Phù dung trướng noãn độ xuân tiêu [1]. Tôi đã từng cho rằng đây là câu thơ đẹp nhất thế gian, thế nhưng hiện tại. . . Nhìn giường lớn gỗ lim chạm trổ, chăn gấm thêu uyên ương và màn trướng thêu hoa sen, liếc mắt xuống thì thấy hai núi thịt dư trước ngực, tôi lại sụp đổ một lần nữa. [1] Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân (Trường Hận Ca – Bạch Cư Dị) Ông trời! Kéo qua chăn gấm uyên ương trên người, tôi ra sức vò, hi vọng làm như vậy có thể trở lại hiện đại. “Cậu lại động kinh sao?” Giọng nam êm tai từ bên cạnh truyền đến, khàn khàn mà có sức hút. Hừ! Giọng nói của thiếu gia đây trước kia nghe hay hơn hắn nhiều! Bảo đảm em gái nào nghe xong cũng đều lập tức ngã vào lòng tôi, mặc cho tôi s* s**ng. . . Phi phi, mọi chuyện dường như đã rất xa vời. Lại nhìn hai bao cát lồi trước ngực, tức giận trừng vòng tay linh lung huyết ngọc, tôi nói “Mi là đồ trúng gió! Cả nhà mi đều động kinh!” Tiếng cười nhẹ từ vòng tay truyền ra, tôi cắn răng, nghiến ken két. Hừ, nếu hiện tại kẻ trong vòng tay kia…

Chương 81

Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa KhôiTác giả: Tiêu Bạch LuyệnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhù dung trướng noãn độ xuân tiêu [1]. Tôi đã từng cho rằng đây là câu thơ đẹp nhất thế gian, thế nhưng hiện tại. . . Nhìn giường lớn gỗ lim chạm trổ, chăn gấm thêu uyên ương và màn trướng thêu hoa sen, liếc mắt xuống thì thấy hai núi thịt dư trước ngực, tôi lại sụp đổ một lần nữa. [1] Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân (Trường Hận Ca – Bạch Cư Dị) Ông trời! Kéo qua chăn gấm uyên ương trên người, tôi ra sức vò, hi vọng làm như vậy có thể trở lại hiện đại. “Cậu lại động kinh sao?” Giọng nam êm tai từ bên cạnh truyền đến, khàn khàn mà có sức hút. Hừ! Giọng nói của thiếu gia đây trước kia nghe hay hơn hắn nhiều! Bảo đảm em gái nào nghe xong cũng đều lập tức ngã vào lòng tôi, mặc cho tôi s* s**ng. . . Phi phi, mọi chuyện dường như đã rất xa vời. Lại nhìn hai bao cát lồi trước ngực, tức giận trừng vòng tay linh lung huyết ngọc, tôi nói “Mi là đồ trúng gió! Cả nhà mi đều động kinh!” Tiếng cười nhẹ từ vòng tay truyền ra, tôi cắn răng, nghiến ken két. Hừ, nếu hiện tại kẻ trong vòng tay kia… Nhìn Hàn vương bên cạnh vẻ mặt ngây ngốc chìm trong mộng đẹp, ta liền muốn trực tiếp cầm đao vẽ lên người hắn mấy cái. Tránh mùng một không tránh được mười lăm, thật sự đã trở thành miếng thịt trong miệng người này, thế nên dù trốn tránh thế nào cũng không thoát sao?Thân thể vừa động, h* th*n liền truyền đến cảm giác đau nhức. Ta muốn đứng dậy xuống giường, thần kinh thật vất vả chỉ huy bắp đùi, mới vừa ngồi dậy, mũi chân chạm đất, muốn lấy chén nước bên bàn cạnh giường, ai ngờ đứng lên liền thấy chân mềm nhũn. Cả người lảo đảo sắp ngã trên đất.Thật may phản ứng lúc này của ta nhạy bén, hai tay bắt được chăn, vì vậy trước khi ngã xuống đất, chăn rơi xuống trước, sau đó liền ngã đè lên chăn. Ngọ nguậy hồi lâu muốn ngồi dậy, thế nhưng chân ta vẫn mềm nhũn.Cũng vào lúc này, Hàn vương đã tỉnh lại, mắt khẽ mở, lập tức liền bế cả người cả chăn từ trên đất lên. Im lặng rúc vào trong ngực hắn, ta không nói gì, sau khi lên trên giường, ta cúi đầu, cảm thấy tầm mắt Tiêu Hàn vẫn dừng trên mặt ta.Ánh mắt ấm áp nhu hòa, ta ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt lạnh băng cứng rắn thường ngày dịu dàng hơn, giờ phút này đang nhìn ta, vẻ mặt khó hiểu, một lúc lâu, hắn mới nói:“Xuân Tiêu, tối hôm qua ta mơ một giấc mộng thật đẹp. Trong mộng nàng vô cùng ôn nhu. Chúng ta. . . Nàng đối với ta, giống như lúc còn ở Hồng Phong biệt viện, trong mắt chỉ có ta. Nàng ở phía dưới ta. . . Dịu dàng cung phụng. . .”Mơ! Mơ em gái ngươi! Ta nhìn vẻ mặt hoài niệm của hắn, cảm thấy vô cùng nổi giận! Cách lão tử, tối hôm qua ngươi hăng say như vậy, h* th*n ta bây giờ còn rất đau! Bây giờ lại nói là nằm mơ! Ăn xong liền quên sạch a!Lão tử năm đó mặc dù cặn bã đến mấy, sau khi ngủ cùng nữ nhân, dầu gì vẫn đưa các nàng đi mua thuốc tránh thai! Không vô sỉ giống như người này. Nam nhân vô sỉ nhất chính là sau khi chơi gái không trả tiền, không nghĩ tới hắn trình độ vô sỉ chỉ có hơn chứ không kém.

Nhìn Hàn vương bên
cạnh vẻ mặt ngây ngốc chìm trong mộng đẹp, ta liền muốn trực tiếp cầm
đao vẽ lên người hắn mấy cái. Tránh mùng một không tránh được mười lăm,
thật sự đã trở thành miếng thịt trong miệng người này, thế nên dù trốn
tránh thế nào cũng không thoát sao?

Thân thể vừa động, h* th*n
liền truyền đến cảm giác đau nhức. Ta muốn đứng dậy xuống giường, thần
kinh thật vất vả chỉ huy bắp đùi, mới vừa ngồi dậy, mũi chân chạm đất,
muốn lấy chén nước bên bàn cạnh giường, ai ngờ đứng lên liền thấy chân
mềm nhũn. Cả người lảo đảo sắp ngã trên đất.

Thật may phản ứng
lúc này của ta nhạy bén, hai tay bắt được chăn, vì vậy trước khi ngã
xuống đất, chăn rơi xuống trước, sau đó liền ngã đè lên chăn. Ngọ nguậy
hồi lâu muốn ngồi dậy, thế nhưng chân ta vẫn mềm nhũn.

Cũng vào
lúc này, Hàn vương đã tỉnh lại, mắt khẽ mở, lập tức liền bế cả người cả
chăn từ trên đất lên. Im lặng rúc vào trong ngực hắn, ta không nói gì,
sau khi lên trên giường, ta cúi đầu, cảm thấy tầm mắt Tiêu Hàn vẫn dừng
trên mặt ta.

Ánh mắt ấm áp nhu hòa, ta ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt lạnh băng cứng rắn thường ngày dịu dàng hơn, giờ phút này đang nhìn ta, vẻ mặt khó hiểu, một lúc lâu, hắn mới nói:

“Xuân Tiêu, tối hôm
qua ta mơ một giấc mộng thật đẹp. Trong mộng nàng vô cùng ôn nhu. Chúng
ta. . . Nàng đối với ta, giống như lúc còn ở Hồng Phong biệt viện, trong mắt chỉ có ta. Nàng ở phía dưới ta. . . Dịu dàng cung phụng. . .”

Mơ! Mơ em gái ngươi! Ta nhìn vẻ mặt hoài niệm của hắn, cảm thấy vô cùng nổi giận! Cách lão tử, tối hôm qua ngươi hăng say như vậy, h* th*n ta bây
giờ còn rất đau! Bây giờ lại nói là nằm mơ! Ăn xong liền quên sạch a!

Lão tử năm đó mặc dù cặn bã đến mấy, sau khi ngủ cùng nữ nhân, dầu gì vẫn
đưa các nàng đi mua thuốc tránh thai! Không vô sỉ giống như người này.
Nam nhân vô sỉ nhất chính là sau khi chơi gái không trả tiền, không nghĩ tới hắn trình độ vô sỉ chỉ có hơn chứ không kém.

Thiếu Gia Hư Hỏng Xuyên Qua Thành Hoa KhôiTác giả: Tiêu Bạch LuyệnTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhù dung trướng noãn độ xuân tiêu [1]. Tôi đã từng cho rằng đây là câu thơ đẹp nhất thế gian, thế nhưng hiện tại. . . Nhìn giường lớn gỗ lim chạm trổ, chăn gấm thêu uyên ương và màn trướng thêu hoa sen, liếc mắt xuống thì thấy hai núi thịt dư trước ngực, tôi lại sụp đổ một lần nữa. [1] Trướng phù dung ấm trải qua đêm xuân (Trường Hận Ca – Bạch Cư Dị) Ông trời! Kéo qua chăn gấm uyên ương trên người, tôi ra sức vò, hi vọng làm như vậy có thể trở lại hiện đại. “Cậu lại động kinh sao?” Giọng nam êm tai từ bên cạnh truyền đến, khàn khàn mà có sức hút. Hừ! Giọng nói của thiếu gia đây trước kia nghe hay hơn hắn nhiều! Bảo đảm em gái nào nghe xong cũng đều lập tức ngã vào lòng tôi, mặc cho tôi s* s**ng. . . Phi phi, mọi chuyện dường như đã rất xa vời. Lại nhìn hai bao cát lồi trước ngực, tức giận trừng vòng tay linh lung huyết ngọc, tôi nói “Mi là đồ trúng gió! Cả nhà mi đều động kinh!” Tiếng cười nhẹ từ vòng tay truyền ra, tôi cắn răng, nghiến ken két. Hừ, nếu hiện tại kẻ trong vòng tay kia… Nhìn Hàn vương bên cạnh vẻ mặt ngây ngốc chìm trong mộng đẹp, ta liền muốn trực tiếp cầm đao vẽ lên người hắn mấy cái. Tránh mùng một không tránh được mười lăm, thật sự đã trở thành miếng thịt trong miệng người này, thế nên dù trốn tránh thế nào cũng không thoát sao?Thân thể vừa động, h* th*n liền truyền đến cảm giác đau nhức. Ta muốn đứng dậy xuống giường, thần kinh thật vất vả chỉ huy bắp đùi, mới vừa ngồi dậy, mũi chân chạm đất, muốn lấy chén nước bên bàn cạnh giường, ai ngờ đứng lên liền thấy chân mềm nhũn. Cả người lảo đảo sắp ngã trên đất.Thật may phản ứng lúc này của ta nhạy bén, hai tay bắt được chăn, vì vậy trước khi ngã xuống đất, chăn rơi xuống trước, sau đó liền ngã đè lên chăn. Ngọ nguậy hồi lâu muốn ngồi dậy, thế nhưng chân ta vẫn mềm nhũn.Cũng vào lúc này, Hàn vương đã tỉnh lại, mắt khẽ mở, lập tức liền bế cả người cả chăn từ trên đất lên. Im lặng rúc vào trong ngực hắn, ta không nói gì, sau khi lên trên giường, ta cúi đầu, cảm thấy tầm mắt Tiêu Hàn vẫn dừng trên mặt ta.Ánh mắt ấm áp nhu hòa, ta ngẩng đầu lên nhìn, vẻ mặt lạnh băng cứng rắn thường ngày dịu dàng hơn, giờ phút này đang nhìn ta, vẻ mặt khó hiểu, một lúc lâu, hắn mới nói:“Xuân Tiêu, tối hôm qua ta mơ một giấc mộng thật đẹp. Trong mộng nàng vô cùng ôn nhu. Chúng ta. . . Nàng đối với ta, giống như lúc còn ở Hồng Phong biệt viện, trong mắt chỉ có ta. Nàng ở phía dưới ta. . . Dịu dàng cung phụng. . .”Mơ! Mơ em gái ngươi! Ta nhìn vẻ mặt hoài niệm của hắn, cảm thấy vô cùng nổi giận! Cách lão tử, tối hôm qua ngươi hăng say như vậy, h* th*n ta bây giờ còn rất đau! Bây giờ lại nói là nằm mơ! Ăn xong liền quên sạch a!Lão tử năm đó mặc dù cặn bã đến mấy, sau khi ngủ cùng nữ nhân, dầu gì vẫn đưa các nàng đi mua thuốc tránh thai! Không vô sỉ giống như người này. Nam nhân vô sỉ nhất chính là sau khi chơi gái không trả tiền, không nghĩ tới hắn trình độ vô sỉ chỉ có hơn chứ không kém.

Chương 81