Nàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt…
Chương 71: Phiền toái của Phú Khả Địch Quốc 4
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Giật giật khóe miệng, vẻ mặt từ ái hắn tiến lên đón: "Lạc nhi, nhanh. . . Nhanh đi vào nhà."Tay Nguyệt Trì Lạc vuốt nhẹ khóe miệng, chân vốn muốn bước vào cửa lại thu trở về.Nàng nhàn nhạt liếc mắt nhìn Thập Thất một cái, Thập Thất lập tức hiểu ý nói: "Lớn mật! Khuê danh của Vương phi chúng ta, sao ngươi có thể tùy tiện gọi?"Không thể không nói, giả trang thành như vậy Thập Thất cũng rất có tiềm lực trở thành ác bộc. (cỡ Dung ma ma)Mặt của Nguyệt phụ lúc này đã đen một nửa, bờ môi run run muốn nói gì đó nhưng lại áp chế xuống."Được rồi được rồi, dầu gì người ta cũng từng tặng ngươi cây Nhân Sâm ngàn năm." Nguyệt Trì Lạc cười cười với Thập Thất, lộ ra một hàm răng bạc, không đợi Nguyệt phụ nói gì, xoay người tự mình đi vào.Nguyệt phụ dùng ánh mắt sắn bén như dao cắt liếc Thập Thất, mặt tối sầm đi theo vào.Nhân Sâm của hắn là Vạn Kim khó cầu à, lại có thể bị người ta chà đạp như thế.Đợi tìm cơ hội, xem có thể đòi lại được hay không!Thập Thất lơ mơ đi theo vào, trong lòng đã có chút phát run.Được rồi, nếu không phải là chủ tử nàng gợi ý, nàng cũng không có lá gan đó.Xuyên qua nội đường, Nguyệt Trì Lạc một mạch đi thẳng đến Bắc Viện, nơi đó chính là chỗ ở của Nguyệt Vũ Chi.Truyền thuyết về người này, tuy không có thường xuyên về nhà, nhưng vẫn luôn có được một chỗ tốt nhất trong Nguyệt gia.Mà Nguyệt Trì Lạc nàng, chỉ ở một biệt viện bên cạnh phòng hạ nhân.Vào Bắc viện không hề có bất kỳ trở ngại nào, Nguyệt Trì Lạc đẩy cửa ra bên trong trống rỗng không có ai.Liếc mắt một cái đã nhìn thấy được cách bố trí trong phòng, mát mẻ tự nhiên không nhìn thấy một chút xa xỉ nào.Chẳng lẽ Nguyệt Vũ Chi lại chạy đi buôn nữa rồi?Nguyệt Trì Lạc cuộn lại hàng mi xinh đẹp suy nghĩ, nếu như là vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ?Phải giữ nửa khối Hợp Thị Bích này trải qua cuộc sống Phú Khả Địch Quốc, hay là chờ ngày sau phiền toái tự tìm tới cửa?"Tiểu muội, ta chờ thật khổ à!" Nhưng mà Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ còn chưa ra đáp án, giọng nói của Nguyệt Vũ Chi đã truyền tới.
Giật giật khóe miệng, vẻ mặt từ ái hắn tiến lên đón: "Lạc nhi, nhanh. . . Nhanh đi vào nhà."
Tay Nguyệt Trì Lạc vuốt nhẹ khóe miệng, chân vốn muốn bước vào cửa lại thu trở về.
Nàng nhàn nhạt liếc mắt nhìn Thập Thất một cái, Thập Thất lập tức hiểu ý nói: "Lớn mật! Khuê danh của Vương phi chúng ta, sao ngươi có thể tùy tiện gọi?"
Không thể không nói, giả trang thành như vậy Thập Thất cũng rất có tiềm lực trở thành ác bộc. (cỡ Dung ma ma)
Mặt của Nguyệt phụ lúc này đã đen một nửa, bờ môi run run muốn nói gì đó nhưng lại áp chế xuống.
"Được rồi được rồi, dầu gì người ta cũng từng tặng ngươi cây Nhân Sâm ngàn năm." Nguyệt Trì Lạc cười cười với Thập Thất, lộ ra một hàm răng bạc, không đợi Nguyệt phụ nói gì, xoay người tự mình đi vào.
Nguyệt phụ dùng ánh mắt sắn bén như dao cắt liếc Thập Thất, mặt tối sầm đi theo vào.
Nhân Sâm của hắn là Vạn Kim khó cầu à, lại có thể bị người ta chà đạp như thế.
Đợi tìm cơ hội, xem có thể đòi lại được hay không!
Thập Thất lơ mơ đi theo vào, trong lòng đã có chút phát run.
Được rồi, nếu không phải là chủ tử nàng gợi ý, nàng cũng không có lá gan đó.
Xuyên qua nội đường, Nguyệt Trì Lạc một mạch đi thẳng đến Bắc Viện, nơi đó chính là chỗ ở của Nguyệt Vũ Chi.
Truyền thuyết về người này, tuy không có thường xuyên về nhà, nhưng vẫn luôn có được một chỗ tốt nhất trong Nguyệt gia.
Mà Nguyệt Trì Lạc nàng, chỉ ở một biệt viện bên cạnh phòng hạ nhân.
Vào Bắc viện không hề có bất kỳ trở ngại nào, Nguyệt Trì Lạc đẩy cửa ra bên trong trống rỗng không có ai.
Liếc mắt một cái đã nhìn thấy được cách bố trí trong phòng, mát mẻ tự nhiên không nhìn thấy một chút xa xỉ nào.
Chẳng lẽ Nguyệt Vũ Chi lại chạy đi buôn nữa rồi?
Nguyệt Trì Lạc cuộn lại hàng mi xinh đẹp suy nghĩ, nếu như là vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ?
Phải giữ nửa khối Hợp Thị Bích này trải qua cuộc sống Phú Khả Địch Quốc, hay là chờ ngày sau phiền toái tự tìm tới cửa?
"Tiểu muội, ta chờ thật khổ à!" Nhưng mà Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ còn chưa ra đáp án, giọng nói của Nguyệt Vũ Chi đã truyền tới.
Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ PhúTác giả: Hoa Vô TâmTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNàng là một đặc công xuất sắc ở thế kỷ hai mươi mốt, nhưng đã xuyên qua, là linh hồn xuyên qua! Xuyên qua thành nữ nhi nhà giàu có nhất nước Đông Phương, nhưng là một thân phận không được chào đón. Ở một nơi phía sau viện, cha không thương, mẹ không yêu, nha hoàn ghét bỏ. Nàng vẫn luôn nghĩ, ông nội vì để cho nàng xuyên qua, đã tiêu hao hết nửa linh lực cơ thể, thậm chí hy sinh bản thân mình, chỉ vì để nàng xuyên qua cách xa sự phân tranh của kiếp trước, nhưng sau khi xuyên qua thân phận lai không được mọi người chào đón như vậy, đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt? Ông nội làm như vậy, có đáng giá không? Mặc kệ có đáng giá hay không, nàng cũng đã xuyên qua rồi. Hơn nữa, ông nội đã chết, tỷ muội của nàng, Nguyệt Hoa Dạ cũng xuyên qua, vậy thì cái thế giới kia cũng không còn gì để nàng lưu luyến nữa. . . . . . Ông nội vốn là Thầy tế từ một không gian khác xuyên tới thế kỷ hai mươi mốt, cái loại lực lượng thần bí nghịch thiên, mỗi lần sử dụng năng lượng đó ông nội đều gần như bị kiệt… Giật giật khóe miệng, vẻ mặt từ ái hắn tiến lên đón: "Lạc nhi, nhanh. . . Nhanh đi vào nhà."Tay Nguyệt Trì Lạc vuốt nhẹ khóe miệng, chân vốn muốn bước vào cửa lại thu trở về.Nàng nhàn nhạt liếc mắt nhìn Thập Thất một cái, Thập Thất lập tức hiểu ý nói: "Lớn mật! Khuê danh của Vương phi chúng ta, sao ngươi có thể tùy tiện gọi?"Không thể không nói, giả trang thành như vậy Thập Thất cũng rất có tiềm lực trở thành ác bộc. (cỡ Dung ma ma)Mặt của Nguyệt phụ lúc này đã đen một nửa, bờ môi run run muốn nói gì đó nhưng lại áp chế xuống."Được rồi được rồi, dầu gì người ta cũng từng tặng ngươi cây Nhân Sâm ngàn năm." Nguyệt Trì Lạc cười cười với Thập Thất, lộ ra một hàm răng bạc, không đợi Nguyệt phụ nói gì, xoay người tự mình đi vào.Nguyệt phụ dùng ánh mắt sắn bén như dao cắt liếc Thập Thất, mặt tối sầm đi theo vào.Nhân Sâm của hắn là Vạn Kim khó cầu à, lại có thể bị người ta chà đạp như thế.Đợi tìm cơ hội, xem có thể đòi lại được hay không!Thập Thất lơ mơ đi theo vào, trong lòng đã có chút phát run.Được rồi, nếu không phải là chủ tử nàng gợi ý, nàng cũng không có lá gan đó.Xuyên qua nội đường, Nguyệt Trì Lạc một mạch đi thẳng đến Bắc Viện, nơi đó chính là chỗ ở của Nguyệt Vũ Chi.Truyền thuyết về người này, tuy không có thường xuyên về nhà, nhưng vẫn luôn có được một chỗ tốt nhất trong Nguyệt gia.Mà Nguyệt Trì Lạc nàng, chỉ ở một biệt viện bên cạnh phòng hạ nhân.Vào Bắc viện không hề có bất kỳ trở ngại nào, Nguyệt Trì Lạc đẩy cửa ra bên trong trống rỗng không có ai.Liếc mắt một cái đã nhìn thấy được cách bố trí trong phòng, mát mẻ tự nhiên không nhìn thấy một chút xa xỉ nào.Chẳng lẽ Nguyệt Vũ Chi lại chạy đi buôn nữa rồi?Nguyệt Trì Lạc cuộn lại hàng mi xinh đẹp suy nghĩ, nếu như là vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ?Phải giữ nửa khối Hợp Thị Bích này trải qua cuộc sống Phú Khả Địch Quốc, hay là chờ ngày sau phiền toái tự tìm tới cửa?"Tiểu muội, ta chờ thật khổ à!" Nhưng mà Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ còn chưa ra đáp án, giọng nói của Nguyệt Vũ Chi đã truyền tới.