Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 26: Đãi ngộ thay đổi 1
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Trì Lạc còn đang trong mông lung, vết thương vẫn còn chút đau nhức đã bị Đông Phương Tuyết nói một câu đuổi trở về Nguyệt gia."Vương Gia đã thông báo cho Nguyệt phụ đến đón tiểu thư trở về phủ, xin tiểu thư lập tức chuẩn bị."Thị vệ truyền lại lời nói của Đông Phương Tuyết một lần, sau khi kết thúc cúi thi lễ vội vã rời đi.Cho đến lúc ngồi vào trên xe ngựa, Nguyệt Trì Lạc cũng không nhìn thấy Đông Phương Tuyết được một lần, rèm xe chậm rãi để xuống, ngăn cách hết thảy mọi thứ ở bên ngoài.Hơi có chút buồn bực chồng chất ở trong lòng, Nguyệt Trì Lạc cúi đầu không muốn nhìn khuôn mặt tươi cười đang cố ra vẻ hiền lành của Nguyệt phụ.Nàng vốn không muốn lúc này trở về Nguyệt gia, dù sao bây giờ trở về Nguyệt gia nhất định không thể nào bình yên, bản thân lại càng sẽ không được an lành, đặc biệt là lúc nào cũng như mang quả bom ở phía sau.Nguyệt Trì Lạc không được yêu thương đột nhiên trở thành Quyền Khuynh Thiên Hạ, vị hôn thê của Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, ai. . . Buồn cười cỡ nào à!Nhưng Đông Phương Tuyết lại vội vàng xua đuổi mình đi như vậy, thật là buồn bực à, Nguyệt Trì Lạc nàng cũng có lúc có người không chịu chào đón như thế sao?Nhớ lại tiểu viện tử thanh tịnh của mình, từ hôm qua sau khi Đông Phương Tuyết cùng Huyền Chi Thất rời đi, thậm chí đến về sau cho đến khi mình xuất giá, e rằng cái viện đó đã không còn thanh tịnh nữa rồi, Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ đến đây nhếch miệng cười khổ.Nguyệt phụ ngồi nghiêng người lắc lư trong xe ngựa, giữa hai lông mày quả nhiên không ngừng ẩn giấu sắc mặt vui mừng, ánh mắt vẫn luôn quan sát Nguyệt Trì Lạc, tuy rằng có đứa con gái này nhưng mình cũng chưa từng để tâm đến, lại càng thêm không có đối đãi với nàng được tốt.Trong khi cưng chiều Nguyệt Hinh Nhu lên tận trời, thì lại trong vô hình để mọi người chà đạp nàng dưới chân.Mới đầu cũng có đi xem qua, nhưng khi nhìn thấy dung nhan Vô Diệm cùng bộ dáng có chút si ngốc thì không còn bước vào tiểu viện tử đó nữa. Qua nhiều năm như vậy, tuy có nha hoàn chăm sóc nhưng bản thân chưa từng tự mình đi đến hỏi thăm một lần.Vốn toàn tâm toàn ý đề bạt Nguyệt Hinh Nhu vào cung, nhưng chưa từng nghĩ rằng, đứa con gái thứ hai không được yêu thương này trong nháy mắt trở thành chánh phi của Tứ Vương Gia, còn Nguyệt Hinh Nhu tuy là trắc phi thái tử, nhưng cả Đế Đô này, ai không biết người chân chính nắm quyền chính là Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết?Thái tử tuy là Đông Cung, nhưng lại không có thực quyền, về sau đăng quang Cửu Bảo vẫn chưa biết chừng là ai đây?
Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Trì Lạc còn đang trong mông lung, vết thương vẫn còn chút đau nhức đã bị Đông Phương Tuyết nói một câu đuổi trở về Nguyệt gia.
"Vương Gia đã thông báo cho Nguyệt phụ đến đón tiểu thư trở về phủ, xin tiểu thư lập tức chuẩn bị."
Thị vệ truyền lại lời nói của Đông Phương Tuyết một lần, sau khi kết thúc cúi thi lễ vội vã rời đi.
Cho đến lúc ngồi vào trên xe ngựa, Nguyệt Trì Lạc cũng không nhìn thấy Đông Phương Tuyết được một lần, rèm xe chậm rãi để xuống, ngăn cách hết thảy mọi thứ ở bên ngoài.
Hơi có chút buồn bực chồng chất ở trong lòng, Nguyệt Trì Lạc cúi đầu không muốn nhìn khuôn mặt tươi cười đang cố ra vẻ hiền lành của Nguyệt phụ.
Nàng vốn không muốn lúc này trở về Nguyệt gia, dù sao bây giờ trở về Nguyệt gia nhất định không thể nào bình yên, bản thân lại càng sẽ không được an lành, đặc biệt là lúc nào cũng như mang quả bom ở phía sau.
Nguyệt Trì Lạc không được yêu thương đột nhiên trở thành Quyền Khuynh Thiên Hạ, vị hôn thê của Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, ai. . . Buồn cười cỡ nào à!
Nhưng Đông Phương Tuyết lại vội vàng xua đuổi mình đi như vậy, thật là buồn bực à, Nguyệt Trì Lạc nàng cũng có lúc có người không chịu chào đón như thế sao?
Nhớ lại tiểu viện tử thanh tịnh của mình, từ hôm qua sau khi Đông Phương Tuyết cùng Huyền Chi Thất rời đi, thậm chí đến về sau cho đến khi mình xuất giá, e rằng cái viện đó đã không còn thanh tịnh nữa rồi, Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ đến đây nhếch miệng cười khổ.
Nguyệt phụ ngồi nghiêng người lắc lư trong xe ngựa, giữa hai lông mày quả nhiên không ngừng ẩn giấu sắc mặt vui mừng, ánh mắt vẫn luôn quan sát Nguyệt Trì Lạc, tuy rằng có đứa con gái này nhưng mình cũng chưa từng để tâm đến, lại càng thêm không có đối đãi với nàng được tốt.
Trong khi cưng chiều Nguyệt Hinh Nhu lên tận trời, thì lại trong vô hình để mọi người chà đạp nàng dưới chân.
Mới đầu cũng có đi xem qua, nhưng khi nhìn thấy dung nhan Vô Diệm cùng bộ dáng có chút si ngốc thì không còn bước vào tiểu viện tử đó nữa. Qua nhiều năm như vậy, tuy có nha hoàn chăm sóc nhưng bản thân chưa từng tự mình đi đến hỏi thăm một lần.
Vốn toàn tâm toàn ý đề bạt Nguyệt Hinh Nhu vào cung, nhưng chưa từng nghĩ rằng, đứa con gái thứ hai không được yêu thương này trong nháy mắt trở thành chánh phi của Tứ Vương Gia, còn Nguyệt Hinh Nhu tuy là trắc phi thái tử, nhưng cả Đế Đô này, ai không biết người chân chính nắm quyền chính là Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết?
Thái tử tuy là Đông Cung, nhưng lại không có thực quyền, về sau đăng quang Cửu Bảo vẫn chưa biết chừng là ai đây?
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Sáng sớm hôm sau, Nguyệt Trì Lạc còn đang trong mông lung, vết thương vẫn còn chút đau nhức đã bị Đông Phương Tuyết nói một câu đuổi trở về Nguyệt gia."Vương Gia đã thông báo cho Nguyệt phụ đến đón tiểu thư trở về phủ, xin tiểu thư lập tức chuẩn bị."Thị vệ truyền lại lời nói của Đông Phương Tuyết một lần, sau khi kết thúc cúi thi lễ vội vã rời đi.Cho đến lúc ngồi vào trên xe ngựa, Nguyệt Trì Lạc cũng không nhìn thấy Đông Phương Tuyết được một lần, rèm xe chậm rãi để xuống, ngăn cách hết thảy mọi thứ ở bên ngoài.Hơi có chút buồn bực chồng chất ở trong lòng, Nguyệt Trì Lạc cúi đầu không muốn nhìn khuôn mặt tươi cười đang cố ra vẻ hiền lành của Nguyệt phụ.Nàng vốn không muốn lúc này trở về Nguyệt gia, dù sao bây giờ trở về Nguyệt gia nhất định không thể nào bình yên, bản thân lại càng sẽ không được an lành, đặc biệt là lúc nào cũng như mang quả bom ở phía sau.Nguyệt Trì Lạc không được yêu thương đột nhiên trở thành Quyền Khuynh Thiên Hạ, vị hôn thê của Tứ Vương Gia diễm tuyệt nhất thiên hạ, ai. . . Buồn cười cỡ nào à!Nhưng Đông Phương Tuyết lại vội vàng xua đuổi mình đi như vậy, thật là buồn bực à, Nguyệt Trì Lạc nàng cũng có lúc có người không chịu chào đón như thế sao?Nhớ lại tiểu viện tử thanh tịnh của mình, từ hôm qua sau khi Đông Phương Tuyết cùng Huyền Chi Thất rời đi, thậm chí đến về sau cho đến khi mình xuất giá, e rằng cái viện đó đã không còn thanh tịnh nữa rồi, Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ đến đây nhếch miệng cười khổ.Nguyệt phụ ngồi nghiêng người lắc lư trong xe ngựa, giữa hai lông mày quả nhiên không ngừng ẩn giấu sắc mặt vui mừng, ánh mắt vẫn luôn quan sát Nguyệt Trì Lạc, tuy rằng có đứa con gái này nhưng mình cũng chưa từng để tâm đến, lại càng thêm không có đối đãi với nàng được tốt.Trong khi cưng chiều Nguyệt Hinh Nhu lên tận trời, thì lại trong vô hình để mọi người chà đạp nàng dưới chân.Mới đầu cũng có đi xem qua, nhưng khi nhìn thấy dung nhan Vô Diệm cùng bộ dáng có chút si ngốc thì không còn bước vào tiểu viện tử đó nữa. Qua nhiều năm như vậy, tuy có nha hoàn chăm sóc nhưng bản thân chưa từng tự mình đi đến hỏi thăm một lần.Vốn toàn tâm toàn ý đề bạt Nguyệt Hinh Nhu vào cung, nhưng chưa từng nghĩ rằng, đứa con gái thứ hai không được yêu thương này trong nháy mắt trở thành chánh phi của Tứ Vương Gia, còn Nguyệt Hinh Nhu tuy là trắc phi thái tử, nhưng cả Đế Đô này, ai không biết người chân chính nắm quyền chính là Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết?Thái tử tuy là Đông Cung, nhưng lại không có thực quyền, về sau đăng quang Cửu Bảo vẫn chưa biết chừng là ai đây?