hiệu nào cho thấy sẽ thoát khỏi vùng núi rừng này.Thực chất nàng cũng không biết rõ mình đã hôn mê trong bao lâu, chỉ là xung quanh vị trí nàng đang đứng chỉ toàn là núi rừng trùng trùng điệp điệp, dưới chân thậm chí còn có một miệng vực, nàng đã dùng đã ném thử, là sâu không thấy đáy.Mạc Tử Liên nhăn mày, tình hình của nàng hiện tại đã ngày càng xấu đi rồi, nếu bị bắt lại, đường thoát thân duy nhất còn lại chính là nhảy xuống vực sâu này. Nàng biết mình sẽ không chết, tuy nhiên, chưa đến mức khốn cùng, nàng cũng không muốn nghĩ đến phương án mạo hiểm này, bởi vì cho dù có nhảy xuống không chết, cũng không đảm bảo nàng có thể dễ dàng từ dưới đó thoát ra ngoài.Không gian tùy thân chỉ có thể giúp nàng bảo mệnh, nhưng lại không thể di chuyển, nếu dưới đó không có đường thoát ra, trong khi tính mạng ca ca nàng lại đang tính lui từng ngày, lúc đó nàng phải làm sao? Nàng bây giờ đã không còn có những năng lực như trước đây nữa rồi.Khoan đã, nếu bây giờ nếu muốn nhanh chóng thoát ra, nâng cao năng lực bản thân không phải nhanh hơn sao? Mạc Tử Liên lập tức lục lại không gian của mình, cuối cùng không ngoài ý muốn tìm được một chiếc hộp ngọc có khóa vô cùng tinh xảo.Chỉ riêng những viên ngọc trang trí bên ngoài đã có giá trị liên thành, không khỏi khiến cho người ta tò mò rốt cuộc chiếc hộp này sẽ chứa một thứ quý báu như thế nào. Tuy nhiên khi mở ra bên trong lại không khỏi khiến người ta thất vọng, bên trong chiếc hộp quý giá đẹp đẽ này chỉ có 5 viên đan dược màu đỏ rất bình thường.Không ai biết rõ, những viên đan dược tưởng chừng rất bình thường trong chiếc hộp này có thể coi là một trong những di sản kiếp trước của nàng. Trong gần 10 kiếp lang bạt khắp nơi, một trong những thứ cần thiết nhất chính là võ công, suốt những kiếp đó, không có kiếp nào nàng bị chết trẻ, cũng tức là tu vi võ công trong mỗi kiếp đều sâu không lường được, nhỏ nhất cũng là hơn 40 năm.Trước khi chuyển thế, nàng luôn phân vân làm sao để không uổng phí đi một thân nội công này, vì thế đã kết hợp rất nhiều loại thảo dược trợ công hiếm có, nước linh tuyền và phương pháp đặc biệt để cất giữ số tu vi đó vào trong những viên đan dược này rồi cho tất cả chúng vào trong hộp ngọc để dưới đáy linh tuyền trong không gian.Hiện tại chiêu thức vẫn còn nhớ rõ, chỉ là căn cơ không vững mà thôi, mấy viên đan dược này vừa lúc có thể bổ sung vào chỗ khiếm khuyết cho nàng.Mạc Tử Liên nhanh chóng nuốt một viên đan dược sau đó tìm một góc khuất từ từ hấp thu. Không phải nàng không muốn dùng nhanh, chỉ là cơ thể này hiện tại nhiều nhất cũng chỉ chịu đựng được một viên mà thôi, 40 năm công lực, đã đủ để nàng thoát khỏi tên bắt cóc đó để rời đi.

Xe ngựa vừa biến mất, Mạc Tử Liên lập tức rời đi theo hướng ngược lại, sau đó dựa vào kinh nghiệm cũ của mình phân biệt phương hướng, vị trí hiện
tại để mà tìm đường trở về. Tuy nhiên chiếc xe ngựa quả thực đã đi quá
nhanh, mắt thấy đã hơn nửa ngày trôi qua mà nàng vẫn không thấy được một dấu hiệu nào cho thấy sẽ thoát khỏi vùng núi rừng này.

Thực
chất nàng cũng không biết rõ mình đã hôn mê trong bao lâu, chỉ là xung
quanh vị trí nàng đang đứng chỉ toàn là núi rừng trùng trùng điệp điệp,
dưới chân thậm chí còn có một miệng vực, nàng đã dùng đã ném thử, là sâu không thấy đáy.

Mạc Tử Liên nhăn mày, tình hình của nàng hiện tại đã ngày càng xấu đi rồi, nếu bị bắt lại, đường thoát thân duy nhất
còn lại chính là nhảy xuống vực sâu này. Nàng biết mình sẽ không chết,
tuy nhiên, chưa đến mức khốn cùng, nàng cũng không muốn nghĩ đến phương
án mạo hiểm này, bởi vì cho dù có nhảy xuống không chết, cũng không đảm
bảo nàng có thể dễ dàng từ dưới đó thoát ra ngoài.

Không gian tùy thân chỉ có thể giúp nàng bảo mệnh, nhưng lại không thể di chuyển,
nếu dưới đó không có đường thoát ra, trong khi tính mạng ca ca nàng lại
đang tính lui từng ngày, lúc đó nàng phải làm sao? Nàng bây giờ đã không còn có những năng lực như trước đây nữa rồi.

Khoan đã, nếu
bây giờ nếu muốn nhanh chóng thoát ra, nâng cao năng lực bản thân không
phải nhanh hơn sao? Mạc Tử Liên lập tức lục lại không gian của mình,
cuối cùng không ngoài ý muốn tìm được một chiếc hộp ngọc có khóa vô cùng tinh xảo.

Chỉ riêng những viên ngọc trang trí bên ngoài đã
có giá trị liên thành, không khỏi khiến cho người ta tò mò rốt cuộc
chiếc hộp này sẽ chứa một thứ quý báu như thế nào. Tuy nhiên khi mở ra
bên trong lại không khỏi khiến người ta thất vọng, bên trong chiếc hộp
quý giá đẹp đẽ này chỉ có 5 viên đan dược màu đỏ rất bình thường.

Không ai biết rõ, những viên đan dược tưởng chừng rất bình thường trong chiếc hộp này có thể coi là một trong những di sản kiếp trước của nàng. Trong gần 10 kiếp lang bạt khắp nơi, một trong những thứ cần thiết nhất chính là võ công, suốt những kiếp đó, không có kiếp nào nàng bị chết
trẻ, cũng tức là tu vi võ công trong mỗi kiếp đều sâu không lường được,
nhỏ nhất cũng là hơn 40 năm.

Trước khi chuyển thế, nàng luôn
phân vân làm sao để không uổng phí đi một thân nội công này, vì thế đã
kết hợp rất nhiều loại thảo dược trợ công hiếm có, nước linh tuyền và
phương pháp đặc biệt để cất giữ số tu vi đó vào trong những viên đan
dược này rồi cho tất cả chúng vào trong hộp ngọc để dưới đáy linh tuyền
trong không gian.

Hiện tại chiêu thức vẫn còn nhớ rõ, chỉ là
căn cơ không vững mà thôi, mấy viên đan dược này vừa lúc có thể bổ sung
vào chỗ khiếm khuyết cho nàng.

Mạc Tử Liên nhanh chóng nuốt
một viên đan dược sau đó tìm một góc khuất từ từ hấp thu. Không phải
nàng không muốn dùng nhanh, chỉ là cơ thể này hiện tại nhiều nhất cũng
chỉ chịu đựng được một viên mà thôi, 40 năm công lực, đã đủ để nàng
thoát khỏi tên bắt cóc đó để rời đi.

Chính Lăng Vương PhiTác giả: Lãnh Nguyệt DạTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhNgồi dưới tán hoa lêtrắng muốt, hưởng thụ từng làn gió vờn quanh, cảm xúc của Mạc Tử Liên đã bình lặng hơn rất nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy. Cảm xúc lúc vừa tỉnhdậy của nàng chính là hoang mang, đích thực chỉ hoang mang mà thôi. Trải qua một cuộc đời đầy tranh đấu, sóng gió, mấy trăm năm lao động đền tội ở địa phủ và vài trăm năm trọng sinh chu du khắp thiên hạ, đối với MạcTử Liên bây giờ mà nói đã không còn gì khiến cho một lão thái bà nhưnàng kinh ngạc nữa rồi. Sau khi tỉnh dậy, xem xét mộtvòng, Mạc Tử Liên có thể khẳng định, nàng đã trọng sinh trở lại kiếp đầu tiên đầy tội lỗi trong cái vòng tròn trọng sinh dài đằng đẵng của mình. Không biết mục đích của lần trọng sinh này là gì nhưng nàng mơ hồ cócảm giác, đây chính là nút kết của cái vòng lẩn quẩn mà nàng đang đi. Thời điểm Mạc Tử Liên tỉnh lại chính là lúc một năm sau khi vào vươngphủ. Năm nay nàng chỉ mới mười sáu tuổi, nếu Mạc Tử Liên nhớ không lầmthì đây chính là lần nàng bị người khác tính kế bày mưu đẩy xuống hồ sen vào… Xe ngựa vừa biến mất, Mạc Tử Liên lập tức rời đi theo hướng ngược lại, sau đó dựa vào kinh nghiệm cũ của mình phân biệt phương hướng, vị trí hiện tại để mà tìm đường trở về. Tuy nhiên chiếc xe ngựa quả thực đã đi quá nhanh, mắt thấy đã hơn nửa ngày trôi qua mà nàng vẫn không thấy được một dấu hiệu nào cho thấy sẽ thoát khỏi vùng núi rừng này.Thực chất nàng cũng không biết rõ mình đã hôn mê trong bao lâu, chỉ là xung quanh vị trí nàng đang đứng chỉ toàn là núi rừng trùng trùng điệp điệp, dưới chân thậm chí còn có một miệng vực, nàng đã dùng đã ném thử, là sâu không thấy đáy.Mạc Tử Liên nhăn mày, tình hình của nàng hiện tại đã ngày càng xấu đi rồi, nếu bị bắt lại, đường thoát thân duy nhất còn lại chính là nhảy xuống vực sâu này. Nàng biết mình sẽ không chết, tuy nhiên, chưa đến mức khốn cùng, nàng cũng không muốn nghĩ đến phương án mạo hiểm này, bởi vì cho dù có nhảy xuống không chết, cũng không đảm bảo nàng có thể dễ dàng từ dưới đó thoát ra ngoài.Không gian tùy thân chỉ có thể giúp nàng bảo mệnh, nhưng lại không thể di chuyển, nếu dưới đó không có đường thoát ra, trong khi tính mạng ca ca nàng lại đang tính lui từng ngày, lúc đó nàng phải làm sao? Nàng bây giờ đã không còn có những năng lực như trước đây nữa rồi.Khoan đã, nếu bây giờ nếu muốn nhanh chóng thoát ra, nâng cao năng lực bản thân không phải nhanh hơn sao? Mạc Tử Liên lập tức lục lại không gian của mình, cuối cùng không ngoài ý muốn tìm được một chiếc hộp ngọc có khóa vô cùng tinh xảo.Chỉ riêng những viên ngọc trang trí bên ngoài đã có giá trị liên thành, không khỏi khiến cho người ta tò mò rốt cuộc chiếc hộp này sẽ chứa một thứ quý báu như thế nào. Tuy nhiên khi mở ra bên trong lại không khỏi khiến người ta thất vọng, bên trong chiếc hộp quý giá đẹp đẽ này chỉ có 5 viên đan dược màu đỏ rất bình thường.Không ai biết rõ, những viên đan dược tưởng chừng rất bình thường trong chiếc hộp này có thể coi là một trong những di sản kiếp trước của nàng. Trong gần 10 kiếp lang bạt khắp nơi, một trong những thứ cần thiết nhất chính là võ công, suốt những kiếp đó, không có kiếp nào nàng bị chết trẻ, cũng tức là tu vi võ công trong mỗi kiếp đều sâu không lường được, nhỏ nhất cũng là hơn 40 năm.Trước khi chuyển thế, nàng luôn phân vân làm sao để không uổng phí đi một thân nội công này, vì thế đã kết hợp rất nhiều loại thảo dược trợ công hiếm có, nước linh tuyền và phương pháp đặc biệt để cất giữ số tu vi đó vào trong những viên đan dược này rồi cho tất cả chúng vào trong hộp ngọc để dưới đáy linh tuyền trong không gian.Hiện tại chiêu thức vẫn còn nhớ rõ, chỉ là căn cơ không vững mà thôi, mấy viên đan dược này vừa lúc có thể bổ sung vào chỗ khiếm khuyết cho nàng.Mạc Tử Liên nhanh chóng nuốt một viên đan dược sau đó tìm một góc khuất từ từ hấp thu. Không phải nàng không muốn dùng nhanh, chỉ là cơ thể này hiện tại nhiều nhất cũng chỉ chịu đựng được một viên mà thôi, 40 năm công lực, đã đủ để nàng thoát khỏi tên bắt cóc đó để rời đi.

Chương 47