Tác giả:

Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…

Chương 65: Không có lần sau 9

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nàng vốn định trực tiếp hỏi hắn, có phải Đông Phương Tử đối với vị trí kia cũng cảm thấy hứng thú hay không, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy mình làm chuyện ngu ngốc, hỏi một vấn đề không nên hỏi.Có lẽ, vấn đề bí ẩn thế này, mặc dù hỏi cũng hỏi không ra cái gì.Đông Phương Tử cùng Đông Phương Tuyết là một mẹ sinh ra, hai huynh đệ mỗi người đều nắm giữ bốn mươi vạn cánh đại quân trái và phải, trái lại trong tay thái tử Đông Phương Tường chỉ có hai mươi vạn binh mã, điểm này không khó suy đoán ra, lúc này Đế Đô hoàng quyền phân chia làm ba, tranh tới tranh lui cũng là giữa ba người này.Nếu như nói Đông Phương Tử đối với vị trí kia không có hứng thú, như vậy sẽ không khó suy đoán ra Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân là bị người nào g**t ch*t.Hoàng đế trên dưới cũng chỉ có ba người con trai, còn lại đều là nữ nhi."A Tử không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế!" Trái ngược với sự do dự của Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết đáp khẳng định cùng với chắc chắn, tựa hồ cũng không kiêng kỵ lời nói này của Nguyệt Trì Lạc có phần đại nghịch bất đạo, điều này làm cho trong lòng Nguyệt Trì Lạc dễ chịu hơn không ít."A Tử không có tâm đó, nói đến thật đúng là châm chọc, tâm nguyện của hắn vẫn luôn muốn lưu lạc giang hồ đấy. Nếu không phải phụ hoàng, hắn. . . Cũng sẽ không. . . . . ."Cuối cùng, Đông Phương Tuyết tiếp tục mở miệng nói hết, giọng nói còn mang theo nồng đậm vẻ trào phúng, nói đến phần sau gần như không hề nghe tiếng, trong lời nói có lo lắng khiến Nguyệt Trì Lạc hơi liếc xéo hắn.Hoàng đế chỉ duy nhất yêu thương Đông Phương Tuyết, lại còn cưng chiều hắn đến tận trời.Trái lại phản ứng Đông Phương Tuyết đối với Hoàng đế chỉ thản nhiên hờ hững, trong lời nói càng thêm xa cách lạnh lùng, đừng nói chi là kiểu như nhi thần lấy lòng thông thường.Về phần Tam vương gia Đông Phương Tử, mấy năm trước cũng đã chủ động xin đi giết giặc đóng giữ ở biên cương.Thậm chí ngay cả Đông Phương Tuyết đại hôn cũng không về, đương nhiên cũng có lẽ là không có thông báo cho hắn.Dù sao, tốc độ bọn họ thành thân cũng không phải là nhanh bình thường, vừa tới nhiêu đó thời gian cũng không kịp."Vậy chuyện thích khách lần trước là như thế nào? Có lẽ hẳn là ngươi rất rõ ràng chứ?" Nguyệt Trì Lạc quay đầu, đôi con ngươi óng ánh như ngọc lưu ly bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuyết, không muốn bỏ qua bất kỳ cảm xúc nào trong mắt hắn.

Nàng vốn định trực tiếp hỏi hắn, có phải Đông Phương Tử đối với vị trí kia cũng cảm thấy hứng thú hay không, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy mình làm chuyện ngu ngốc, hỏi một vấn đề không nên hỏi.

Có lẽ, vấn đề bí ẩn thế này, mặc dù hỏi cũng hỏi không ra cái gì.

Đông Phương Tử cùng Đông Phương Tuyết là một mẹ sinh ra, hai huynh đệ mỗi người đều nắm giữ bốn mươi vạn cánh đại quân trái và phải, trái lại trong tay thái tử Đông Phương Tường chỉ có hai mươi vạn binh mã, điểm này không khó suy đoán ra, lúc này Đế Đô hoàng quyền phân chia làm ba, tranh tới tranh lui cũng là giữa ba người này.

Nếu như nói Đông Phương Tử đối với vị trí kia không có hứng thú, như vậy sẽ không khó suy đoán ra Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân là bị người nào g**t ch*t.

Hoàng đế trên dưới cũng chỉ có ba người con trai, còn lại đều là nữ nhi.

"A Tử không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế!" Trái ngược với sự do dự của Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết đáp khẳng định cùng với chắc chắn, tựa hồ cũng không kiêng kỵ lời nói này của Nguyệt Trì Lạc có phần đại nghịch bất đạo, điều này làm cho trong lòng Nguyệt Trì Lạc dễ chịu hơn không ít.

"A Tử không có tâm đó, nói đến thật đúng là châm chọc, tâm nguyện của hắn vẫn luôn muốn lưu lạc giang hồ đấy. Nếu không phải phụ hoàng, hắn. . . Cũng sẽ không. . . . . ."

Cuối cùng, Đông Phương Tuyết tiếp tục mở miệng nói hết, giọng nói còn mang theo nồng đậm vẻ trào phúng, nói đến phần sau gần như không hề nghe tiếng, trong lời nói có lo lắng khiến Nguyệt Trì Lạc hơi liếc xéo hắn.

Hoàng đế chỉ duy nhất yêu thương Đông Phương Tuyết, lại còn cưng chiều hắn đến tận trời.

Trái lại phản ứng Đông Phương Tuyết đối với Hoàng đế chỉ thản nhiên hờ hững, trong lời nói càng thêm xa cách lạnh lùng, đừng nói chi là kiểu như nhi thần lấy lòng thông thường.

Về phần Tam vương gia Đông Phương Tử, mấy năm trước cũng đã chủ động xin đi giết giặc đóng giữ ở biên cương.

Thậm chí ngay cả Đông Phương Tuyết đại hôn cũng không về, đương nhiên cũng có lẽ là không có thông báo cho hắn.

Dù sao, tốc độ bọn họ thành thân cũng không phải là nhanh bình thường, vừa tới nhiêu đó thời gian cũng không kịp.

"Vậy chuyện thích khách lần trước là như thế nào? Có lẽ hẳn là ngươi rất rõ ràng chứ?" Nguyệt Trì Lạc quay đầu, đôi con ngươi óng ánh như ngọc lưu ly bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuyết, không muốn bỏ qua bất kỳ cảm xúc nào trong mắt hắn.

Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Nàng vốn định trực tiếp hỏi hắn, có phải Đông Phương Tử đối với vị trí kia cũng cảm thấy hứng thú hay không, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy mình làm chuyện ngu ngốc, hỏi một vấn đề không nên hỏi.Có lẽ, vấn đề bí ẩn thế này, mặc dù hỏi cũng hỏi không ra cái gì.Đông Phương Tử cùng Đông Phương Tuyết là một mẹ sinh ra, hai huynh đệ mỗi người đều nắm giữ bốn mươi vạn cánh đại quân trái và phải, trái lại trong tay thái tử Đông Phương Tường chỉ có hai mươi vạn binh mã, điểm này không khó suy đoán ra, lúc này Đế Đô hoàng quyền phân chia làm ba, tranh tới tranh lui cũng là giữa ba người này.Nếu như nói Đông Phương Tử đối với vị trí kia không có hứng thú, như vậy sẽ không khó suy đoán ra Binh Bộ Thượng Thư Triển đại nhân là bị người nào g**t ch*t.Hoàng đế trên dưới cũng chỉ có ba người con trai, còn lại đều là nữ nhi."A Tử không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế!" Trái ngược với sự do dự của Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết đáp khẳng định cùng với chắc chắn, tựa hồ cũng không kiêng kỵ lời nói này của Nguyệt Trì Lạc có phần đại nghịch bất đạo, điều này làm cho trong lòng Nguyệt Trì Lạc dễ chịu hơn không ít."A Tử không có tâm đó, nói đến thật đúng là châm chọc, tâm nguyện của hắn vẫn luôn muốn lưu lạc giang hồ đấy. Nếu không phải phụ hoàng, hắn. . . Cũng sẽ không. . . . . ."Cuối cùng, Đông Phương Tuyết tiếp tục mở miệng nói hết, giọng nói còn mang theo nồng đậm vẻ trào phúng, nói đến phần sau gần như không hề nghe tiếng, trong lời nói có lo lắng khiến Nguyệt Trì Lạc hơi liếc xéo hắn.Hoàng đế chỉ duy nhất yêu thương Đông Phương Tuyết, lại còn cưng chiều hắn đến tận trời.Trái lại phản ứng Đông Phương Tuyết đối với Hoàng đế chỉ thản nhiên hờ hững, trong lời nói càng thêm xa cách lạnh lùng, đừng nói chi là kiểu như nhi thần lấy lòng thông thường.Về phần Tam vương gia Đông Phương Tử, mấy năm trước cũng đã chủ động xin đi giết giặc đóng giữ ở biên cương.Thậm chí ngay cả Đông Phương Tuyết đại hôn cũng không về, đương nhiên cũng có lẽ là không có thông báo cho hắn.Dù sao, tốc độ bọn họ thành thân cũng không phải là nhanh bình thường, vừa tới nhiêu đó thời gian cũng không kịp."Vậy chuyện thích khách lần trước là như thế nào? Có lẽ hẳn là ngươi rất rõ ràng chứ?" Nguyệt Trì Lạc quay đầu, đôi con ngươi óng ánh như ngọc lưu ly bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuyết, không muốn bỏ qua bất kỳ cảm xúc nào trong mắt hắn.

Chương 65: Không có lần sau 9