Sở Nguyệt cảm giác mình đã trúng tà, không chỉ có một lần đang cười một cách đần độn bỗng dưng mặt mày ủ rũ va vào bàn. Đối với hành vi này của Sở Nguyệt, các bạn cùng phòng cho rằng: tiểu tử này là phát xuân. Sau khi Sở Nguyệt duy trì loại trạng thái gầm gầm gừ gừ này hơn một tuần, các bạn cùng phòng rốt cuộc bạo phát, thừa dịp một buổi tối mây đen gió lớn nào đó, kéo rèm cửa sổ, tắt đèn, đốt ngọn nến, sau khi làm liền một mạch ba người bạn cùng phòng tự mình mang ghế đem Sở Nguyệt vây quanh: “Nói đi lão tứ, gần nhất xảy ra chuyện gì.” Sở Nguyệt năm nay là năm nhất đại học. Kí túc xá của trường học có bốn người, phân ra thành hai loại người, hai người thích hướng về phía mặt trời, hai người thích ở trong bóng râm. Nghĩ chính mình thích dưỡng chút hoa hoa thảo thảo, khẳng định hướng về vị trí mặt trời đi, Sở Nguyệt liền bị phân đến kí túc xá hiện tại. Quan hệ của bốn người trong kí túc xá cũng không tệ, dựa theo sinh nhật mà đặt ra tên gọi thân mật, Sở Nguyệt nhỏ nhất liền trở thành…

Chương 8

Sư Tình Họa ÝTác giả: Dư Âm Nhiễu NguyệtTruyện Đam MỹSở Nguyệt cảm giác mình đã trúng tà, không chỉ có một lần đang cười một cách đần độn bỗng dưng mặt mày ủ rũ va vào bàn. Đối với hành vi này của Sở Nguyệt, các bạn cùng phòng cho rằng: tiểu tử này là phát xuân. Sau khi Sở Nguyệt duy trì loại trạng thái gầm gầm gừ gừ này hơn một tuần, các bạn cùng phòng rốt cuộc bạo phát, thừa dịp một buổi tối mây đen gió lớn nào đó, kéo rèm cửa sổ, tắt đèn, đốt ngọn nến, sau khi làm liền một mạch ba người bạn cùng phòng tự mình mang ghế đem Sở Nguyệt vây quanh: “Nói đi lão tứ, gần nhất xảy ra chuyện gì.” Sở Nguyệt năm nay là năm nhất đại học. Kí túc xá của trường học có bốn người, phân ra thành hai loại người, hai người thích hướng về phía mặt trời, hai người thích ở trong bóng râm. Nghĩ chính mình thích dưỡng chút hoa hoa thảo thảo, khẳng định hướng về vị trí mặt trời đi, Sở Nguyệt liền bị phân đến kí túc xá hiện tại. Quan hệ của bốn người trong kí túc xá cũng không tệ, dựa theo sinh nhật mà đặt ra tên gọi thân mật, Sở Nguyệt nhỏ nhất liền trở thành… Sở Nguyệt tuy rằng có lúc ngốc, nhưng cũng không phải cái người dễ ở chung. Cậu thích dùng ấn tượng đầu tiên đi yêu thích một người, nếu như ấn tượng đầu tiên đối với một người liền không được, vậy cậu là tám đời cũng sẽ không chủ động đi làm quen với người kia. Hơn nữa cậu là một người đặc biệt sợ phiền phức, trừ khi là bạn rất thân, bằng không chuyện của người khác cậu xưa nay tuyệt không hỏi tới.Vì lẽ đó Sở Nguyệt ở đại học ngoại trừ các bạn cùng phòng bên ngoài cũng chỉ cùng một bạn học nữ là bạn tốt. Cô nữ sinh này trước đây cùng Sở Nguyệt nói qua muốn học vẽ vời, nhưng nàng c*̃ng là từ nơi khác đến, không biết làm sao tìm được lão sư. Biết việc này sau, Sở Nguyệt liền đang suy nghĩ  giúp thế nào nàng. Lần này biết nam thần đang dạy học, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.Khi Sở Nguyệt đem tin tức này nói cho tiểu A, tiểu A ngoại trừ cảm kích c*̃ng rõ ràng dụng ý trong lòng Sở Nguyệt.” Yên tâm đi A Nguyệt, tớ sẽ giúp cậu theo dõi.”Kết quả buổi chiều ngày thứ hai mới năm giờ, Sở Nguyệt liền thôi thúc tiểu A chuẩn bị, còn nói: “Nhất định phải cố gắng học a, nghe lời của lão sư, năm giờ bốn mươi liền bắt đầu hướng về phòng học đi, không thể đến muộn, phải cho lão sư lưu lại ấn tượng tốt.” Tiểu A chu chu mỏ: “Biết rồi sư nương.” Sở Nguyệt sững sờ: “Cái gì?” Tiểu A cười nói: “Nam thần của cậu nếu làm lão sư tớ, cậu tự nhiên chính là sư nương của tớ a.”Sở Nguyệt lỗ tai đều đỏ, cúi đầu trách cứ: “Đừng... Chớ nói lung tung a... Bát tự còn không cong lên đây.”Chờ đến chín giờ Sở Nguyệt mới tan họp về ký túc xá, nhìn thấy ảnh chân dung người kia sáng, Sở Nguyệt mau mau phát tin tức: “Bằng hữu em không làm anh sợ chứ?”“Không có.”“Lúc tám giờ em đi họp mới vừa đi tới khúc quanh liền nhìn thấy anh, sợ đến em vùi đầu liền chạy QAQ ”“Chuyện này...”“Anh vẽ đây là... Tổ chim?”“( khốc) ân, đúng vậy.”Thời điểm tiểu A đem tấm họa cho Sở Nguyệt, nàng vui cười hớn hở nói: “Đây là nam thần của cậu vẽ, cho cậu. Ngốc chết rồi a, muốn y vẽ quả táo mà đều không biết. Đúng rồi, tớ cho cậu sáu cái video cùng ghi âm,đã gửi vào hòm thư của cậu.”“Em đang nghe  âm thanh của anh.”“(Icon kinh hãi) Cái gì, anh lại không mở ngữ âm* (* giống voice chat).”“Là ghi âm lại.”“... Chính là dạy vẽ vời nha, không có gì hay để nghe.”“Em chưa từng nghe tới giọng của anh a, thanh âm rất êm tai.”“Có đúng không.”“Anh vẽ chính là quả táo nha lại...”“(Icon đại binh) Là tổ chim.”“Bằng hữu em đều đã nói cho em, em đầu tiên nhìn nhìn lại xem thành  tổ chim QAQ ”“( Icon bối rối)”“Bằng hữu em khen anh nho nhã lễ độ a O(∩_∩)O~ ”“Thẹn thùng...”“Tay anh bị thương  a?”“Chơi bóng rổ mà, rất bình thường.”“Lần sau em c*̃ng muốn đi vẽ vời.”“Được, bất quá anh thứ ba muốn nghỉ sớm.”“Sẽ không là hội giao lưu ở võng quản của chỗ các anh chứ?”(Trường học đem tên của mạng lưới quản lý trung tâm gọi tắt là võng quản.)“Không có a, bạn học anh chơi thế giới ma thú thứ năm có CD chương mới, hắn thứ năm sớm tan, anh liền thứ ba tan sớm chút.”Sở Nguyệt nhớ tới đến tiểu A thật giống đã nói với cậu bọn họ có hai vị lão sư, xem ra một lão sư khác chính là bạn học của nam thần.“Vậy em c*̃ng không đi võng quản giao lưu.”“Em muốn làm gì thì cứ làm đi.”“Em cho rằng anh sẽ ở đấy em mới đáp ứng đi... (>__

Sở Nguyệt tuy rằng có lúc ngốc, nhưng cũng không phải cái người dễ ở chung. Cậu thích dùng ấn tượng đầu tiên đi yêu thích một người, nếu như ấn tượng đầu tiên đối với một người liền không được, vậy cậu là tám đời cũng sẽ không chủ động đi làm quen với người kia. Hơn nữa cậu là một người đặc biệt sợ phiền phức, trừ khi là bạn rất thân, bằng không chuyện của người khác cậu xưa nay tuyệt không hỏi tới.

Vì lẽ đó Sở Nguyệt ở đại học ngoại trừ các bạn cùng phòng bên ngoài cũng chỉ cùng một bạn học nữ là bạn tốt. Cô nữ sinh này trước đây cùng Sở Nguyệt nói qua muốn học vẽ vời, nhưng nàng c*̃ng là từ nơi khác đến, không biết làm sao tìm được lão sư. Biết việc này sau, Sở Nguyệt liền đang suy nghĩ  giúp thế nào nàng. Lần này biết nam thần đang dạy học, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.

Khi Sở Nguyệt đem tin tức này nói cho tiểu A, tiểu A ngoại trừ cảm kích c*̃ng rõ ràng dụng ý trong lòng Sở Nguyệt.” Yên tâm đi A Nguyệt, tớ sẽ giúp cậu theo dõi.”

Kết quả buổi chiều ngày thứ hai mới năm giờ, Sở Nguyệt liền thôi thúc tiểu A chuẩn bị, còn nói: “Nhất định phải cố gắng học a, nghe lời của lão sư, năm giờ bốn mươi liền bắt đầu hướng về phòng học đi, không thể đến muộn, phải cho lão sư lưu lại ấn tượng tốt.” Tiểu A chu chu mỏ: “Biết rồi sư nương.” Sở Nguyệt sững sờ: “Cái gì?” Tiểu A cười nói: “Nam thần của cậu nếu làm lão sư tớ, cậu tự nhiên chính là sư nương của tớ a.”

Sở Nguyệt lỗ tai đều đỏ, cúi đầu trách cứ: “Đừng... Chớ nói lung tung a... Bát tự còn không cong lên đây.”

Chờ đến chín giờ Sở Nguyệt mới tan họp về ký túc xá, nhìn thấy ảnh chân dung người kia sáng, Sở Nguyệt mau mau phát tin tức: “Bằng hữu em không làm anh sợ chứ?”

“Không có.”

“Lúc tám giờ em đi họp mới vừa đi tới khúc quanh liền nhìn thấy anh, sợ đến em vùi đầu liền chạy QAQ ”

“Chuyện này...”

“Anh vẽ đây là... Tổ chim?”

“( khốc) ân, đúng vậy.”

Thời điểm tiểu A đem tấm họa cho Sở Nguyệt, nàng vui cười hớn hở nói: “Đây là nam thần của cậu vẽ, cho cậu. Ngốc chết rồi a, muốn y vẽ quả táo mà đều không biết. Đúng rồi, tớ cho cậu sáu cái video cùng ghi âm,đã gửi vào hòm thư của cậu.”

“Em đang nghe  âm thanh của anh.”

“(Icon kinh hãi) Cái gì, anh lại không mở ngữ âm* (* giống voice chat).”

“Là ghi âm lại.”

“... Chính là dạy vẽ vời nha, không có gì hay để nghe.”

“Em chưa từng nghe tới giọng của anh a, thanh âm rất êm tai.”

“Có đúng không.”

“Anh vẽ chính là quả táo nha lại...”

“(Icon đại binh) Là tổ chim.”

“Bằng hữu em đều đã nói cho em, em đầu tiên nhìn nhìn lại xem thành  tổ chim QAQ ”

“( Icon bối rối)”

“Bằng hữu em khen anh nho nhã lễ độ a O(∩_∩)O~ ”

“Thẹn thùng...”

“Tay anh bị thương  a?”

“Chơi bóng rổ mà, rất bình thường.”

“Lần sau em c*̃ng muốn đi vẽ vời.”

“Được, bất quá anh thứ ba muốn nghỉ sớm.”

“Sẽ không là hội giao lưu ở võng quản của chỗ các anh chứ?”

(Trường học đem tên của mạng lưới quản lý trung tâm gọi tắt là võng quản.)

“Không có a, bạn học anh chơi thế giới ma thú thứ năm có CD chương mới, hắn thứ năm sớm tan, anh liền thứ ba tan sớm chút.”

Sở Nguyệt nhớ tới đến tiểu A thật giống đã nói với cậu bọn họ có hai vị lão sư, xem ra một lão sư khác chính là bạn học của nam thần.

“Vậy em c*̃ng không đi võng quản giao lưu.”

“Em muốn làm gì thì cứ làm đi.”

“Em cho rằng anh sẽ ở đấy em mới đáp ứng đi... (>__

Sư Tình Họa ÝTác giả: Dư Âm Nhiễu NguyệtTruyện Đam MỹSở Nguyệt cảm giác mình đã trúng tà, không chỉ có một lần đang cười một cách đần độn bỗng dưng mặt mày ủ rũ va vào bàn. Đối với hành vi này của Sở Nguyệt, các bạn cùng phòng cho rằng: tiểu tử này là phát xuân. Sau khi Sở Nguyệt duy trì loại trạng thái gầm gầm gừ gừ này hơn một tuần, các bạn cùng phòng rốt cuộc bạo phát, thừa dịp một buổi tối mây đen gió lớn nào đó, kéo rèm cửa sổ, tắt đèn, đốt ngọn nến, sau khi làm liền một mạch ba người bạn cùng phòng tự mình mang ghế đem Sở Nguyệt vây quanh: “Nói đi lão tứ, gần nhất xảy ra chuyện gì.” Sở Nguyệt năm nay là năm nhất đại học. Kí túc xá của trường học có bốn người, phân ra thành hai loại người, hai người thích hướng về phía mặt trời, hai người thích ở trong bóng râm. Nghĩ chính mình thích dưỡng chút hoa hoa thảo thảo, khẳng định hướng về vị trí mặt trời đi, Sở Nguyệt liền bị phân đến kí túc xá hiện tại. Quan hệ của bốn người trong kí túc xá cũng không tệ, dựa theo sinh nhật mà đặt ra tên gọi thân mật, Sở Nguyệt nhỏ nhất liền trở thành… Sở Nguyệt tuy rằng có lúc ngốc, nhưng cũng không phải cái người dễ ở chung. Cậu thích dùng ấn tượng đầu tiên đi yêu thích một người, nếu như ấn tượng đầu tiên đối với một người liền không được, vậy cậu là tám đời cũng sẽ không chủ động đi làm quen với người kia. Hơn nữa cậu là một người đặc biệt sợ phiền phức, trừ khi là bạn rất thân, bằng không chuyện của người khác cậu xưa nay tuyệt không hỏi tới.Vì lẽ đó Sở Nguyệt ở đại học ngoại trừ các bạn cùng phòng bên ngoài cũng chỉ cùng một bạn học nữ là bạn tốt. Cô nữ sinh này trước đây cùng Sở Nguyệt nói qua muốn học vẽ vời, nhưng nàng c*̃ng là từ nơi khác đến, không biết làm sao tìm được lão sư. Biết việc này sau, Sở Nguyệt liền đang suy nghĩ  giúp thế nào nàng. Lần này biết nam thần đang dạy học, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này.Khi Sở Nguyệt đem tin tức này nói cho tiểu A, tiểu A ngoại trừ cảm kích c*̃ng rõ ràng dụng ý trong lòng Sở Nguyệt.” Yên tâm đi A Nguyệt, tớ sẽ giúp cậu theo dõi.”Kết quả buổi chiều ngày thứ hai mới năm giờ, Sở Nguyệt liền thôi thúc tiểu A chuẩn bị, còn nói: “Nhất định phải cố gắng học a, nghe lời của lão sư, năm giờ bốn mươi liền bắt đầu hướng về phòng học đi, không thể đến muộn, phải cho lão sư lưu lại ấn tượng tốt.” Tiểu A chu chu mỏ: “Biết rồi sư nương.” Sở Nguyệt sững sờ: “Cái gì?” Tiểu A cười nói: “Nam thần của cậu nếu làm lão sư tớ, cậu tự nhiên chính là sư nương của tớ a.”Sở Nguyệt lỗ tai đều đỏ, cúi đầu trách cứ: “Đừng... Chớ nói lung tung a... Bát tự còn không cong lên đây.”Chờ đến chín giờ Sở Nguyệt mới tan họp về ký túc xá, nhìn thấy ảnh chân dung người kia sáng, Sở Nguyệt mau mau phát tin tức: “Bằng hữu em không làm anh sợ chứ?”“Không có.”“Lúc tám giờ em đi họp mới vừa đi tới khúc quanh liền nhìn thấy anh, sợ đến em vùi đầu liền chạy QAQ ”“Chuyện này...”“Anh vẽ đây là... Tổ chim?”“( khốc) ân, đúng vậy.”Thời điểm tiểu A đem tấm họa cho Sở Nguyệt, nàng vui cười hớn hở nói: “Đây là nam thần của cậu vẽ, cho cậu. Ngốc chết rồi a, muốn y vẽ quả táo mà đều không biết. Đúng rồi, tớ cho cậu sáu cái video cùng ghi âm,đã gửi vào hòm thư của cậu.”“Em đang nghe  âm thanh của anh.”“(Icon kinh hãi) Cái gì, anh lại không mở ngữ âm* (* giống voice chat).”“Là ghi âm lại.”“... Chính là dạy vẽ vời nha, không có gì hay để nghe.”“Em chưa từng nghe tới giọng của anh a, thanh âm rất êm tai.”“Có đúng không.”“Anh vẽ chính là quả táo nha lại...”“(Icon đại binh) Là tổ chim.”“Bằng hữu em đều đã nói cho em, em đầu tiên nhìn nhìn lại xem thành  tổ chim QAQ ”“( Icon bối rối)”“Bằng hữu em khen anh nho nhã lễ độ a O(∩_∩)O~ ”“Thẹn thùng...”“Tay anh bị thương  a?”“Chơi bóng rổ mà, rất bình thường.”“Lần sau em c*̃ng muốn đi vẽ vời.”“Được, bất quá anh thứ ba muốn nghỉ sớm.”“Sẽ không là hội giao lưu ở võng quản của chỗ các anh chứ?”(Trường học đem tên của mạng lưới quản lý trung tâm gọi tắt là võng quản.)“Không có a, bạn học anh chơi thế giới ma thú thứ năm có CD chương mới, hắn thứ năm sớm tan, anh liền thứ ba tan sớm chút.”Sở Nguyệt nhớ tới đến tiểu A thật giống đã nói với cậu bọn họ có hai vị lão sư, xem ra một lão sư khác chính là bạn học của nam thần.“Vậy em c*̃ng không đi võng quản giao lưu.”“Em muốn làm gì thì cứ làm đi.”“Em cho rằng anh sẽ ở đấy em mới đáp ứng đi... (>__

Chương 8