Tác giả:

Trời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,…

Chương 15

Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Nhìn nàng an ổn ngủ trên giường, hắn chỉ biết ai oán thở dài, haiz, nương tử hình như không thích hắn. Tuy bây giờ nàng chưa thích hắn, nhưng hắn không tin một người anh tuấn, giàu có, tài giỏi và đặc biệt sủng nàng như hắn không thể không chinh phục được nàng.Chậc, cho dù như vậy thì bây giờ Hàn Thiên Phong hắn cũng phải ngủ chỗ khác , hắn phải mau mau chinh phục nương tử để được ôm nàng ngủ mới được. Lúc trước thấy nàng ngủ trong kiệu hoa nên hắn bế nàng vào, hắn vẫn nhớ cảm giác khi ôm nàng, mùi hương trên người nàng thoang thoảng như của hoa sen, xen lẫn chút cỏ xanh của thiên nhiên làm hắn xao xuyến không thôi, thân thể nàng thật ấm lại mềm mềm làm hắn chỉ muốn ôm mãi không buông. Không giống những nữ nhân kia độc mùi son phấn làm hắn chán ghét chỉ muốn tránh xa.Nhìn nàng ngủ, hắn chỉ muốn leo luôn lên giường ôm nàng vào lòng, nhưng hắn biết làm vậy sẽ khiến nàng giận cho nên đành phải ly khai đi thư phòng ngủ. Bước nhẹ nhàng ra khỏi phòng, Hàn Thiên Phong ngước mắt nhìn trời ai oán.Thiên , người ta lấy vợ đêm tân hôn thì ấm áp trong phòng, sao hắn lấy vợ đêm tân hôn lại phải đi thư phòng ngủ .Biểu hiện của hắn bây giờ mà để bọn hạ nhân nhìn thấy chắc trợn to mắt mà nghĩ, vương gia lạnh lùng không cảm xúc của bọn hắn mà cũng có biểu hiện này sao, quá vô lý đi.Sáng hôm sau. Như mọi ngày Hàn Thiên Phong dậy sớm để luyện võ, khi thấy hắn từ thư phòng bước ra. Bọn hạ nhân bắt đầu bàn tán, người A nói : " sao vương gia lại ngủ ở thư phòng mà không ngủ ở hỷ phòng", người B đáp : "chắc là vương phi mới cưới quá xấu đi ", người C tiếp lời " chắc chắn là vậy, nếu không vương gia làm sao có thể ngủ ở thư phòng ", Người B nói "nếu vậy tại sao vương gia lại thú nàng", người A đáp " chắc chắn là để che mắt hoàng thượng rồi, ngươi không thấy hoàng thượng thúc giục vương gia thú phi à", người C " ừm, đúng vậy, nếu vậy vị vương phi này cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, chúng ta cũng không quan tâm làm gì", hai người tiếp lời " ừ"... từ lúc thấy Hàn Thiên Phong bước ra khỏi thư phòng, vô số lời đồn trong vương phủ vang lên về vị vương phi mới cưới kia.Mà đương sự lúc này trong phòng cũng bị những tiếng nghị luận ngoài kia đánh thức. Nghe họ nói, nàng nhếch môi cười, nằm xuống, đắp chăn, ngủ tiếp, mặc kệ họ nói gì thì nói, Bạch Tuyết Linh bây giờ chỉ muốn ngủ thôi. Bị tên sư huynh đáng ghét phong ấn sức mạnh nên bây giờ nàng rất mệt, cần ngủ để lấy lại sức đã rồi tính. Còn về tên được gọi là vương gia kia thì kệ hắn đi, nếu hắn gây phiền phức cho nàng thì xử hắn luôn vậy, ai bảo sư phụ hắn cấu kết với tên sư huynh kia làm chi. Nợ sư phụ nên để đồ đệ trả là chuyện bình thường .

Nhìn nàng an ổn ngủ trên giường, hắn chỉ biết ai oán thở dài, haiz, nương tử hình như không thích hắn. Tuy bây giờ nàng chưa thích hắn, nhưng hắn không tin một người anh tuấn, giàu có, tài giỏi và đặc biệt sủng nàng như hắn không thể không chinh phục được nàng.

Chậc, cho dù như vậy thì bây giờ Hàn Thiên Phong hắn cũng phải ngủ chỗ khác , hắn phải mau mau chinh phục nương tử để được ôm nàng ngủ mới được. Lúc trước thấy nàng ngủ trong kiệu hoa nên hắn bế nàng vào, hắn vẫn nhớ cảm giác khi ôm nàng, mùi hương trên người nàng thoang thoảng như của hoa sen, xen lẫn chút cỏ xanh của thiên nhiên làm hắn xao xuyến không thôi, thân thể nàng thật ấm lại mềm mềm làm hắn chỉ muốn ôm mãi không buông. Không giống những nữ nhân kia độc mùi son phấn làm hắn chán ghét chỉ muốn tránh xa.

Nhìn nàng ngủ, hắn chỉ muốn leo luôn lên giường ôm nàng vào lòng, nhưng hắn biết làm vậy sẽ khiến nàng giận cho nên đành phải ly khai đi thư phòng ngủ. Bước nhẹ nhàng ra khỏi phòng, Hàn Thiên Phong ngước mắt nhìn trời ai oán.

Thiên , người ta lấy vợ đêm tân hôn thì ấm áp trong phòng, sao hắn lấy vợ đêm tân hôn lại phải đi thư phòng ngủ .

Biểu hiện của hắn bây giờ mà để bọn hạ nhân nhìn thấy chắc trợn to mắt mà nghĩ, vương gia lạnh lùng không cảm xúc của bọn hắn mà cũng có biểu hiện này sao, quá vô lý đi.

Sáng hôm sau. Như mọi ngày Hàn Thiên Phong dậy sớm để luyện võ, khi thấy hắn từ thư phòng bước ra. Bọn hạ nhân bắt đầu bàn tán, người A nói : " sao vương gia lại ngủ ở thư phòng mà không ngủ ở hỷ phòng", người B đáp : "chắc là vương phi mới cưới quá xấu đi ", người C tiếp lời " chắc chắn là vậy, nếu không vương gia làm sao có thể ngủ ở thư phòng ", Người B nói "nếu vậy tại sao vương gia lại thú nàng", người A đáp " chắc chắn là để che mắt hoàng thượng rồi, ngươi không thấy hoàng thượng thúc giục vương gia thú phi à", người C " ừm, đúng vậy, nếu vậy vị vương phi này cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, chúng ta cũng không quan tâm làm gì", hai người tiếp lời " ừ"... từ lúc thấy Hàn Thiên Phong bước ra khỏi thư phòng, vô số lời đồn trong vương phủ vang lên về vị vương phi mới cưới kia.

Mà đương sự lúc này trong phòng cũng bị những tiếng nghị luận ngoài kia đánh thức. Nghe họ nói, nàng nhếch môi cười, nằm xuống, đắp chăn, ngủ tiếp, mặc kệ họ nói gì thì nói, Bạch Tuyết Linh bây giờ chỉ muốn ngủ thôi. Bị tên sư huynh đáng ghét phong ấn sức mạnh nên bây giờ nàng rất mệt, cần ngủ để lấy lại sức đã rồi tính. Còn về tên được gọi là vương gia kia thì kệ hắn đi, nếu hắn gây phiền phức cho nàng thì xử hắn luôn vậy, ai bảo sư phụ hắn cấu kết với tên sư huynh kia làm chi. Nợ sư phụ nên để đồ đệ trả là chuyện bình thường .

Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Nhìn nàng an ổn ngủ trên giường, hắn chỉ biết ai oán thở dài, haiz, nương tử hình như không thích hắn. Tuy bây giờ nàng chưa thích hắn, nhưng hắn không tin một người anh tuấn, giàu có, tài giỏi và đặc biệt sủng nàng như hắn không thể không chinh phục được nàng.Chậc, cho dù như vậy thì bây giờ Hàn Thiên Phong hắn cũng phải ngủ chỗ khác , hắn phải mau mau chinh phục nương tử để được ôm nàng ngủ mới được. Lúc trước thấy nàng ngủ trong kiệu hoa nên hắn bế nàng vào, hắn vẫn nhớ cảm giác khi ôm nàng, mùi hương trên người nàng thoang thoảng như của hoa sen, xen lẫn chút cỏ xanh của thiên nhiên làm hắn xao xuyến không thôi, thân thể nàng thật ấm lại mềm mềm làm hắn chỉ muốn ôm mãi không buông. Không giống những nữ nhân kia độc mùi son phấn làm hắn chán ghét chỉ muốn tránh xa.Nhìn nàng ngủ, hắn chỉ muốn leo luôn lên giường ôm nàng vào lòng, nhưng hắn biết làm vậy sẽ khiến nàng giận cho nên đành phải ly khai đi thư phòng ngủ. Bước nhẹ nhàng ra khỏi phòng, Hàn Thiên Phong ngước mắt nhìn trời ai oán.Thiên , người ta lấy vợ đêm tân hôn thì ấm áp trong phòng, sao hắn lấy vợ đêm tân hôn lại phải đi thư phòng ngủ .Biểu hiện của hắn bây giờ mà để bọn hạ nhân nhìn thấy chắc trợn to mắt mà nghĩ, vương gia lạnh lùng không cảm xúc của bọn hắn mà cũng có biểu hiện này sao, quá vô lý đi.Sáng hôm sau. Như mọi ngày Hàn Thiên Phong dậy sớm để luyện võ, khi thấy hắn từ thư phòng bước ra. Bọn hạ nhân bắt đầu bàn tán, người A nói : " sao vương gia lại ngủ ở thư phòng mà không ngủ ở hỷ phòng", người B đáp : "chắc là vương phi mới cưới quá xấu đi ", người C tiếp lời " chắc chắn là vậy, nếu không vương gia làm sao có thể ngủ ở thư phòng ", Người B nói "nếu vậy tại sao vương gia lại thú nàng", người A đáp " chắc chắn là để che mắt hoàng thượng rồi, ngươi không thấy hoàng thượng thúc giục vương gia thú phi à", người C " ừm, đúng vậy, nếu vậy vị vương phi này cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, chúng ta cũng không quan tâm làm gì", hai người tiếp lời " ừ"... từ lúc thấy Hàn Thiên Phong bước ra khỏi thư phòng, vô số lời đồn trong vương phủ vang lên về vị vương phi mới cưới kia.Mà đương sự lúc này trong phòng cũng bị những tiếng nghị luận ngoài kia đánh thức. Nghe họ nói, nàng nhếch môi cười, nằm xuống, đắp chăn, ngủ tiếp, mặc kệ họ nói gì thì nói, Bạch Tuyết Linh bây giờ chỉ muốn ngủ thôi. Bị tên sư huynh đáng ghét phong ấn sức mạnh nên bây giờ nàng rất mệt, cần ngủ để lấy lại sức đã rồi tính. Còn về tên được gọi là vương gia kia thì kệ hắn đi, nếu hắn gây phiền phức cho nàng thì xử hắn luôn vậy, ai bảo sư phụ hắn cấu kết với tên sư huynh kia làm chi. Nợ sư phụ nên để đồ đệ trả là chuyện bình thường .

Chương 15