Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 62: Không có lần sau 6

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Quả nhiên không ngoài suy đoán của Nguyệt Trì Lạc, vừa nói đến đề tài này, Thập Thất lập tức hưng phấn huơ tay múa chân: "Bên ngoài tuyên truyền Nam Cung thái tử sắp tới bái phỏng, nghe nói vị Nam Cung thái tử này ở Nam Lâm chính là một nhân vật tài giỏi. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc xoa xoa mi tâm, cắt ngang lời nàng: "Ta nói nước Đông Phương chúng ta, gần đây có tin đồn gì không đặc biệt hay không!"Vào thời buổi rối loạn này, thái tử gì đó còn đến viếng thăm, sẽ không phải là dốc lòng rắp tâm hại người chứ. . . . . .Chỉ mới suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc đã cảm thấy đau đầu.Tuy rằng không cần nàng đối phó, nhưng ngộ nhỡ lão Hoàng đế chọn trúng Đông Phương Tuyết, như vậy khẳng định nàng trốn cũng không thoát.Thu hồi vẻ mặt cười hớn hở, Thập Thất lơ mơ cười nói: "Có thì có, nhưng mà. . . Vẫn chưa biết lời đồn đó là thật hay giả, hôm kia lúc em đi dò la, mọi người đối với việc này cũng đều rất kiêng kỵ. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, lập tức hỏi tới: "Rốt cuộc là chuyện gì?""Nghe nói. . . . . . Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân, chết rồi. . . . . ." Khi nói lời này, thanh âm Thập Thất áp chế xuống vô cùng thấp, ánh mắt thỉnh thoảng còn liếc trộm ngang dọc, làm cho mấy nha hoàn ngoài viện nhất thời sửng sốt."Chết thế nào?" Nguyệt Trì Lạc trầm ngâm đặt câu hỏi, có chút không kịp phản ảnh với biến cố này.Quả nhiên, ngày đại hôn chính là một vỡ diễn sao?Thái Tử đảng cùng Tướng quân đảng, rốt cuộc là ai ra tay đây? Hay là Đông Phương Tuyết có an bài khác. . . . . .Thập Thất nuốt nuốt nước bọt, ấp a ấp úng nói: "Chỉ là. . . Không biết. . . Chết như thế nào. . . Mới kỳ quái. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc nhướng nhướng mí mắt, mơ hồ cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.Buổi tối đại hôn hôm đó Đông Phương Tuyết đúng là có đi ra ngoài, như vậy khẳng định không thoát khỏi có liên quan đến chuyện này.Binh Bộ Thượng Thư chết một cách kỳ quái, lại còn chết vào ngay đêm đại hôn của Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết. Nghe nói, chính là chết trên đường về nhà sau khi tham gia tiệc thành hôn Tứ Vương Gia, việc này lại càng thêm mờ mịt khó hiểu.Bất quá, chuyện này e rằng còn phải chờ Đông Phương Tuyết về mới có thể hỏi rõ ràng, không ngờ chính là, Đông Phương Tuyết cũng không để Nguyệt Trì Lạc đợi quá lâu.Lúc Đông Phương Tuyết về tới đã gần đến giờ Tuất. (7-9h tối)Trên dáng vẻ anh tuấn không che giấu được vẻ phong trần mệt mỏi.

Quả nhiên không ngoài suy đoán của Nguyệt Trì Lạc, vừa nói đến đề tài này, Thập Thất lập tức hưng phấn huơ tay múa chân: "Bên ngoài tuyên truyền Nam Cung thái tử sắp tới bái phỏng, nghe nói vị Nam Cung thái tử này ở Nam Lâm chính là một nhân vật tài giỏi. . . . . ."

Nguyệt Trì Lạc xoa xoa mi tâm, cắt ngang lời nàng: "Ta nói nước Đông Phương chúng ta, gần đây có tin đồn gì không đặc biệt hay không!"

Vào thời buổi rối loạn này, thái tử gì đó còn đến viếng thăm, sẽ không phải là dốc lòng rắp tâm hại người chứ. . . . . .

Chỉ mới suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc đã cảm thấy đau đầu.

Tuy rằng không cần nàng đối phó, nhưng ngộ nhỡ lão Hoàng đế chọn trúng Đông Phương Tuyết, như vậy khẳng định nàng trốn cũng không thoát.

Thu hồi vẻ mặt cười hớn hở, Thập Thất lơ mơ cười nói: "Có thì có, nhưng mà. . . Vẫn chưa biết lời đồn đó là thật hay giả, hôm kia lúc em đi dò la, mọi người đối với việc này cũng đều rất kiêng kỵ. . . . . ."

Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, lập tức hỏi tới: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

"Nghe nói. . . . . . Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân, chết rồi. . . . . ." Khi nói lời này, thanh âm Thập Thất áp chế xuống vô cùng thấp, ánh mắt thỉnh thoảng còn liếc trộm ngang dọc, làm cho mấy nha hoàn ngoài viện nhất thời sửng sốt.

"Chết thế nào?" Nguyệt Trì Lạc trầm ngâm đặt câu hỏi, có chút không kịp phản ảnh với biến cố này.

Quả nhiên, ngày đại hôn chính là một vỡ diễn sao?

Thái Tử đảng cùng Tướng quân đảng, rốt cuộc là ai ra tay đây? Hay là Đông Phương Tuyết có an bài khác. . . . . .

Thập Thất nuốt nuốt nước bọt, ấp a ấp úng nói: "Chỉ là. . . Không biết. . . Chết như thế nào. . . Mới kỳ quái. . . . . ."

Nguyệt Trì Lạc nhướng nhướng mí mắt, mơ hồ cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.

Buổi tối đại hôn hôm đó Đông Phương Tuyết đúng là có đi ra ngoài, như vậy khẳng định không thoát khỏi có liên quan đến chuyện này.

Binh Bộ Thượng Thư chết một cách kỳ quái, lại còn chết vào ngay đêm đại hôn của Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết. Nghe nói, chính là chết trên đường về nhà sau khi tham gia tiệc thành hôn Tứ Vương Gia, việc này lại càng thêm mờ mịt khó hiểu.

Bất quá, chuyện này e rằng còn phải chờ Đông Phương Tuyết về mới có thể hỏi rõ ràng, không ngờ chính là, Đông Phương Tuyết cũng không để Nguyệt Trì Lạc đợi quá lâu.

Lúc Đông Phương Tuyết về tới đã gần đến giờ Tuất. (7-9h tối)

Trên dáng vẻ anh tuấn không che giấu được vẻ phong trần mệt mỏi.

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Quả nhiên không ngoài suy đoán của Nguyệt Trì Lạc, vừa nói đến đề tài này, Thập Thất lập tức hưng phấn huơ tay múa chân: "Bên ngoài tuyên truyền Nam Cung thái tử sắp tới bái phỏng, nghe nói vị Nam Cung thái tử này ở Nam Lâm chính là một nhân vật tài giỏi. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc xoa xoa mi tâm, cắt ngang lời nàng: "Ta nói nước Đông Phương chúng ta, gần đây có tin đồn gì không đặc biệt hay không!"Vào thời buổi rối loạn này, thái tử gì đó còn đến viếng thăm, sẽ không phải là dốc lòng rắp tâm hại người chứ. . . . . .Chỉ mới suy nghĩ một chút, Nguyệt Trì Lạc đã cảm thấy đau đầu.Tuy rằng không cần nàng đối phó, nhưng ngộ nhỡ lão Hoàng đế chọn trúng Đông Phương Tuyết, như vậy khẳng định nàng trốn cũng không thoát.Thu hồi vẻ mặt cười hớn hở, Thập Thất lơ mơ cười nói: "Có thì có, nhưng mà. . . Vẫn chưa biết lời đồn đó là thật hay giả, hôm kia lúc em đi dò la, mọi người đối với việc này cũng đều rất kiêng kỵ. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc ngẩn người, lập tức hỏi tới: "Rốt cuộc là chuyện gì?""Nghe nói. . . . . . Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân, chết rồi. . . . . ." Khi nói lời này, thanh âm Thập Thất áp chế xuống vô cùng thấp, ánh mắt thỉnh thoảng còn liếc trộm ngang dọc, làm cho mấy nha hoàn ngoài viện nhất thời sửng sốt."Chết thế nào?" Nguyệt Trì Lạc trầm ngâm đặt câu hỏi, có chút không kịp phản ảnh với biến cố này.Quả nhiên, ngày đại hôn chính là một vỡ diễn sao?Thái Tử đảng cùng Tướng quân đảng, rốt cuộc là ai ra tay đây? Hay là Đông Phương Tuyết có an bài khác. . . . . .Thập Thất nuốt nuốt nước bọt, ấp a ấp úng nói: "Chỉ là. . . Không biết. . . Chết như thế nào. . . Mới kỳ quái. . . . . ."Nguyệt Trì Lạc nhướng nhướng mí mắt, mơ hồ cảm thấy chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.Buổi tối đại hôn hôm đó Đông Phương Tuyết đúng là có đi ra ngoài, như vậy khẳng định không thoát khỏi có liên quan đến chuyện này.Binh Bộ Thượng Thư chết một cách kỳ quái, lại còn chết vào ngay đêm đại hôn của Tứ Vương Gia Đông Phương Tuyết. Nghe nói, chính là chết trên đường về nhà sau khi tham gia tiệc thành hôn Tứ Vương Gia, việc này lại càng thêm mờ mịt khó hiểu.Bất quá, chuyện này e rằng còn phải chờ Đông Phương Tuyết về mới có thể hỏi rõ ràng, không ngờ chính là, Đông Phương Tuyết cũng không để Nguyệt Trì Lạc đợi quá lâu.Lúc Đông Phương Tuyết về tới đã gần đến giờ Tuất. (7-9h tối)Trên dáng vẻ anh tuấn không che giấu được vẻ phong trần mệt mỏi.

Chương 62: Không có lần sau 6