Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 61: Không có lần sau 5

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Có lẽ, không ai hiểu được, nàng không tranh, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết.Nàng không tranh, chỉ là không có vật cần tìm, mà một khi nàng có mục tiêu, nàng tuyệt đối sẽ là người không từ một thủ đoạn nào.Vừa hay, trước mắt. . . Nàng không muốn gì, duy nhất muốn cũng chỉ là cuộc sống yên tĩnh.Xem ra, trừ A Dạ, thật đúng là không có ai hiểu rõ nàng.Nhếch miệng chua chát cười một tiếng, thế cũng hay. . . . . . . . . . . .Kỳ quái, người trên bức tranh không phải là Đông Phương Tuyết, mà là Huyền Chi Thất.Thập Thất nhìn hình dáng trên bức họa kia, đầu tiên là nhìn Nguyệt Trì Lạc im lặng, tiếp theo chính là mừng rỡ vui sướng.Vui sướng cùng sùng bái không nói nên lời, con ngươi đang bình thản trong nháy mắt nhiễm lên nồng đậm vui sướng.Lực ảnh hưởng của Tiêu Dao Công Tử đối với Thập Thất quả nhiên khá lớn, ý cười chua chát nơi khóe miệng biến mất, mi mắt Nguyệt Trì Lạc cong cong như hai vì sao xuyên qua con ngươi lộ ra nụ cười thản nhiên, nở rộ trên khóe miệng che giấu tất cả buồn bã đau thương.Tuy rằng hân hoan vui sướng như thế, nhưng không thể không nói, Thập Thất thật sự rất có tiềm năng làm quản gia."Người một lòng mê muội vẽ Tiêu Dao Công Tử, việc này nếu để Vương gia biết, sợ là không ổn. . . . . . Hơn nữa, nếu bị những người khác nhìn thấy, truyền ra ngoài đối với người hay với Vương gia đều không tốt. . . . . ."Mặc dù Thập Thất nói rất đúng, nhưng Nguyệt Trì Lạc lại cảm thấy rất phiền!"Trước đây ở Nguyệt gia sao không thấy ngươi phản đối. . . Bây giờ sao lại như thế. . . . . ." Nguyệt Trì Lạc bất mãn lầm bầm một câu, hàng mi trên gương mặt phúng phính nhẹ cau lại.Thập Thất thở dài nói: "Trước kia người chưa xuất giá, nhưng hiện tại người đã gả cho Vương gia mà còn nghĩ đến nam nhân khác thì sẽ bị kéo ra ngoài dìm lồng heo."Câu chuyện Thập Thất nói có phần yếu dần, Nguyệt Trì Lạc hơi sững sờ, nàng dù gả cho Đông Phương Tuyết nhưng lại không có ý thức mình đã xuất giá, cứ thế vẫn thoải mái.Cuộc hôn nhân của nàng và Đông Phương Tuyết tiến triển cũng thật rất nhanh nha, suy nghĩ lại hai người tổng cộng mới biết không tới một tháng.Nếu như nàng thực sự có phần tự giác mình là phụ nữ đã có chồng, vậy mới thật sự là từng trận trời giáng!"Mấy ngày gần đây bên ngoài có lời đồn đãi gì?" Nguyệt Trì Lạc cười một tiếng, nhẹ nhõm dời đi đề tài.Đông Phương Tuyết ba ngày chưa trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi, vậy thì bên ngoài ít nhiều cũng sẽ có chút tin tức.

Có lẽ, không ai hiểu được, nàng không tranh, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết.

Nàng không tranh, chỉ là không có vật cần tìm, mà một khi nàng có mục tiêu, nàng tuyệt đối sẽ là người không từ một thủ đoạn nào.

Vừa hay, trước mắt. . . Nàng không muốn gì, duy nhất muốn cũng chỉ là cuộc sống yên tĩnh.

Xem ra, trừ A Dạ, thật đúng là không có ai hiểu rõ nàng.

Nhếch miệng chua chát cười một tiếng, thế cũng hay. . . . . . . . . . . .

Kỳ quái, người trên bức tranh không phải là Đông Phương Tuyết, mà là Huyền Chi Thất.

Thập Thất nhìn hình dáng trên bức họa kia, đầu tiên là nhìn Nguyệt Trì Lạc im lặng, tiếp theo chính là mừng rỡ vui sướng.

Vui sướng cùng sùng bái không nói nên lời, con ngươi đang bình thản trong nháy mắt nhiễm lên nồng đậm vui sướng.

Lực ảnh hưởng của Tiêu Dao Công Tử đối với Thập Thất quả nhiên khá lớn, ý cười chua chát nơi khóe miệng biến mất, mi mắt Nguyệt Trì Lạc cong cong như hai vì sao xuyên qua con ngươi lộ ra nụ cười thản nhiên, nở rộ trên khóe miệng che giấu tất cả buồn bã đau thương.

Tuy rằng hân hoan vui sướng như thế, nhưng không thể không nói, Thập Thất thật sự rất có tiềm năng làm quản gia.

"Người một lòng mê muội vẽ Tiêu Dao Công Tử, việc này nếu để Vương gia biết, sợ là không ổn. . . . . . Hơn nữa, nếu bị những người khác nhìn thấy, truyền ra ngoài đối với người hay với Vương gia đều không tốt. . . . . ."

Mặc dù Thập Thất nói rất đúng, nhưng Nguyệt Trì Lạc lại cảm thấy rất phiền!

"Trước đây ở Nguyệt gia sao không thấy ngươi phản đối. . . Bây giờ sao lại như thế. . . . . ." Nguyệt Trì Lạc bất mãn lầm bầm một câu, hàng mi trên gương mặt phúng phính nhẹ cau lại.

Thập Thất thở dài nói: "Trước kia người chưa xuất giá, nhưng hiện tại người đã gả cho Vương gia mà còn nghĩ đến nam nhân khác thì sẽ bị kéo ra ngoài dìm lồng heo."

Câu chuyện Thập Thất nói có phần yếu dần, Nguyệt Trì Lạc hơi sững sờ, nàng dù gả cho Đông Phương Tuyết nhưng lại không có ý thức mình đã xuất giá, cứ thế vẫn thoải mái.

Cuộc hôn nhân của nàng và Đông Phương Tuyết tiến triển cũng thật rất nhanh nha, suy nghĩ lại hai người tổng cộng mới biết không tới một tháng.

Nếu như nàng thực sự có phần tự giác mình là phụ nữ đã có chồng, vậy mới thật sự là từng trận trời giáng!

"Mấy ngày gần đây bên ngoài có lời đồn đãi gì?" Nguyệt Trì Lạc cười một tiếng, nhẹ nhõm dời đi đề tài.

Đông Phương Tuyết ba ngày chưa trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi, vậy thì bên ngoài ít nhiều cũng sẽ có chút tin tức.

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Có lẽ, không ai hiểu được, nàng không tranh, chẳng qua là cảm thấy không cần thiết.Nàng không tranh, chỉ là không có vật cần tìm, mà một khi nàng có mục tiêu, nàng tuyệt đối sẽ là người không từ một thủ đoạn nào.Vừa hay, trước mắt. . . Nàng không muốn gì, duy nhất muốn cũng chỉ là cuộc sống yên tĩnh.Xem ra, trừ A Dạ, thật đúng là không có ai hiểu rõ nàng.Nhếch miệng chua chát cười một tiếng, thế cũng hay. . . . . . . . . . . .Kỳ quái, người trên bức tranh không phải là Đông Phương Tuyết, mà là Huyền Chi Thất.Thập Thất nhìn hình dáng trên bức họa kia, đầu tiên là nhìn Nguyệt Trì Lạc im lặng, tiếp theo chính là mừng rỡ vui sướng.Vui sướng cùng sùng bái không nói nên lời, con ngươi đang bình thản trong nháy mắt nhiễm lên nồng đậm vui sướng.Lực ảnh hưởng của Tiêu Dao Công Tử đối với Thập Thất quả nhiên khá lớn, ý cười chua chát nơi khóe miệng biến mất, mi mắt Nguyệt Trì Lạc cong cong như hai vì sao xuyên qua con ngươi lộ ra nụ cười thản nhiên, nở rộ trên khóe miệng che giấu tất cả buồn bã đau thương.Tuy rằng hân hoan vui sướng như thế, nhưng không thể không nói, Thập Thất thật sự rất có tiềm năng làm quản gia."Người một lòng mê muội vẽ Tiêu Dao Công Tử, việc này nếu để Vương gia biết, sợ là không ổn. . . . . . Hơn nữa, nếu bị những người khác nhìn thấy, truyền ra ngoài đối với người hay với Vương gia đều không tốt. . . . . ."Mặc dù Thập Thất nói rất đúng, nhưng Nguyệt Trì Lạc lại cảm thấy rất phiền!"Trước đây ở Nguyệt gia sao không thấy ngươi phản đối. . . Bây giờ sao lại như thế. . . . . ." Nguyệt Trì Lạc bất mãn lầm bầm một câu, hàng mi trên gương mặt phúng phính nhẹ cau lại.Thập Thất thở dài nói: "Trước kia người chưa xuất giá, nhưng hiện tại người đã gả cho Vương gia mà còn nghĩ đến nam nhân khác thì sẽ bị kéo ra ngoài dìm lồng heo."Câu chuyện Thập Thất nói có phần yếu dần, Nguyệt Trì Lạc hơi sững sờ, nàng dù gả cho Đông Phương Tuyết nhưng lại không có ý thức mình đã xuất giá, cứ thế vẫn thoải mái.Cuộc hôn nhân của nàng và Đông Phương Tuyết tiến triển cũng thật rất nhanh nha, suy nghĩ lại hai người tổng cộng mới biết không tới một tháng.Nếu như nàng thực sự có phần tự giác mình là phụ nữ đã có chồng, vậy mới thật sự là từng trận trời giáng!"Mấy ngày gần đây bên ngoài có lời đồn đãi gì?" Nguyệt Trì Lạc cười một tiếng, nhẹ nhõm dời đi đề tài.Đông Phương Tuyết ba ngày chưa trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi, vậy thì bên ngoài ít nhiều cũng sẽ có chút tin tức.

Chương 61: Không có lần sau 5