Trời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,…
Chương 40
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Đối với cảnh ở ngoài ồn ào náo nhiệt đến sứt đầu mẻ trán, thì trong Hàn Thiên các, Bạch Tuyết Linh đang nằm dài trên chiếc ghế quý phi vừa được nàng sai Long Vô Song mang ra ngoài.Haiz, ngáp dài một hơi, ngắm cảnh trước mắt, thật là nhàn nhã đến buồn ngủ. Không biết sư huynh gặp được sư phụ chưa nhỉ?Còn mấy tên thần tộc nữa, haiz, đúng là không hết việc. Không cần biết có phải nhắm vào nàng mà tới hay không, Bạch Tuyết Linh nàng chỉ biết, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta thà diệt không lưu.Thần tộc, đừng khiến ta và các ngươi đồng quy vu tận. Haiz, mà khó có khi được dịp yên tĩnh, không nghĩ nữa, ngủ một giấc đã.******Trong khi đó, Hàn Thiên Phong đang bị sư thúc của hắn chặn giữa đường.- Tiểu Phong, đi đâu vội vậy ? - Nam nhân có gương mặt tuấn tú, tuy không thuộc dạng yêu nghiệt nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, bất ngờ cưỡi mây xuất hiện chặn đường hắn.- Sư thúc...- Vội gì cũng tính sau, đi, đi với ta đến chỗ thái thượng lão quân. Lão già đó thấy ta hiền mà khi dễ ta hoài, con đi với ta tới đó đòi tiên đan của lão chắc chắn lão không dám khi dễ ta.Vừa nói, Quân Hiên liền kéo hắn đi.- Nhưng, sư thúc...- Không nhưng gì hết, tới đó xong con muốn làm gì sư thúc giúp con.Phải biết Quân Hiên trong tiên giới có tiếng nối duyên tơ hồng chỉ sau Nguyệt lão. Ai đã được hắn tác hợp thì chắc chắn hạnh phúc, nếu như hắn được sư thúc giúp thì còn gì bằng, tới lúc đó nàng và hắn sẽ cùng một chỗ.- Còn đứng đó làm gì, mau nhanh đi, mất công lão dấu hết tiên đan đi bây giờ.- Vậy đi thôi.Quân Hiên có chút ngẩn người, không phải thằng nhóc này lúc nào cũng bơ hắn sao.Nói hắn giúp chẳng qua là để xem tên này còn nói được hay không thôi, chứ suốt ngày im lặng thì hắn tưởng hắn câm mất. Vậy mà hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?- Đi thôi sư thúc. - Hắn vội nói.- Ừ, ừ đi thôi.*****Trong khi đó, Long Vô Song đang vò đầu bứt tóc.- Trời ơi, sao thằng nhóc còn chưa đến nữa. Hắn không đến thì sao tống được tổ tông này đi đây. Tiểu Phong tên tiểu tử nhà ngươi đâu rồi hả?Hắn thật là muốn điên mà, nàng ta ở đây mà không vừa ý là y như rằng sẽ biến nơi đây của hắn thành Bạch Quỷ cốc thứ hai mất.Haiz, sắp tới đại hội nữa chứ, có ai đó làm nàng ta phật ý thì không phải là hắn chịu tội à, á á á làm dao để tống nàng ta đi đây. Tiểu Phong, ngươi mau đến đây đi, sư phụ cần ngươi.
Đối với cảnh ở ngoài ồn ào náo nhiệt đến sứt đầu mẻ trán, thì trong Hàn Thiên các, Bạch Tuyết Linh đang nằm dài trên chiếc ghế quý phi vừa được nàng sai Long Vô Song mang ra ngoài.
Haiz, ngáp dài một hơi, ngắm cảnh trước mắt, thật là nhàn nhã đến buồn ngủ. Không biết sư huynh gặp được sư phụ chưa nhỉ?
Còn mấy tên thần tộc nữa, haiz, đúng là không hết việc. Không cần biết có phải nhắm vào nàng mà tới hay không, Bạch Tuyết Linh nàng chỉ biết, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta thà diệt không lưu.
Thần tộc, đừng khiến ta và các ngươi đồng quy vu tận. Haiz, mà khó có khi được dịp yên tĩnh, không nghĩ nữa, ngủ một giấc đã.
******
Trong khi đó, Hàn Thiên Phong đang bị sư thúc của hắn chặn giữa đường.
- Tiểu Phong, đi đâu vội vậy ? - Nam nhân có gương mặt tuấn tú, tuy không thuộc dạng yêu nghiệt nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, bất ngờ cưỡi mây xuất hiện chặn đường hắn.
- Sư thúc...
- Vội gì cũng tính sau, đi, đi với ta đến chỗ thái thượng lão quân. Lão già đó thấy ta hiền mà khi dễ ta hoài, con đi với ta tới đó đòi tiên đan của lão chắc chắn lão không dám khi dễ ta.
Vừa nói, Quân Hiên liền kéo hắn đi.
- Nhưng, sư thúc...
- Không nhưng gì hết, tới đó xong con muốn làm gì sư thúc giúp con.
Phải biết Quân Hiên trong tiên giới có tiếng nối duyên tơ hồng chỉ sau Nguyệt lão. Ai đã được hắn tác hợp thì chắc chắn hạnh phúc, nếu như hắn được sư thúc giúp thì còn gì bằng, tới lúc đó nàng và hắn sẽ cùng một chỗ.
- Còn đứng đó làm gì, mau nhanh đi, mất công lão dấu hết tiên đan đi bây giờ.
- Vậy đi thôi.
Quân Hiên có chút ngẩn người, không phải thằng nhóc này lúc nào cũng bơ hắn sao.
Nói hắn giúp chẳng qua là để xem tên này còn nói được hay không thôi, chứ suốt ngày im lặng thì hắn tưởng hắn câm mất. Vậy mà hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?
- Đi thôi sư thúc. - Hắn vội nói.
- Ừ, ừ đi thôi.
*****
Trong khi đó, Long Vô Song đang vò đầu bứt tóc.
- Trời ơi, sao thằng nhóc còn chưa đến nữa. Hắn không đến thì sao tống được tổ tông này đi đây. Tiểu Phong tên tiểu tử nhà ngươi đâu rồi hả?
Hắn thật là muốn điên mà, nàng ta ở đây mà không vừa ý là y như rằng sẽ biến nơi đây của hắn thành Bạch Quỷ cốc thứ hai mất.
Haiz, sắp tới đại hội nữa chứ, có ai đó làm nàng ta phật ý thì không phải là hắn chịu tội à, á á á làm dao để tống nàng ta đi đây. Tiểu Phong, ngươi mau đến đây đi, sư phụ cần ngươi.
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Đối với cảnh ở ngoài ồn ào náo nhiệt đến sứt đầu mẻ trán, thì trong Hàn Thiên các, Bạch Tuyết Linh đang nằm dài trên chiếc ghế quý phi vừa được nàng sai Long Vô Song mang ra ngoài.Haiz, ngáp dài một hơi, ngắm cảnh trước mắt, thật là nhàn nhã đến buồn ngủ. Không biết sư huynh gặp được sư phụ chưa nhỉ?Còn mấy tên thần tộc nữa, haiz, đúng là không hết việc. Không cần biết có phải nhắm vào nàng mà tới hay không, Bạch Tuyết Linh nàng chỉ biết, người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta thà diệt không lưu.Thần tộc, đừng khiến ta và các ngươi đồng quy vu tận. Haiz, mà khó có khi được dịp yên tĩnh, không nghĩ nữa, ngủ một giấc đã.******Trong khi đó, Hàn Thiên Phong đang bị sư thúc của hắn chặn giữa đường.- Tiểu Phong, đi đâu vội vậy ? - Nam nhân có gương mặt tuấn tú, tuy không thuộc dạng yêu nghiệt nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thoải mái, bất ngờ cưỡi mây xuất hiện chặn đường hắn.- Sư thúc...- Vội gì cũng tính sau, đi, đi với ta đến chỗ thái thượng lão quân. Lão già đó thấy ta hiền mà khi dễ ta hoài, con đi với ta tới đó đòi tiên đan của lão chắc chắn lão không dám khi dễ ta.Vừa nói, Quân Hiên liền kéo hắn đi.- Nhưng, sư thúc...- Không nhưng gì hết, tới đó xong con muốn làm gì sư thúc giúp con.Phải biết Quân Hiên trong tiên giới có tiếng nối duyên tơ hồng chỉ sau Nguyệt lão. Ai đã được hắn tác hợp thì chắc chắn hạnh phúc, nếu như hắn được sư thúc giúp thì còn gì bằng, tới lúc đó nàng và hắn sẽ cùng một chỗ.- Còn đứng đó làm gì, mau nhanh đi, mất công lão dấu hết tiên đan đi bây giờ.- Vậy đi thôi.Quân Hiên có chút ngẩn người, không phải thằng nhóc này lúc nào cũng bơ hắn sao.Nói hắn giúp chẳng qua là để xem tên này còn nói được hay không thôi, chứ suốt ngày im lặng thì hắn tưởng hắn câm mất. Vậy mà hôm nay mặt trời mọc hướng tây à?- Đi thôi sư thúc. - Hắn vội nói.- Ừ, ừ đi thôi.*****Trong khi đó, Long Vô Song đang vò đầu bứt tóc.- Trời ơi, sao thằng nhóc còn chưa đến nữa. Hắn không đến thì sao tống được tổ tông này đi đây. Tiểu Phong tên tiểu tử nhà ngươi đâu rồi hả?Hắn thật là muốn điên mà, nàng ta ở đây mà không vừa ý là y như rằng sẽ biến nơi đây của hắn thành Bạch Quỷ cốc thứ hai mất.Haiz, sắp tới đại hội nữa chứ, có ai đó làm nàng ta phật ý thì không phải là hắn chịu tội à, á á á làm dao để tống nàng ta đi đây. Tiểu Phong, ngươi mau đến đây đi, sư phụ cần ngươi.