Trời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,…
Chương 42
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay đã tới ngày tổ chức đại hội Hoa Tiên.Đai hội Hoa Tiên được tổ chức nhằm cho các môn phái tu tiên, những người có căn cốt tu tiên không trong bất kỳ các môn phái nào hay tất cả bán yêu bán tiên... nói chung không phải người bình thường đều có thể tham gia.Đại hội được tổ chức nhằm thi đấu về cầm, kỳ, thư, họa, võ thuật, y, độc thuật. Tất nhiên không chỉ đơn giản như vậy mà những hạng mục này khi thi đều phải dùng đến pháp thuật.Mỗi hạng mục đều có giải thưởng và danh hiệu riêng, người tham gia có thể đăng ký một hay tất cả các hạng mục. Tất nhiên danh hiệu hoa tiên thuộc về người đứng đầu tất cả các hạng mục.Quyền lợi khi có giải cũng rất nhiều, đặc biệt là được các tiên nhân nhận làm đệ tử là điều kiện tiên quyết.Mà đối với Bạch Tuyết Linh nàng mà nói cái đại hội này chỉ là thứ vớ vẩn di mấy tên rảnh rỗi bày ra nên nàng chẳng có hứng thú. Nhưng điều làm nàng chú ý là người tới tham dự đợt này.Bọn họ mà cũng muốn tham gia cái trò vớ vẩn này sao? Nếu vậy thì thật khiến nàng hết chỗ nói, thần tộc sa sút đến vậy sao?Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trước khi hồi phục hoàn toàn thì nàng không nên đối đầu với họ thì hơn. Cho nên tốt nhất cứ đóng đô ở đây là được.***Ngoài cửa Thanh Phong sơn, hàng dài người đến tham dự đang bắt đầu thi vòng loại. Trong đại điện, Long Vô Song cùng các trưởng môn khác đang quan sát.Mỗi tội làm cho hắn lo lắng là tại sao đến gio82 vẫn không thấy sư đệ và đồ đệ của hắn đâu. Không phải hai người này gửi thư nói là chắc chắn trước đại hội sẽ đến sao, sao đến giờ vẫn chưa thấy mặt nữa?- Ồ, có vẻ đại hội năm nay nhiều nhân tài đây.Một trong số các trưởng môn nói. Nhìn vào hình ảnh trong không trung nói.Khoảng không trước mặt những người này là hình ảnh từ cuộc thi đang diễn ra. Họ thông qua nhưng hình ảnh này mà tìm những nhân tài trong cuộc thi.Cho nên nếu những người đó không thắng thì cũng sẽ được cân nhắc như người khác. Có thể nói đây cũng là giám sát nhất cử nhất động của người khác.- Đúng vậy, năm nay có vẻ nhiều nhân tài đây. - Một người khác phụ họa***Nơi diễn ra cuộc thi, mọi người ai nấy đều vừa hưng phấn vừa lo sợ. Tuy chỉ có năm người là nhàn nhạt nhìn tất cả.- Sư huynh, ngươi xem mấy người bọn họ, thật là giống mấy con khỉ. - Thiếu nữ áo lam vui vẻ nói- Tiểu Liên, không được nói bừa.Thiếu niên mặc tử y nghiêm mặt nói với thiếu nữ.Nhìn qua năm người này đúng là tuấn nam mỹ nữ. Tử y nam tử được gọi là sư huynh kia tên Khương Họa Thần nhìn anh tuấn nghiêm nghị, bên cạnh là thanh y nam tử tên Khải Thiên luốn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, kế đó là bạch y nam tử tên Lăng Hải Vân trầm mặc ít nói.Thiếu nữ lam y tên Hoàng Tâm Liên là sư muội nhỏ tuổi nhất trong số năm người, bên cạnh là thiếu nữ hồng y nhìn qua dịu dàng như nước.Nói chung tổ hợp năm người này làm cho người khác cũng phải ngước nhìn. Nam anh tuấn tiêu soái, nữ dịu dàng đáng yêu. Nhưng không ai biết bọn họ như thế nào lợi hại, như thế nào tàn nhẫn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay đã tới ngày tổ chức đại hội Hoa Tiên.
Đai hội Hoa Tiên được tổ chức nhằm cho các môn phái tu tiên, những người có căn cốt tu tiên không trong bất kỳ các môn phái nào hay tất cả bán yêu bán tiên... nói chung không phải người bình thường đều có thể tham gia.
Đại hội được tổ chức nhằm thi đấu về cầm, kỳ, thư, họa, võ thuật, y, độc thuật. Tất nhiên không chỉ đơn giản như vậy mà những hạng mục này khi thi đều phải dùng đến pháp thuật.
Mỗi hạng mục đều có giải thưởng và danh hiệu riêng, người tham gia có thể đăng ký một hay tất cả các hạng mục. Tất nhiên danh hiệu hoa tiên thuộc về người đứng đầu tất cả các hạng mục.
Quyền lợi khi có giải cũng rất nhiều, đặc biệt là được các tiên nhân nhận làm đệ tử là điều kiện tiên quyết.
Mà đối với Bạch Tuyết Linh nàng mà nói cái đại hội này chỉ là thứ vớ vẩn di mấy tên rảnh rỗi bày ra nên nàng chẳng có hứng thú. Nhưng điều làm nàng chú ý là người tới tham dự đợt này.
Bọn họ mà cũng muốn tham gia cái trò vớ vẩn này sao? Nếu vậy thì thật khiến nàng hết chỗ nói, thần tộc sa sút đến vậy sao?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trước khi hồi phục hoàn toàn thì nàng không nên đối đầu với họ thì hơn. Cho nên tốt nhất cứ đóng đô ở đây là được.
***
Ngoài cửa Thanh Phong sơn, hàng dài người đến tham dự đang bắt đầu thi vòng loại. Trong đại điện, Long Vô Song cùng các trưởng môn khác đang quan sát.
Mỗi tội làm cho hắn lo lắng là tại sao đến gio82 vẫn không thấy sư đệ và đồ đệ của hắn đâu. Không phải hai người này gửi thư nói là chắc chắn trước đại hội sẽ đến sao, sao đến giờ vẫn chưa thấy mặt nữa?
- Ồ, có vẻ đại hội năm nay nhiều nhân tài đây.
Một trong số các trưởng môn nói. Nhìn vào hình ảnh trong không trung nói.
Khoảng không trước mặt những người này là hình ảnh từ cuộc thi đang diễn ra. Họ thông qua nhưng hình ảnh này mà tìm những nhân tài trong cuộc thi.
Cho nên nếu những người đó không thắng thì cũng sẽ được cân nhắc như người khác. Có thể nói đây cũng là giám sát nhất cử nhất động của người khác.
- Đúng vậy, năm nay có vẻ nhiều nhân tài đây. - Một người khác phụ họa
***
Nơi diễn ra cuộc thi, mọi người ai nấy đều vừa hưng phấn vừa lo sợ. Tuy chỉ có năm người là nhàn nhạt nhìn tất cả.
- Sư huynh, ngươi xem mấy người bọn họ, thật là giống mấy con khỉ. - Thiếu nữ áo lam vui vẻ nói
- Tiểu Liên, không được nói bừa.
Thiếu niên mặc tử y nghiêm mặt nói với thiếu nữ.
Nhìn qua năm người này đúng là tuấn nam mỹ nữ. Tử y nam tử được gọi là sư huynh kia tên Khương Họa Thần nhìn anh tuấn nghiêm nghị, bên cạnh là thanh y nam tử tên Khải Thiên luốn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, kế đó là bạch y nam tử tên Lăng Hải Vân trầm mặc ít nói.
Thiếu nữ lam y tên Hoàng Tâm Liên là sư muội nhỏ tuổi nhất trong số năm người, bên cạnh là thiếu nữ hồng y nhìn qua dịu dàng như nước.
Nói chung tổ hợp năm người này làm cho người khác cũng phải ngước nhìn. Nam anh tuấn tiêu soái, nữ dịu dàng đáng yêu. Nhưng không ai biết bọn họ như thế nào lợi hại, như thế nào tàn nhẫn.
Bạch Quỷ Nương TửTác giả: Bạch TiênTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrời về chiều, bỗng có tiếng chớp vang lên, mưa bắt đầu rơi, trên một cây cầu đang có một cô gái chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Mưa càng lúc càng lớn, cô gái vừa chạy vừa than : " Xui quá đi, đang đi dạo thì mưa, biết thế ở nhà còn hơn hic..hic... AAA" Bỗng nhiên, cô hét thảm một tiếng rồi cả người ngã nghiêng về phía mặt hồ, một tiếng sấm vang lên cùng lúc khi cô té xuống hồ nước. Chết tiệt , ta nguyền rủa tên nào vứt vỏ chuối lung tung. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất đi. Bầu trời xanh thật đẹp, gió thổi hiu hiu, mây trắng bay chầm chậm, chung quanh bao phủ cây cối nhìn thật thoải mái , tiếng chim hót thánh thót làm người ta chỉ muốn nằm yên mà lắng nghe. Một khung cảnh thật yên bình nếu không có những ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm vào mình. - Khốn khiếp, bộ chưa nhìn thấy con nít bao giờ hả, còn nhìn nữa ta lột da các ngươi. Nghe thế, những ánh mắt đang nhìn vào nàng đều biến mất, trả lại một không gian yên tĩnh cho khu rừng. - Linh nhi , không nên mắng bọn chúng chứ,… Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay đã tới ngày tổ chức đại hội Hoa Tiên.Đai hội Hoa Tiên được tổ chức nhằm cho các môn phái tu tiên, những người có căn cốt tu tiên không trong bất kỳ các môn phái nào hay tất cả bán yêu bán tiên... nói chung không phải người bình thường đều có thể tham gia.Đại hội được tổ chức nhằm thi đấu về cầm, kỳ, thư, họa, võ thuật, y, độc thuật. Tất nhiên không chỉ đơn giản như vậy mà những hạng mục này khi thi đều phải dùng đến pháp thuật.Mỗi hạng mục đều có giải thưởng và danh hiệu riêng, người tham gia có thể đăng ký một hay tất cả các hạng mục. Tất nhiên danh hiệu hoa tiên thuộc về người đứng đầu tất cả các hạng mục.Quyền lợi khi có giải cũng rất nhiều, đặc biệt là được các tiên nhân nhận làm đệ tử là điều kiện tiên quyết.Mà đối với Bạch Tuyết Linh nàng mà nói cái đại hội này chỉ là thứ vớ vẩn di mấy tên rảnh rỗi bày ra nên nàng chẳng có hứng thú. Nhưng điều làm nàng chú ý là người tới tham dự đợt này.Bọn họ mà cũng muốn tham gia cái trò vớ vẩn này sao? Nếu vậy thì thật khiến nàng hết chỗ nói, thần tộc sa sút đến vậy sao?Nhưng nói đi cũng phải nói lại, trước khi hồi phục hoàn toàn thì nàng không nên đối đầu với họ thì hơn. Cho nên tốt nhất cứ đóng đô ở đây là được.***Ngoài cửa Thanh Phong sơn, hàng dài người đến tham dự đang bắt đầu thi vòng loại. Trong đại điện, Long Vô Song cùng các trưởng môn khác đang quan sát.Mỗi tội làm cho hắn lo lắng là tại sao đến gio82 vẫn không thấy sư đệ và đồ đệ của hắn đâu. Không phải hai người này gửi thư nói là chắc chắn trước đại hội sẽ đến sao, sao đến giờ vẫn chưa thấy mặt nữa?- Ồ, có vẻ đại hội năm nay nhiều nhân tài đây.Một trong số các trưởng môn nói. Nhìn vào hình ảnh trong không trung nói.Khoảng không trước mặt những người này là hình ảnh từ cuộc thi đang diễn ra. Họ thông qua nhưng hình ảnh này mà tìm những nhân tài trong cuộc thi.Cho nên nếu những người đó không thắng thì cũng sẽ được cân nhắc như người khác. Có thể nói đây cũng là giám sát nhất cử nhất động của người khác.- Đúng vậy, năm nay có vẻ nhiều nhân tài đây. - Một người khác phụ họa***Nơi diễn ra cuộc thi, mọi người ai nấy đều vừa hưng phấn vừa lo sợ. Tuy chỉ có năm người là nhàn nhạt nhìn tất cả.- Sư huynh, ngươi xem mấy người bọn họ, thật là giống mấy con khỉ. - Thiếu nữ áo lam vui vẻ nói- Tiểu Liên, không được nói bừa.Thiếu niên mặc tử y nghiêm mặt nói với thiếu nữ.Nhìn qua năm người này đúng là tuấn nam mỹ nữ. Tử y nam tử được gọi là sư huynh kia tên Khương Họa Thần nhìn anh tuấn nghiêm nghị, bên cạnh là thanh y nam tử tên Khải Thiên luốn mang theo nụ cười dịu dàng bên môi, kế đó là bạch y nam tử tên Lăng Hải Vân trầm mặc ít nói.Thiếu nữ lam y tên Hoàng Tâm Liên là sư muội nhỏ tuổi nhất trong số năm người, bên cạnh là thiếu nữ hồng y nhìn qua dịu dàng như nước.Nói chung tổ hợp năm người này làm cho người khác cũng phải ngước nhìn. Nam anh tuấn tiêu soái, nữ dịu dàng đáng yêu. Nhưng không ai biết bọn họ như thế nào lợi hại, như thế nào tàn nhẫn.