“ Nha đầu , ngươi đả tỉnh ’’ , lão bà bà tay cầm chén thuốc đứng bên cạnh giường của nàng . Nàng khẽ nhấc người muốn ngồi dậy “ Ngươi đừng có động đậy , nếu còn muốn sống ’’ , nàng đành nằm yên 1 chỗ , lại cảm thấy rất đau đớn . Nàng còn nhớ nàng bị chính người nàng tin tưởng nhất g**t ch*t . Đến khi nàng tỉnh lại , đã thấy mình nằm trong 1 sơn động , còn có lão bà ăn mặc kì lạ đứng bên cạnh . “ Lão bà bà , cho ta hỏi , ta hiện tại đang ở chỗ nào ’’ “Nha đầu ! Số ngươi quả thật rất may mắn , từ trên cao té xuống Hồng Hoa cốc vẫn không chết , quả là thiên ý” Chẳng lẽ là mình xuyên không đến đây? Còn ông ngoại , ông như thế nào rồi ?Nàng chỉ nhớ ngay lúc cấp bách nàng đỡ một nhát chém của kẻ thù cho ông , rõ ràng chỉ bị chém một cái sao toàn thân bất lực , trước mắt một màu đen tối bao trùm . Đến khi tỉnh lại thì đã ở đây rồi . Ba tháng qua lão bà bà luôn chăm sóc cho nàng tuy là không mở lời nói chuyện với nàng nhưng nàng hiểu bà ta là đang quan tâm nàng . Nàng bắt đầu hồi phục , suốt…
Chương 9: Chơi đùa
Băng PhiTác giả: Thượng Quan Thiên NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“ Nha đầu , ngươi đả tỉnh ’’ , lão bà bà tay cầm chén thuốc đứng bên cạnh giường của nàng . Nàng khẽ nhấc người muốn ngồi dậy “ Ngươi đừng có động đậy , nếu còn muốn sống ’’ , nàng đành nằm yên 1 chỗ , lại cảm thấy rất đau đớn . Nàng còn nhớ nàng bị chính người nàng tin tưởng nhất g**t ch*t . Đến khi nàng tỉnh lại , đã thấy mình nằm trong 1 sơn động , còn có lão bà ăn mặc kì lạ đứng bên cạnh . “ Lão bà bà , cho ta hỏi , ta hiện tại đang ở chỗ nào ’’ “Nha đầu ! Số ngươi quả thật rất may mắn , từ trên cao té xuống Hồng Hoa cốc vẫn không chết , quả là thiên ý” Chẳng lẽ là mình xuyên không đến đây? Còn ông ngoại , ông như thế nào rồi ?Nàng chỉ nhớ ngay lúc cấp bách nàng đỡ một nhát chém của kẻ thù cho ông , rõ ràng chỉ bị chém một cái sao toàn thân bất lực , trước mắt một màu đen tối bao trùm . Đến khi tỉnh lại thì đã ở đây rồi . Ba tháng qua lão bà bà luôn chăm sóc cho nàng tuy là không mở lời nói chuyện với nàng nhưng nàng hiểu bà ta là đang quan tâm nàng . Nàng bắt đầu hồi phục , suốt… “Phu thê trên danh nghĩa?” Đột nhiên hắn tiến đến gần nàng , một tay ôm lấy thắt lưng của nàng hung hăn kéo vào“Hay muốn ta bây giờ thực hiện nghĩa vụ phu quân với nàng , Vương phi.”“Tên hỗn đản nhà ngươi , tránh xa ta một chút .” nàng vùng vẫy tránh xa hắn , nàng làm sao vậy a . Nếu là bình thường có người vô lễ với nàng chỉ sợ bây giờ đã không còn mạng , nhưng tại sao đối với tên nam nhân này lại yếu thế như vậy ? Phải bình tĩnh a , đối với nam nhân là không nên mềm lòng .“Nhìn ngươi đi , có giống Vương phi hay không .”Hắn buồn cười nhìn nàngLúc này nàng mới nhìn lại mình , trên người chỉ mặt mỗi áo trắng mỏng bên trong muốn thấy bao nhiu cảnh xuân liền có bấy nhiêu cảnh xuân . Thôi rồi trong sạch của nàng coi như bị hủy rồi ! Nàng liền nhanh chóng nhảy lên giường lấy chăn che người lại , khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ nhìn rất đáng yêu nha.“Bây giờ là vương phi muốn câu dẫn bổn vương hay sao , nhanh như vậy đã không chờ nỗi .”“Ngươi ….ngươi , cái tên thối vương gia , đi ra ngoài cho ta .”“Haha , bổn vương thật sự rất tích đừa bỡn nàng nha . Hôm nay đến đây thôi, sau này chúng ta còn nhiều thời gian với nhau nàng nói phải không ,Vương phi .”Hăn tiêu sái rời đi để lại nàng ở trong phòng tức đến nghẹn họng mà không thể làm gì .Hôm sau Nhu nhi (là nha hoàn hồi môn của Lãnh Ngọc Băng ) đến hầu hạ nàng rời giường , nàng ta còn nói cho nàng biết về sự tình ở vương phủ . Trong vương phủ trừ Vương gia và Vương phi thì Dương tổng quản là người có quyền nhất ở đây , mỗi khi Vương gia rời phủ thì hắn quán xuyến hết mọi việc trong phủ , thị vệ nha hoàn trong phủ nhất nhất nghe lời hắn không dám trái lệnh . Trừ Vương phi ra thì vương gia chưa từng đưa nữ nhân nào về vương phủ , nên Dương tổng quản cũng phần nào kính trọng nàng sáng nay đặt biệt đến vấn an nàng .“Tham kiến Vương phi , nô tài là Dương tổng quản , Vương gia có lệnh mọi việc trong Vương phủ từ nay về sau đều giao cho Vương phi quản lý , nô tài về sau hết thảy đều nghe theo Vương phi sai bảo .” Dương tổng quản bộ dáng cung kính nói , hắn thật sự không hiểu Vương gia từ trước đến giờ luôn không thích nữ nhân càng huống chi giao cho nàng cai quản cả vương phủ , lúc đó hắn còn tưởng Vương gia nhà hắn là đoạn tụ . Thật không ngờ chỉ một đêm mà Vương gia đã thay đổi chẳng lẻ cái này người ta gọi là sức mạnh của tình yêu ?“Ân , ta biết rồi . À mà Vương gia nhà ngươi đâu rồi ?”“Thưa Vương phi , Vương gia từ sớm đã bị hoàng thượng triệu vào cung , người nói nếu Vương phi có việc cứ nói với nô tài . Chờ khi Vương gia trở về nô tài sẽ nói lại với Vương gia.”Thối Vương gia không ở đây , vậy cả vương phủ này tùy ta xử trí rồi . Người nào đó cười rất gian xảo làm cho Nhu nhi và Dương tổng quản nhất thời hoảng sợ , Vương phi cười như vậy nhất định là không có chuyện gì tốt .
“Phu thê trên danh nghĩa?” Đột nhiên hắn tiến đến gần nàng , một tay ôm lấy thắt lưng của nàng hung hăn kéo vào
“Hay muốn ta bây giờ thực hiện nghĩa vụ phu quân với nàng , Vương phi.”
“Tên hỗn đản nhà ngươi , tránh xa ta một chút .” nàng vùng vẫy tránh xa hắn , nàng làm sao vậy a . Nếu là bình thường có người vô lễ với nàng chỉ sợ bây giờ đã không còn mạng , nhưng tại sao đối với tên nam nhân này lại yếu thế như vậy ? Phải bình tĩnh a , đối với nam nhân là không nên mềm lòng .
“Nhìn ngươi đi , có giống Vương phi hay không .”Hắn buồn cười nhìn nàng
Lúc này nàng mới nhìn lại mình , trên người chỉ mặt mỗi áo trắng mỏng bên trong muốn thấy bao nhiu cảnh xuân liền có bấy nhiêu cảnh xuân . Thôi rồi trong sạch của nàng coi như bị hủy rồi ! Nàng liền nhanh chóng nhảy lên giường lấy chăn che người lại , khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ nhìn rất đáng yêu nha.
“Bây giờ là vương phi muốn câu dẫn bổn vương hay sao , nhanh như vậy đã không chờ nỗi .”
“Ngươi ….ngươi , cái tên thối vương gia , đi ra ngoài cho ta .”
“Haha , bổn vương thật sự rất tích đừa bỡn nàng nha . Hôm nay đến đây thôi, sau này chúng ta còn nhiều thời gian với nhau nàng nói phải không ,Vương phi .”Hăn tiêu sái rời đi để lại nàng ở trong phòng tức đến nghẹn họng mà không thể làm gì .
Hôm sau Nhu nhi (là nha hoàn hồi môn của Lãnh Ngọc Băng ) đến hầu hạ nàng rời giường , nàng ta còn nói cho nàng biết về sự tình ở vương phủ . Trong vương phủ trừ Vương gia và Vương phi thì Dương tổng quản là người có quyền nhất ở đây , mỗi khi Vương gia rời phủ thì hắn quán xuyến hết mọi việc trong phủ , thị vệ nha hoàn trong phủ nhất nhất nghe lời hắn không dám trái lệnh . Trừ Vương phi ra thì vương gia chưa từng đưa nữ nhân nào về vương phủ , nên Dương tổng quản cũng phần nào kính trọng nàng sáng nay đặt biệt đến vấn an nàng .
“Tham kiến Vương phi , nô tài là Dương tổng quản , Vương gia có lệnh mọi việc trong Vương phủ từ nay về sau đều giao cho Vương phi quản lý , nô tài về sau hết thảy đều nghe theo Vương phi sai bảo .” Dương tổng quản bộ dáng cung kính nói , hắn thật sự không hiểu Vương gia từ trước đến giờ luôn không thích nữ nhân càng huống chi giao cho nàng cai quản cả vương phủ , lúc đó hắn còn tưởng Vương gia nhà hắn là đoạn tụ . Thật không ngờ chỉ một đêm mà Vương gia đã thay đổi chẳng lẻ cái này người ta gọi là sức mạnh của tình yêu ?
“Ân , ta biết rồi . À mà Vương gia nhà ngươi đâu rồi ?”
“Thưa Vương phi , Vương gia từ sớm đã bị hoàng thượng triệu vào cung , người nói nếu Vương phi có việc cứ nói với nô tài . Chờ khi Vương gia trở về nô tài sẽ nói lại với Vương gia.”
Thối Vương gia không ở đây , vậy cả vương phủ này tùy ta xử trí rồi . Người nào đó cười rất gian xảo làm cho Nhu nhi và Dương tổng quản nhất thời hoảng sợ , Vương phi cười như vậy nhất định là không có chuyện gì tốt .
Băng PhiTác giả: Thượng Quan Thiên NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“ Nha đầu , ngươi đả tỉnh ’’ , lão bà bà tay cầm chén thuốc đứng bên cạnh giường của nàng . Nàng khẽ nhấc người muốn ngồi dậy “ Ngươi đừng có động đậy , nếu còn muốn sống ’’ , nàng đành nằm yên 1 chỗ , lại cảm thấy rất đau đớn . Nàng còn nhớ nàng bị chính người nàng tin tưởng nhất g**t ch*t . Đến khi nàng tỉnh lại , đã thấy mình nằm trong 1 sơn động , còn có lão bà ăn mặc kì lạ đứng bên cạnh . “ Lão bà bà , cho ta hỏi , ta hiện tại đang ở chỗ nào ’’ “Nha đầu ! Số ngươi quả thật rất may mắn , từ trên cao té xuống Hồng Hoa cốc vẫn không chết , quả là thiên ý” Chẳng lẽ là mình xuyên không đến đây? Còn ông ngoại , ông như thế nào rồi ?Nàng chỉ nhớ ngay lúc cấp bách nàng đỡ một nhát chém của kẻ thù cho ông , rõ ràng chỉ bị chém một cái sao toàn thân bất lực , trước mắt một màu đen tối bao trùm . Đến khi tỉnh lại thì đã ở đây rồi . Ba tháng qua lão bà bà luôn chăm sóc cho nàng tuy là không mở lời nói chuyện với nàng nhưng nàng hiểu bà ta là đang quan tâm nàng . Nàng bắt đầu hồi phục , suốt… “Phu thê trên danh nghĩa?” Đột nhiên hắn tiến đến gần nàng , một tay ôm lấy thắt lưng của nàng hung hăn kéo vào“Hay muốn ta bây giờ thực hiện nghĩa vụ phu quân với nàng , Vương phi.”“Tên hỗn đản nhà ngươi , tránh xa ta một chút .” nàng vùng vẫy tránh xa hắn , nàng làm sao vậy a . Nếu là bình thường có người vô lễ với nàng chỉ sợ bây giờ đã không còn mạng , nhưng tại sao đối với tên nam nhân này lại yếu thế như vậy ? Phải bình tĩnh a , đối với nam nhân là không nên mềm lòng .“Nhìn ngươi đi , có giống Vương phi hay không .”Hắn buồn cười nhìn nàngLúc này nàng mới nhìn lại mình , trên người chỉ mặt mỗi áo trắng mỏng bên trong muốn thấy bao nhiu cảnh xuân liền có bấy nhiêu cảnh xuân . Thôi rồi trong sạch của nàng coi như bị hủy rồi ! Nàng liền nhanh chóng nhảy lên giường lấy chăn che người lại , khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ nhìn rất đáng yêu nha.“Bây giờ là vương phi muốn câu dẫn bổn vương hay sao , nhanh như vậy đã không chờ nỗi .”“Ngươi ….ngươi , cái tên thối vương gia , đi ra ngoài cho ta .”“Haha , bổn vương thật sự rất tích đừa bỡn nàng nha . Hôm nay đến đây thôi, sau này chúng ta còn nhiều thời gian với nhau nàng nói phải không ,Vương phi .”Hăn tiêu sái rời đi để lại nàng ở trong phòng tức đến nghẹn họng mà không thể làm gì .Hôm sau Nhu nhi (là nha hoàn hồi môn của Lãnh Ngọc Băng ) đến hầu hạ nàng rời giường , nàng ta còn nói cho nàng biết về sự tình ở vương phủ . Trong vương phủ trừ Vương gia và Vương phi thì Dương tổng quản là người có quyền nhất ở đây , mỗi khi Vương gia rời phủ thì hắn quán xuyến hết mọi việc trong phủ , thị vệ nha hoàn trong phủ nhất nhất nghe lời hắn không dám trái lệnh . Trừ Vương phi ra thì vương gia chưa từng đưa nữ nhân nào về vương phủ , nên Dương tổng quản cũng phần nào kính trọng nàng sáng nay đặt biệt đến vấn an nàng .“Tham kiến Vương phi , nô tài là Dương tổng quản , Vương gia có lệnh mọi việc trong Vương phủ từ nay về sau đều giao cho Vương phi quản lý , nô tài về sau hết thảy đều nghe theo Vương phi sai bảo .” Dương tổng quản bộ dáng cung kính nói , hắn thật sự không hiểu Vương gia từ trước đến giờ luôn không thích nữ nhân càng huống chi giao cho nàng cai quản cả vương phủ , lúc đó hắn còn tưởng Vương gia nhà hắn là đoạn tụ . Thật không ngờ chỉ một đêm mà Vương gia đã thay đổi chẳng lẻ cái này người ta gọi là sức mạnh của tình yêu ?“Ân , ta biết rồi . À mà Vương gia nhà ngươi đâu rồi ?”“Thưa Vương phi , Vương gia từ sớm đã bị hoàng thượng triệu vào cung , người nói nếu Vương phi có việc cứ nói với nô tài . Chờ khi Vương gia trở về nô tài sẽ nói lại với Vương gia.”Thối Vương gia không ở đây , vậy cả vương phủ này tùy ta xử trí rồi . Người nào đó cười rất gian xảo làm cho Nhu nhi và Dương tổng quản nhất thời hoảng sợ , Vương phi cười như vậy nhất định là không có chuyện gì tốt .